古诗词

信阳和同官喜雨韵

王之道

欲识农夫田作苦,久雨祷晴晴祷雨。yù shí nóng fū tián zuò kǔ,jiǔ yǔ dǎo qíng qíng dǎo yǔ。
祷晴得雨雨得晴,此患到今传自古。dǎo qíng dé yǔ yǔ dé qíng,cǐ huàn dào jīn chuán zì gǔ。
苾芬非是萧兰馨,诚心一发通三灵。bì fēn fēi shì xiāo lán xīn,chéng xīn yī fā tōng sān líng。
文昌俗吏亦何者,乃能致雨兴雷霆。wén chāng sú lì yì hé zhě,nǎi néng zhì yǔ xīng léi tíng。
尔来旱气爞爞热,夜望天涯电光掣。ěr lái hàn qì chóng chóng rè,yè wàng tiān yá diàn guāng chè。
原田嘉谷半焦黄,何独枯鱼濡涸辙。yuán tián jiā gǔ bàn jiāo huáng,hé dú kū yú rú hé zhé。
忽然一雨洗瘴昏,珠玉无边难价论。hū rán yī yǔ xǐ zhàng hūn,zhū yù wú biān nán jià lùn。
坐令愁叹变欢抃,千岩万壑江流奔。zuò lìng chóu tàn biàn huān biàn,qiān yán wàn hè jiāng liú bēn。
从今不厌商羊舞,十日一犁均下土。cóng jīn bù yàn shāng yáng wǔ,shí rì yī lí jūn xià tǔ。
漏邦寒俭酒味醨,且硙新茶其分乳。lòu bāng hán jiǎn jiǔ wèi lí,qiě wéi xīn chá qí fēn rǔ。
庭前花草还青葱,想见黍稌纷芃芃。tíng qián huā cǎo hái qīng cōng,xiǎng jiàn shǔ tú fēn péng péng。
吾君早晚复疆宇,屡丰将见追元丰。wú jūn zǎo wǎn fù jiāng yǔ,lǚ fēng jiāng jiàn zhuī yuán fēng。
天人大抵常相即,人若必天天可必。tiān rén dà dǐ cháng xiāng jí,rén ruò bì tiān tiān kě bì。
愿修人事格天心,天若不从非所恤。yuàn xiū rén shì gé tiān xīn,tiān ruò bù cóng fēi suǒ xù。
泰亨自复先朋来,时通端不忧尘埃。tài hēng zì fù xiān péng lái,shí tōng duān bù yōu chén āi。
新诗要非所宜辱,敢以木李酬琼瑰。xīn shī yào fēi suǒ yí rǔ,gǎn yǐ mù lǐ chóu qióng guī。
六年无蓄号不足,菜色定应缘半菽。liù nián wú xù hào bù zú,cài sè dìng yīng yuán bàn shū。
要令汸暴似海岳,岂但河沙论秉斛。yào lìng fāng bào shì hǎi yuè,qǐ dàn hé shā lùn bǐng hú。
炎天赫日当流金,去国多年思转深。yán tiān hè rì dāng liú jīn,qù guó duō nián sī zhuǎn shēn。
只今淮北望霓切,须烦伊傅资商霖。zhǐ jīn huái běi wàng ní qiè,xū fán yī fù zī shāng lín。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

和徐季功舒蕲道中二十首

王之道

下马邮亭忽喟然,数间茅屋起孤烟。xià mǎ yóu tíng hū kuì rán,shù jiān máo wū qǐ gū yān。
山花狼籍馀无几,断送归心起杜鹃。shān huā láng jí yú wú jǐ,duàn sòng guī xīn qǐ dù juān。

和徐季功舒蕲道中二十首

王之道

怪石形模老牯同,漫将名字责农功。guài shí xíng mó lǎo gǔ tóng,màn jiāng míng zì zé nóng gōng。
得来正与齐田类,谁敢言耕望岁丰。dé lái zhèng yǔ qí tián lèi,shuí gǎn yán gēng wàng suì fēng。

和徐季功舒蕲道中二十首

王之道

灊皖归来麦已秋,相从时说白云游。qián wǎn guī lái mài yǐ qiū,xiāng cóng shí shuō bái yún yóu。
八年不践同安境,梦里山溪记旧由。bā nián bù jiàn tóng ān jìng,mèng lǐ shān xī jì jiù yóu。

和徐季功舒蕲道中二十首

王之道

光风习习日晖晖,堕絮飞红积渐稀。guāng fēng xí xí rì huī huī,duò xù fēi hóng jī jiàn xī。
芍药酴醾看正好,一尊能共送春归。sháo yào tú mí kàn zhèng hǎo,yī zūn néng gòng sòng chūn guī。

和徐伯远见寄三首

王之道

我家湖上面九华,无钱买山山见赊。wǒ jiā hú shàng miàn jiǔ huá,wú qián mǎi shān shān jiàn shē。
待栽北牖一坡竹,追配东门千载瓜。dài zāi běi yǒu yī pō zhú,zhuī pèi dōng mén qiān zài guā。

和徐伯远见寄三首

王之道

新炊香软桃花红,蕲州竹簟初出筒。xīn chuī xiāng ruǎn táo huā hóng,qí zhōu zhú diàn chū chū tǒng。
老翁易饱更甘寝,便便一觉南窗风。lǎo wēng yì bǎo gèng gān qǐn,biàn biàn yī jué nán chuāng fēng。

和徐伯远见寄三首

王之道

三诗自可当尺书,得书何必须双鱼。sān shī zì kě dāng chǐ shū,dé shū hé bì xū shuāng yú。
黄花强把酬雪白,丐君捧腹聊轩渠。huáng huā qiáng bǎ chóu xuě bái,gài jūn pěng fù liáo xuān qú。

和陈勉仲四首

王之道

清风为我晓开关,风外浮云过雨还。qīng fēng wèi wǒ xiǎo kāi guān,fēng wài fú yún guò yǔ hái。
湛湛可怜清上下,一篙溪水水边山。zhàn zhàn kě lián qīng shàng xià,yī gāo xī shuǐ shuǐ biān shān。

和陈勉仲四首

王之道

何日清游继大苏,扁舟东去泛西湖。hé rì qīng yóu jì dà sū,biǎn zhōu dōng qù fàn xī hú。
欲将景物和诗句,写作钱塘伟观图。yù jiāng jǐng wù hé shī jù,xiě zuò qián táng wěi guān tú。

和陈勉仲四首

王之道

拍天湖水注东关,水外渔舟破浪还。pāi tiān hú shuǐ zhù dōng guān,shuǐ wài yú zhōu pò làng hái。
谁似老僧闲有味,清风一榻面佳山。shuí shì lǎo sēng xián yǒu wèi,qīng fēng yī tà miàn jiā shān。

和陈勉仲四首

王之道

雨过山前草木苏,开窗澄碧渺金湖。yǔ guò shān qián cǎo mù sū,kāi chuāng chéng bì miǎo jīn hú。
近来翰墨君为绝,喜见诗中有画图。jìn lái hàn mò jūn wèi jué,xǐ jiàn shī zhōng yǒu huà tú。

和孔纯老按属邑六首

王之道

野云和雨渡金湖,山色微风恍有无。yě yún hé yǔ dù jīn hú,shān sè wēi fēng huǎng yǒu wú。
不惯扁舟浮浩渺,且驱羸马上崎岖。bù guàn biǎn zhōu fú hào miǎo,qiě qū léi mǎ shàng qí qū。

和孔纯老按属邑六首

王之道

云涛雪浪渺无边,一簇溪桥客聚船。yún tāo xuě làng miǎo wú biān,yī cù xī qiáo kè jù chuán。
舆卫欲休红日下,几家茅舍起炊烟。yú wèi yù xiū hóng rì xià,jǐ jiā máo shě qǐ chuī yān。

和孔纯老按属邑六首

王之道

行并焦湖试问涂,何如震泽占姑苏。xíng bìng jiāo hú shì wèn tú,hé rú zhèn zé zhàn gū sū。
提壶聒聒劝谁饮,我不知君渠自呼。tí hú guā guā quàn shuí yǐn,wǒ bù zhī jūn qú zì hū。

和孔纯老按属邑六首

王之道

客里宵寒梦易醒,起看残月照窗明。kè lǐ xiāo hán mèng yì xǐng,qǐ kàn cán yuè zhào chuāng míng。
招提正在山多处,过雨流泉碎玉鸣。zhāo tí zhèng zài shān duō chù,guò yǔ liú quán suì yù míng。