古诗词

次韵子厚弟喜雨行赠赵守端质

王之道

我生畏暑如畏焚,奈此岁旱风尘昏。wǒ shēng wèi shǔ rú wèi fén,nài cǐ suì hàn fēng chén hūn。
十年废放卧岩壑,名虽八品身黎元。shí nián fèi fàng wò yán hè,míng suī bā pǐn shēn lí yuán。
恒旸乞雨雨乞霁,雨转为淫旸转炽。héng yáng qǐ yǔ yǔ qǐ jì,yǔ zhuǎn wèi yín yáng zhuǎn chì。
不知此理果何如,每讶天心异人意。bù zhī cǐ lǐ guǒ hé rú,měi yà tiān xīn yì rén yì。
去年避地还家园,蒿莱满目高侵天。qù nián bì dì hái jiā yuán,hāo lái mǎn mù gāo qīn tiān。
秋阳肆虐冬益甚,涉春陂泽皆平川。qiū yáng sì nüè dōng yì shén,shè chūn bēi zé jiē píng chuān。
迩来焦稿遍区宇,黄金融液胶流弩。ěr lái jiāo gǎo biàn qū yǔ,huáng jīn róng yè jiāo liú nǔ。
赵侯日为疲瘵忧,应怪鲁书三不雨。zhào hóu rì wèi pí zhài yōu,yīng guài lǔ shū sān bù yǔ。
天人大抵常相资,顾我录录伤无奇。tiān rén dà dǐ cháng xiāng zī,gù wǒ lù lù shāng wú qí。
鬻浆苦凉屠苦热,敢望屏翳从招麾。yù jiāng kǔ liáng tú kǔ rè,gǎn wàng píng yì cóng zhāo huī。
圣主东巡群后觐,万里江淮方水运。shèng zhǔ dōng xún qún hòu jìn,wàn lǐ jiāng huái fāng shuǐ yùn。
折冲御侮赖亲贤,何独为霖福斯郡。zhé chōng yù wǔ lài qīn xián,hé dú wèi lín fú sī jùn。
精诚昭格吾谁欺,顷间祷雨人所知。jīng chéng zhāo gé wú shuí qī,qǐng jiān dǎo yǔ rén suǒ zhī。
忽然檐溜泻河汉,数声霹雳轰相随。hū rán yán liū xiè hé hàn,shù shēng pī lì hōng xiāng suí。
公堂六月清无暑,旋硙龙团试分乳。gōng táng liù yuè qīng wú shǔ,xuán wéi lóng tuán shì fēn rǔ。
官曹相贺复何言,且戒农夫筑场圃。guān cáo xiāng hè fù hé yán,qiě jiè nóng fū zhù chǎng pǔ。
小人托庇安村墟,获同野老歌而呼。xiǎo rén tuō bì ān cūn xū,huò tóng yě lǎo gē ér hū。
愿公玉带悬金鱼,奉报得雨禾生稃。yuàn gōng yù dài xuán jīn yú,fèng bào dé yǔ hé shēng fū。
霏霏不厌沾衣裾,稍晴欲自躬犁锄。fēi fēi bù yàn zhān yī jū,shāo qíng yù zì gōng lí chú。
斯民食足吾其俱,何妨把酒仍观书。sī mín shí zú wú qí jù,hé fáng bǎ jiǔ réng guān shū。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

重阳示二三友

王之道

龙山何处暮云黄,坐想前贤落帽狂。lóng shān hé chù mù yún huáng,zuò xiǎng qián xián luò mào kuáng。
萸实菊花良不恶,为君沽酒作重阳。yú shí jú huā liáng bù è,wèi jūn gū jiǔ zuò zhòng yáng。

秋日悯旱题香山庄舍

王之道

千里骄阳稼穑枯,人心穷极但天呼。qiān lǐ jiāo yáng jià sè kū,rén xīn qióng jí dàn tiān hū。
须烦岩壑为霖手,下泽苍生慰海隅。xū fán yán hè wèi lín shǒu,xià zé cāng shēng wèi hǎi yú。

寄梅花与曾子修

王之道

待船聊复驻征骖,手撚梅花望翠岚。dài chuán liáo fù zhù zhēng cān,shǒu niǎn méi huā wàng cuì lán。
花似若人清绝俗,故从江北寄江南。huā shì ruò rén qīng jué sú,gù cóng jiāng běi jì jiāng nán。

送曾式古归建昌

王之道

两年说归明日归,江头草软花芬菲。liǎng nián shuō guī míng rì guī,jiāng tóu cǎo ruǎn huā fēn fēi。
风调江净船行驶,好看芳草怀春晖。fēng diào jiāng jìng chuán xíng shǐ,hǎo kàn fāng cǎo huái chūn huī。

酬孔纯老送海错三首

王之道

海错东来自四明,感君怜我故分珍。hǎi cuò dōng lái zì sì míng,gǎn jūn lián wǒ gù fēn zhēn。
拜嘉何必须豪饮,大嚼姑从得句新。bài jiā hé bì xū háo yǐn,dà jué gū cóng dé jù xīn。

酬孔纯老送海错三首

王之道

螺头已荷兼三和,凤髓何须贵八珍。luó tóu yǐ hé jiān sān hé,fèng suǐ hé xū guì bā zhēn。
多谢邦君怜不饮,只将诗句巧争新。duō xiè bāng jūn lián bù yǐn,zhǐ jiāng shī jù qiǎo zhēng xīn。

酬孔纯老送海错三首

王之道

恶语岂堪酬妙句,粗餐曾不餍常珍。è yǔ qǐ kān chóu miào jù,cū cān céng bù yàn cháng zhēn。
得君海错俱奇绝,从此鄞江发兴新。dé jūn hǎi cuò jù qí jué,cóng cǐ yín jiāng fā xīng xīn。

和子厚弟春日见寄三首

王之道

睡起晴窗正忆渠,老兵声喏到前除。shuì qǐ qíng chuāng zhèng yì qú,lǎo bīng shēng nuò dào qián chú。
新诗价重连城璧,便觉贫家富不虚。xīn shī jià zhòng lián chéng bì,biàn jué pín jiā fù bù xū。

和子厚弟春日见寄三首

王之道

一鞭春色去迢迢,溪上红妆笑语娇。yī biān chūn sè qù tiáo tiáo,xī shàng hóng zhuāng xiào yǔ jiāo。
酒醉不知行客避,竞眠芳草斗裙腰。jiǔ zuì bù zhī xíng kè bì,jìng mián fāng cǎo dòu qún yāo。

和子厚弟春日见寄三首

王之道

十里西畴马送曛,晚风依约度溪云。shí lǐ xī chóu mǎ sòng xūn,wǎn fēng yī yuē dù xī yún。
悬知今夜桃花雨,一洗焦枯慰使君。xuán zhī jīn yè táo huā yǔ,yī xǐ jiāo kū wèi shǐ jūn。

谢潘寿卿惠笺并诗

王之道

饷厚东阳一万番,从今难放笔头闲。xiǎng hòu dōng yáng yī wàn fān,cóng jīn nán fàng bǐ tóu xián。
新诗正与花笺似,文彩纵横咳唾间。xīn shī zhèng yǔ huā jiān shì,wén cǎi zòng héng ké tuò jiān。

道上杂花盛开

王之道

涓涓流水雨晴初,夹道山花簇彩舆。juān juān liú shuǐ yǔ qíng chū,jiā dào shān huā cù cǎi yú。
千骑不辞迎候远,物情春意竟何如。qiān qí bù cí yíng hòu yuǎn,wù qíng chūn yì jìng hé rú。

风雨损花

王之道

雨多南国惜春归,多谢诗人赋采菲。yǔ duō nán guó xī chūn guī,duō xiè shī rén fù cǎi fēi。
堕白残红无处着,漫随风絮作团飞。duò bái cán hóng wú chù zhe,màn suí fēng xù zuò tuán fēi。

落梅入砚池

王之道

玉佩翻然下帝傍,墨池照影妒新妆。yù pèi fān rán xià dì bàng,mò chí zhào yǐng dù xīn zhuāng。
时人莫作飘零看,收拾毫端无尽香。shí rén mò zuò piāo líng kàn,shōu shí háo duān wú jǐn xiāng。

玉树花

王之道

几年埋没乱荆榛,轩槛移来特地新。jǐ nián mái méi luàn jīng zhēn,xuān kǎn yí lái tè dì xīn。
何事临风忍相对,伤心一曲旧亡陈。hé shì lín fēng rěn xiāng duì,shāng xīn yī qū jiù wáng chén。