古诗词

太常引·偶述

陶安

对人无语叙寒暄。duì rén wú yǔ xù hán xuān。
多病似文园。duō bìng shì wén yuán。
学未造渊源。xué wèi zào yuān yuán。
空写到、千言万言。kōng xiě dào qiān yán wàn yán。
长江雨歇,高天露下,星绕紫微垣。zhǎng jiāng yǔ xiē,gāo tiān lù xià,xīng rào zǐ wēi yuán。
山友结驯猿。shān yǒu jié xùn yuán。
尽占取、清风满轩。jǐn zhàn qǔ qīng fēng mǎn xuān。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。