古诗词

次韵刘春卿书怀

王之道

老去宜安分,年来强竞辰。lǎo qù yí ān fēn,nián lái qiáng jìng chén。
功名虽自许,心腹欲谁陈。gōng míng suī zì xǔ,xīn fù yù shuí chén。
赖有金溪彦,相从锦水滨。lài yǒu jīn xī yàn,xiāng cóng jǐn shuǐ bīn。
词华三凤蔚,诗律八音纯。cí huá sān fèng wèi,shī lǜ bā yīn chún。
风月论交旧,云山发兴新。fēng yuè lùn jiāo jiù,yún shān fā xīng xīn。
鄙怀烦澡雪,高义叹倾囷。bǐ huái fán zǎo xuě,gāo yì tàn qīng qūn。
李峤真才子,唐邕实异人。lǐ jiào zhēn cái zi,táng yōng shí yì rén。
感时悲鹤战,忧国赋车辚。gǎn shí bēi hè zhàn,yōu guó fù chē lín。
寤寐思摧敌,行藏冀泽民。wù mèi sī cuī dí,xíng cáng jì zé mín。
廉高辞郑粟,狂笑取韩银。lián gāo cí zhèng sù,kuáng xiào qǔ hán yín。
松柏迷荆棘,琳琅杂珷珉。sōng bǎi mí jīng jí,lín láng zá wǔ mín。
北游观赤帻,西走避黄巾。běi yóu guān chì zé,xī zǒu bì huáng jīn。
端木谋存鲁,长沙论过秦。duān mù móu cún lǔ,zhǎng shā lùn guò qín。
江湖双醉眼,天地一闲身。jiāng hú shuāng zuì yǎn,tiān dì yī xián shēn。
遵海嗟黄屋,垂衣想紫宸。zūn hǎi jiē huáng wū,chuí yī xiǎng zǐ chén。
擒王须李靖,抗贼付张巡。qín wáng xū lǐ jìng,kàng zéi fù zhāng xún。
尚缓三城役,方驰六辔询。shàng huǎn sān chéng yì,fāng chí liù pèi xún。
两河蜂伴蚁,多垒介和鳞。liǎng hé fēng bàn yǐ,duō lěi jiè hé lín。
烽火青淮隔,楼船古汴堙。fēng huǒ qīng huái gé,lóu chuán gǔ biàn yīn。
离宫埋茂草,禁籞掩荒榛。lí gōng mái mào cǎo,jìn yù yǎn huāng zhēn。
典册尊诸夏,戎羌守四邻。diǎn cè zūn zhū xià,róng qiāng shǒu sì lín。
如何来丑类,容易破重闉。rú hé lái chǒu lèi,róng yì pò zhòng yīn。
大厦烟焚突,长堤蚁溃漘。dà shà yān fén tū,zhǎng dī yǐ kuì chún。
复垣阊阖夜,层观景龙春。fù yuán chāng hé yè,céng guān jǐng lóng chūn。
蔑视排奸魏,空闻识反甄。miè shì pái jiān wèi,kōng wén shí fǎn zhēn。
伤哉无止鼠,甚矣不由鹑。shāng zāi wú zhǐ shǔ,shén yǐ bù yóu chún。
天启中兴运,时当外侮宾。tiān qǐ zhōng xīng yùn,shí dāng wài wǔ bīn。
此生那习坎,吾道已康屯。cǐ shēng nà xí kǎn,wú dào yǐ kāng tún。
黄卷何妨对,青灯正可亲。huáng juǎn hé fáng duì,qīng dēng zhèng kě qīn。
侏儒归檃括,苦窳入陶钧。zhū rú guī yǐn kuò,kǔ yǔ rù táo jūn。
夸父劳追日,颜回怅绝尘。kuā fù láo zhuī rì,yán huí chàng jué chén。
庙堂资赞辅,岩穴忍跧踆。miào táng zī zàn fǔ,yán xué rěn quán cūn。
炳焕文中虎,玲珑席上珍。bǐng huàn wén zhōng hǔ,líng lóng xí shàng zhēn。
肯终虞涧筑,聊滞越山薪。kěn zhōng yú jiàn zhù,liáo zhì yuè shān xīn。
君壮勤非勉,予衰懒是真。jūn zhuàng qín fēi miǎn,yǔ shuāi lǎn shì zhēn。
会看鸣鸑鷟,相庆画麒麟。huì kàn míng yuè zhuó,xiāng qìng huà qí lín。
簪绂行当贵,齑盐莫厌贫。zān fú xíng dāng guì,jī yán mò yàn pín。
仲尼忧悄悄,扬子恶频频。zhòng ní yōu qiāo qiāo,yáng zi è pín pín。
守节身何屈,移忠道自伸。shǒu jié shēn hé qū,yí zhōng dào zì shēn。
秋吟足佳句,飞动笔如神。qiū yín zú jiā jù,fēi dòng bǐ rú shén。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

和魏定父早春十首

王之道

晚来天意欲晴寒,幽鸟争春到舌端。wǎn lái tiān yì yù qíng hán,yōu niǎo zhēng chūn dào shé duān。
诗骨自怜山样瘦,酒肠君似海能宽。shī gǔ zì lián shān yàng shòu,jiǔ cháng jūn shì hǎi néng kuān。

和魏定父早春十首

王之道

门前溪水绿萦回,风縠无边费剪裁。mén qián xī shuǐ lǜ yíng huí,fēng hú wú biān fèi jiǎn cái。
待与东君写春色,好教红紫一时开。dài yǔ dōng jūn xiě chūn sè,hǎo jiào hóng zǐ yī shí kāi。

和魏定父早春十首

王之道

春到花梢一点红,吹嘘应谢晓来风。chūn dào huā shāo yī diǎn hóng,chuī xū yīng xiè xiǎo lái fēng。
南园缭绕城边路,无限诗情杖履中。nán yuán liáo rào chéng biān lù,wú xiàn shī qíng zhàng lǚ zhōng。

和魏定父早春十首

王之道

㶁㶁溪流碎玉鸣,野梅随处伴行人。guó guó xī liú suì yù míng,yě méi suí chù bàn xíng rén。
归欤路出临邛市,准拟沉浮曲米春。guī yú lù chū lín qióng shì,zhǔn nǐ chén fú qū mǐ chūn。

和魏定父早春十首

王之道

怪来庭砌堕寒梅,风笛数声清以哀。guài lái tíng qì duò hán méi,fēng dí shù shēng qīng yǐ āi。
两日枯肠餍蔬笋,不堪茗碗发轻雷。liǎng rì kū cháng yàn shū sǔn,bù kān míng wǎn fā qīng léi。

和魏定父早春十首

王之道

辰瓜醉竹定何如,试问君家种莳书。chén guā zuì zhú dìng hé rú,shì wèn jūn jiā zhǒng shí shū。
坐久幽窗转斜日,恰怜梅影上衣裾。zuò jiǔ yōu chuāng zhuǎn xié rì,qià lián méi yǐng shàng yī jū。

和魏定父早春十首

王之道

南禅相望无多地,深谢高轩日见过。nán chán xiāng wàng wú duō dì,shēn xiè gāo xuān rì jiàn guò。
归去山林遂闲放,却寻农圃问谁何。guī qù shān lín suì xián fàng,què xún nóng pǔ wèn shuí hé。

和子厚弟九日登魏文振亭园七首

王之道

潇洒湖东小小亭,一时酬唱有三明。xiāo sǎ hú dōng xiǎo xiǎo tíng,yī shí chóu chàng yǒu sān míng。
亭前澄练无边际,应助诗人写物情。tíng qián chéng liàn wú biān jì,yīng zhù shī rén xiě wù qíng。

和子厚弟九日登魏文振亭园七首

王之道

乱插黄花趁节宜,年华休向镜中悲。luàn chā huáng huā chèn jié yí,nián huá xiū xiàng jìng zhōng bēi。
已知和气回春谷,横管临风更一吹。yǐ zhī hé qì huí chūn gǔ,héng guǎn lín fēng gèng yī chuī。

和子厚弟九日登魏文振亭园七首

王之道

一龛灯火夜凄清,壁下秋虫断续声。yī kān dēng huǒ yè qī qīng,bì xià qiū chóng duàn xù shēng。
细把新诗等风味,易牙元不乱淄渑。xì bǎ xīn shī děng fēng wèi,yì yá yuán bù luàn zī miǎn。

和子厚弟九日登魏文振亭园七首

王之道

疏懒常嫌束带劳,年来见客强垂条。shū lǎn cháng xián shù dài láo,nián lái jiàn kè qiáng chuí tiáo。
不知此病容医否,沥沥真珠出小槽。bù zhī cǐ bìng róng yī fǒu,lì lì zhēn zhū chū xiǎo cáo。

和子厚弟九日登魏文振亭园七首

王之道

雨馀东北望银屏,一带寒山映骨清。yǔ yú dōng běi wàng yín píng,yī dài hán shān yìng gǔ qīng。
谁道西风能换物,染红枫树亦多情。shuí dào xī fēng néng huàn wù,rǎn hóng fēng shù yì duō qíng。

和子厚弟九日登魏文振亭园七首

王之道

宿雨飞花阻撷芳,寄题端欲为增光。sù yǔ fēi huā zǔ xié fāng,jì tí duān yù wèi zēng guāng。
何时登揽快晴日,瀹茗挥毫看瑞香。hé shí dēng lǎn kuài qíng rì,yuè míng huī háo kàn ruì xiāng。

和子厚弟九日登魏文振亭园七首

王之道

官道千秋坐小车,仙随阮肇饭胡麻。guān dào qiān qiū zuò xiǎo chē,xiān suí ruǎn zhào fàn hú má。
男儿正患无津耳,千古留侯事可嘉。nán ér zhèng huàn wú jīn ěr,qiān gǔ liú hóu shì kě jiā。

和徐季功舒蕲道中二十首

王之道

春阴连日竟何如,逐妇应怜拙勃姑。chūn yīn lián rì jìng hé rú,zhú fù yīng lián zhuō bó gū。
习习晚风来更急,欲吹时雨助虚枯。xí xí wǎn fēng lái gèng jí,yù chuī shí yǔ zhù xū kū。