古诗词

和吕叔恭题和州香林汤

王之道

新诗等絺绣,文采照座右。xīn shī děng chī xiù,wén cǎi zhào zuò yòu。
尤怜继绝唱,峥嵘竞高秀。yóu lián jì jué chàng,zhēng róng jìng gāo xiù。
词源眉山长,句法杜陵旧。cí yuán méi shān zhǎng,jù fǎ dù líng jiù。
相从今老矣,岂独歌邂逅。xiāng cóng jīn lǎo yǐ,qǐ dú gē xiè hòu。
香林在何许,溢沸发岩窦。xiāng lín zài hé xǔ,yì fèi fā yán dòu。
其流渐清温,脉助草木茂。qí liú jiàn qīng wēn,mài zhù cǎo mù mào。
岁旱添苗槁,一溉十倍收。suì hàn tiān miáo gǎo,yī gài shí bèi shōu。
追游记畴昔,我仆苦痛疚。zhuī yóu jì chóu xī,wǒ pū kǔ tòng jiù。
别来隔兵火,荆榛挂猿狖。bié lái gé bīng huǒ,jīng zhēn guà yuán yòu。
温温自然汤,蠲疴古非谬。wēn wēn zì rán tāng,juān kē gǔ fēi miù。
我闻泉所发,江海远相透。wǒ wén quán suǒ fā,jiāng hǎi yuǎn xiāng tòu。
其温本硫黄,气味自同臭。qí wēn běn liú huáng,qì wèi zì tóng chòu。
大哉无碍浴,天地不轻授。dà zāi wú ài yù,tiān dì bù qīng shòu。
严霜与烈日,冬夏特异候。yán shuāng yǔ liè rì,dōng xià tè yì hòu。
人生困凌薄,往往少中寿。rén shēng kùn líng báo,wǎng wǎng shǎo zhōng shòu。
飘飘澡雪力,狴犴忽蒙宥。piāo piāo zǎo xuě lì,bì àn hū méng yòu。
春寒不喜出,块坐拨残槱。chūn hán bù xǐ chū,kuài zuò bō cán yǒu。
晦阴又连朔,夜雨屡通昼。huì yīn yòu lián shuò,yè yǔ lǚ tōng zhòu。
谁能慰穷愁,邵州有贤守。shuí néng wèi qióng chóu,shào zhōu yǒu xián shǒu。
开箧出大轴,令我和其后。kāi qiè chū dà zhóu,lìng wǒ hé qí hòu。
此意重虚辱,勉彊忘固陋。cǐ yì zhòng xū rǔ,miǎn jiàng wàng gù lòu。
吕侯卿相家,博学靡不究。lǚ hóu qīng xiāng jiā,bó xué mí bù jiū。
会当似前人,嘉猷日告后。huì dāng shì qián rén,jiā yóu rì gào hòu。
君看华清宫,诲淫似招寇。jūn kàn huá qīng gōng,huì yín shì zhāo kòu。
当年从千官,车马所奔辏。dāng nián cóng qiān guān,chē mǎ suǒ bēn còu。
渔阳一炬火,曾不半钱售。yú yáng yī jù huǒ,céng bù bàn qián shòu。
争如寄僧房,泠泠滟苔甃。zhēng rú jì sēng fáng,líng líng yàn tái zhòu。
常遂尘土濯,永免脂粉漱。cháng suì chén tǔ zhuó,yǒng miǎn zhī fěn shù。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

和巩兴宗题回峰寺赠明山主

王之道

江共烟云远,山连薮泽长。jiāng gòng yān yún yuǎn,shān lián sǒu zé zhǎng。
日从三伏烈,风借九秋凉。rì cóng sān fú liè,fēng jiè jiǔ qiū liáng。
休作桃花观,聊同柏子香。xiū zuò táo huā guān,liáo tóng bǎi zi xiāng。
相逢无一事,不必下禅床。xiāng féng wú yī shì,bù bì xià chán chuáng。

春日游西塔示本上人

王之道

暇日搜奇胜,羸骖适莽苍。xiá rì sōu qí shèng,léi cān shì mǎng cāng。
幽花撩醉眼,早麦慰饥肠。yōu huā liāo zuì yǎn,zǎo mài wèi jī cháng。
佛屋几间在,村墟三里长。fú wū jǐ jiān zài,cūn xū sān lǐ zhǎng。
廉纤晚来雨,未觉客心伤。lián xiān wǎn lái yǔ,wèi jué kè xīn shāng。

读韦苏州诗因用陪王郎中寻孔徵君韵

王之道

我才伤朴樕,吾道属艰难。wǒ cái shāng pǔ sù,wú dào shǔ jiān nán。
未遂三豪遇,那知一笑欢。wèi suì sān háo yù,nà zhī yī xiào huān。
湖山晨溢翠,风雨夜沾寒。hú shān chén yì cuì,fēng yǔ yè zhān hán。
归棹秋无几,游吴意未阑。guī zhào qiū wú jǐ,yóu wú yì wèi lán。

春日书怀

王之道

野桃经雨烂争华,似促畦丁种早瓜。yě táo jīng yǔ làn zhēng huá,shì cù qí dīng zhǒng zǎo guā。
不见少年闲信马,空怜寒士出无车。bù jiàn shǎo nián xián xìn mǎ,kōng lián hán shì chū wú chē。
泥融近水芹抽叶,地暖依墙荠放花。ní róng jìn shuǐ qín chōu yè,dì nuǎn yī qiáng jì fàng huā。
偶忆惠连春草句,夜来魂梦到天涯。ǒu yì huì lián chūn cǎo jù,yè lái hún mèng dào tiān yá。

春日书怀

王之道

高文知已动天庭,昨日春雷下六丁。gāo wén zhī yǐ dòng tiān tíng,zuó rì chūn léi xià liù dīng。
济旱会施惟肖雨,举贤先应少微星。jì hàn huì shī wéi xiào yǔ,jǔ xián xiān yīng shǎo wēi xīng。
行趋北阙形神健,坐对东风醉梦醒。xíng qū běi quē xíng shén jiàn,zuò duì dōng fēng zuì mèng xǐng。
连日暖烟随处好,吴山应胜越山青。lián rì nuǎn yān suí chù hǎo,wú shān yīng shèng yuè shān qīng。

立春小酌呈诸兄

王之道

共喜春随晓色来,东郊欢踊赛牛回。gòng xǐ chūn suí xiǎo sè lái,dōng jiāo huān yǒng sài niú huí。
破寒青转芜菁叶,抵日红抽芍药荄。pò hán qīng zhuǎn wú jīng yè,dǐ rì hóng chōu sháo yào gāi。
岁换未劳惊我壮,酒封聊复为君开。suì huàn wèi láo jīng wǒ zhuàng,jiǔ fēng liáo fù wèi jūn kāi。
上林不负迁乔约,百蛰同惊此夜雷。shàng lín bù fù qiān qiáo yuē,bǎi zhé tóng jīng cǐ yè léi。

和伯父仲球立春即事二首

王之道

怪得青腰稍霁威,却应缇室报飞灰。guài dé qīng yāo shāo jì wēi,què yīng tí shì bào fēi huī。
摇风柳带缘冰重,破冻溪流与岸回。yáo fēng liǔ dài yuán bīng zhòng,pò dòng xī liú yǔ àn huí。
群盗传闻湖外去,愁云准拟岁前开。qún dào chuán wén hú wài qù,chóu yún zhǔn nǐ suì qián kāi。
玉盘丝菜今萧索,赖有诗筒日往来。yù pán sī cài jīn xiāo suǒ,lài yǒu shī tǒng rì wǎng lái。

和伯父仲球立春即事二首

王之道

对雪酬春付酒杯,兵馀真似复然灰。duì xuě chóu chūn fù jiǔ bēi,bīng yú zhēn shì fù rán huī。
路通千里传书去,人喜三军破贼回。lù tōng qiān lǐ chuán shū qù,rén xǐ sān jūn pò zéi huí。
梅萼封檀香未彻,湖声撞玉冻初开。méi è fēng tán xiāng wèi chè,hú shēng zhuàng yù dòng chū kāi。
疏篱败屋休兴叹,幸事群凶不再来。shū lí bài wū xiū xīng tàn,xìng shì qún xiōng bù zài lái。

春日有感示魏定父

王之道

聚散时来不自由,相逢相别欲何尤。jù sàn shí lái bù zì yóu,xiāng féng xiāng bié yù hé yóu。
韦皋况有三年约,陶谷端非一日谋。wéi gāo kuàng yǒu sān nián yuē,táo gǔ duān fēi yī rì móu。
残角为谁惊晓梦,远山多事惹春愁。cán jiǎo wèi shuí jīng xiǎo mèng,yuǎn shān duō shì rě chūn chóu。
故园又作骊驹赋,尚幸持觞为劝留。gù yuán yòu zuò lí jū fù,shàng xìng chí shāng wèi quàn liú。

清明即事

王之道

柳径桃溪碧草芳,故园遥寄水云乡。liǔ jìng táo xī bì cǎo fāng,gù yuán yáo jì shuǐ yún xiāng。
老来转使宦情薄,春思颇增诗兴长。lǎo lái zhuǎn shǐ huàn qíng báo,chūn sī pǒ zēng shī xīng zhǎng。
教子文书容自勉,逢人尊酒为谁忙。jiào zi wén shū róng zì miǎn,féng rén zūn jiǔ wèi shuí máng。
海棠却似怜衰朽,依倚东风试晚妆。hǎi táng què shì lián shuāi xiǔ,yī yǐ dōng fēng shì wǎn zhuāng。

追和东坡送春和陈德夫

王之道

柳外风樯迅莫追,柳间迟日弄晴晖。liǔ wài fēng qiáng xùn mò zhuī,liǔ jiān chí rì nòng qíng huī。
青春已作堂堂去,乌辔何由缓缓飞。qīng chūn yǐ zuò táng táng qù,wū pèi hé yóu huǎn huǎn fēi。
入户呢喃轻语燕,隔林咿轧静鸣机。rù hù ne nán qīng yǔ yàn,gé lín yī yà jìng míng jī。
谁言四月芳菲尽,萱草葵花觉昨非。shuí yán sì yuè fāng fēi jǐn,xuān cǎo kuí huā jué zuó fēi。

鹿鸣宴

王之道

苍颜华发老书生,来赴公堂宴食苹。cāng yán huá fā lǎo shū shēng,lái fù gōng táng yàn shí píng。
曾预宣和闻喜集,重观乾道计偕行。céng yù xuān hé wén xǐ jí,zhòng guān qián dào jì xié xíng。
绣衣劝驾追前哲,熊轼宾贤继列城。xiù yī quàn jià zhuī qián zhé,xióng shì bīn xián jì liè chéng。
久矣邦人虚桂籍,正须公等振英声。jiǔ yǐ bāng rén xū guì jí,zhèng xū gōng děng zhèn yīng shēng。

秋日书怀

王之道

断虹收尽晚风凉,扑鼻谁家社酒香。duàn hóng shōu jǐn wǎn fēng liáng,pū bí shuí jiā shè jiǔ xiāng。
门外山横青玉案,屋头榴绽紫罗囊。mén wài shān héng qīng yù àn,wū tóu liú zhàn zǐ luó náng。
对吟已觉输新俊,遇酒还能发老狂。duì yín yǐ jué shū xīn jùn,yù jiǔ hái néng fā lǎo kuáng。
坐想西园梨枣熟,昔年犹记拉君尝。zuò xiǎng xī yuán lí zǎo shú,xī nián yóu jì lā jūn cháng。

秋日书怀

王之道

一别成均十九秋,断肠千里致书邮。yī bié chéng jūn shí jiǔ qiū,duàn cháng qiān lǐ zhì shū yóu。
可怜率土民心固,端为当年圣泽流。kě lián lǜ tǔ mín xīn gù,duān wèi dāng nián shèng zé liú。
此去会看还北狩,夜来先梦到东州。cǐ qù huì kàn hái běi shòu,yè lái xiān mèng dào dōng zhōu。
尊君正是吾侪事,可但南冠学楚囚。zūn jūn zhèng shì wú chái shì,kě dàn nán guān xué chǔ qiú。

秋日书怀

王之道

到齐何日醉青州,久矣平原困督邮。dào qí hé rì zuì qīng zhōu,jiǔ yǐ píng yuán kùn dū yóu。
避地未容行信步,泛江聊得卧安流。bì dì wèi róng xíng xìn bù,fàn jiāng liáo dé wò ān liú。
望穷落鹜千山晚,梦断惊飙万壑秋。wàng qióng luò wù qiān shān wǎn,mèng duàn jīng biāo wàn hè qiū。
安得尚方三尺剑,扫除骄寇献俘囚。ān dé shàng fāng sān chǐ jiàn,sǎo chú jiāo kòu xiàn fú qiú。