古诗词

告春亭诗为江宁令荀晋仲作

王之道

渊明晋高士,从官非所好。yuān míng jìn gāo shì,cóng guān fēi suǒ hǎo。
当时令彭泽,为米聊寄傲。dāng shí lìng péng zé,wèi mǐ liáo jì ào。
公田三百亩,一稔足炊䤖。gōng tián sān bǎi mǔ,yī rěn zú chuī bào。
明年春二月,农以仲春告。míng nián chūn èr yuè,nóng yǐ zhòng chūn gào。
为言当举趾,西畴雨如膏。wèi yán dāng jǔ zhǐ,xī chóu yǔ rú gāo。
雨后春日迟,不寒亦不暴。yǔ hòu chūn rì chí,bù hán yì bù bào。
欣欣木争荣,民析肯居隩。xīn xīn mù zhēng róng,mín xī kěn jū ào。
感此万物时,吾年迫衰眊。gǎn cǐ wàn wù shí,wú nián pò shuāi mào。
馀生复几许,遑遑近颠倒。yú shēng fù jǐ xǔ,huáng huáng jìn diān dào。
翩然赋归去,岂为折腰躁。piān rán fù guī qù,qǐ wèi zhé yāo zào。
兄也今渊明,强盛当远到。xiōng yě jīn yuān míng,qiáng shèng dāng yuǎn dào。
学问穷古始,文章配盘诰。xué wèn qióng gǔ shǐ,wén zhāng pèi pán gào。
十年宰两邑,五月政三报。shí nián zǎi liǎng yì,wǔ yuè zhèng sān bào。
去冬得兄书,怜我加慰劳。qù dōng dé xiōng shū,lián wǒ jiā wèi láo。
仁言暖于帛,失喜至舞蹈。rén yán nuǎn yú bó,shī xǐ zhì wǔ dǎo。
其间何所云,作亭县之奥。qí jiān hé suǒ yún,zuò tíng xiàn zhī ào。
为农榜告春,此意在劝导。wèi nóng bǎng gào chūn,cǐ yì zài quàn dǎo。
我欲求子诗,并以示倪耄。wǒ yù qiú zi shī,bìng yǐ shì ní mào。
春作苟尽力,秋成可无祷。chūn zuò gǒu jǐn lì,qiū chéng kě wú dǎo。
先当起疲瘵,次用振凋耗。xiān dāng qǐ pí zhài,cì yòng zhèn diāo hào。
别来忽九载,触绪增恋嫪。bié lái hū jiǔ zài,chù xù zēng liàn lào。
塞命敢不勉,一笑一杯犒。sāi mìng gǎn bù miǎn,yī xiào yī bēi kào。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

秋日野步和王觉民十六首

王之道

穷愁长怕诗撩拨,幽愤须凭酒破除。qióng chóu zhǎng pà shī liāo bō,yōu fèn xū píng jiǔ pò chú。
对酒更遭诗债窘,可堪毛颖不中书。duì jiǔ gèng zāo shī zhài jiǒng,kě kān máo yǐng bù zhōng shū。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

揉蓝拍岸秋涛信,列炬缘山夜烧痕。róu lán pāi àn qiū tāo xìn,liè jù yuán shān yè shāo hén。
枫叶经霜红更好,晚来扶杖过前村。fēng yè jīng shuāng hóng gèng hǎo,wǎn lái fú zhàng guò qián cūn。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

荷叶倚风摇败绿,蓼花沾雨卧衰红。hé yè yǐ fēng yáo bài lǜ,liǎo huā zhān yǔ wò shuāi hóng。
物华虽逐穷秋老,诗句翻从壮岁工。wù huá suī zhú qióng qiū lǎo,shī jù fān cóng zhuàng suì gōng。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

迂愚长与懒相兼,岁晚空馀白发添。yū yú zhǎng yǔ lǎn xiāng jiān,suì wǎn kōng yú bái fā tiān。
坐送夕阳还黯黯,倚看新月露纤纤。zuò sòng xī yáng hái àn àn,yǐ kàn xīn yuè lù xiān xiān。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

五穷韩愈烦驱逐,一室陈蕃倦扫除。wǔ qióng hán yù fán qū zhú,yī shì chén fān juàn sǎo chú。
我有埙篪旧诗集,当令阿买为君书。wǒ yǒu xūn chí jiù shī jí,dāng lìng ā mǎi wèi jūn shū。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

雨晴庭户生秋意,潮落溪桥见水痕。yǔ qíng tíng hù shēng qiū yì,cháo luò xī qiáo jiàn shuǐ hén。
稻熟人家得相向,兵馀眼底两三村。dào shú rén jiā dé xiāng xiàng,bīng yú yǎn dǐ liǎng sān cūn。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

酒嫩细斟浮蚁绿,芡柔轻剥汗衫红。jiǔ nèn xì zhēn fú yǐ lǜ,qiàn róu qīng bō hàn shān hóng。
搜罗物象嗟予拙,挥扫词章放子工。sōu luó wù xiàng jiē yǔ zhuō,huī sǎo cí zhāng fàng zi gōng。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

孤灯闪闪风还暗,清漏沉沉夜向添。gū dēng shǎn shǎn fēng hái àn,qīng lòu chén chén yè xiàng tiān。
案上数枝漙露菊,可怜疏落嫩纤纤。àn shàng shù zhī tuán lù jú,kě lián shū luò nèn xiān xiān。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

箪瓢不失生涯在,诗酒何当习气除。dān piáo bù shī shēng yá zài,shī jiǔ hé dāng xí qì chú。
欲倩雕弧落新雁,足间寻觅子卿书。yù qiàn diāo hú luò xīn yàn,zú jiān xún mì zi qīng shū。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

雨开繁菊金无价,风皱平池鉴有痕。yǔ kāi fán jú jīn wú jià,fēng zhòu píng chí jiàn yǒu hén。
日暮客帆何处落,柿林西畔荻花村。rì mù kè fān hé chù luò,shì lín xī pàn dí huā cūn。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

烟里山光陈水墨,云边日影乱青红。yān lǐ shān guāng chén shuǐ mò,yún biān rì yǐng luàn qīng hóng。
新诗有画人难到,高压澄江五字工。xīn shī yǒu huà rén nán dào,gāo yā chéng jiāng wǔ zì gōng。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

更穷诗债应难欠,纵懒书淫亦自添。gèng qióng shī zhài yīng nán qiàn,zòng lǎn shū yín yì zì tiān。
水外修眉横翠巘,试凭张敞画浓纤。shuǐ wài xiū méi héng cuì yǎn,shì píng zhāng chǎng huà nóng xiān。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

人言会饮辰嫌酉,我为求医日问除。rén yán huì yǐn chén xián yǒu,wǒ wèi qiú yī rì wèn chú。
老去谁能遵百忌,秋来只欲上三书。lǎo qù shuí néng zūn bǎi jì,qiū lái zhǐ yù shàng sān shū。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

病怯酒杯微过量,瘦怜衣带颇宽痕。bìng qiè jiǔ bēi wēi guò liàng,shòu lián yī dài pǒ kuān hén。
伤心故国迷烟草,秋日荒凉处处村。shāng xīn gù guó mí yān cǎo,qiū rì huāng liáng chù chù cūn。

和卞养直见示三绝简圣书

王之道

看君落笔走云烟,想见新丰醉少年。kàn jūn luò bǐ zǒu yún yān,xiǎng jiàn xīn fēng zuì shǎo nián。
龙脊旧堆骐骥种,义方今服乃翁贤。lóng jí jiù duī qí jì zhǒng,yì fāng jīn fú nǎi wēng xián。