古诗词

木兰花慢·送教授汪处谦

陶安

羡莲花博士,珠照乘、璧连城。xiàn lián huā bó shì,zhū zhào chéng bì lián chéng。
更经笥生香,诗筒寄兴,教铎扬声。gèng jīng sì shēng xiāng,shī tǒng jì xīng,jiào duó yáng shēng。
故家老成文物,便銮坡宝炬被光荣。gù jiā lǎo chéng wén wù,biàn luán pō bǎo jù bèi guāng róng。
来勺姑溪秋水,雅怀一样澄清。lái sháo gū xī qiū shuǐ,yǎ huái yī yàng chéng qīng。
芹宫灯火月华明。qín gōng dēng huǒ yuè huá míng。
时主校文衡。shí zhǔ xiào wén héng。
向玉洁堂前,咏归亭上,飞动欢情。xiàng yù jié táng qián,yǒng guī tíng shàng,fēi dòng huān qíng。
堪怜盍簪无几,又梅边归路马蹄轻。kān lián hé zān wú jǐ,yòu méi biān guī lù mǎ tí qīng。
此去朝天有日,御炉烟袅瑶京。cǐ qù cháo tiān yǒu rì,yù lú yān niǎo yáo jīng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。