古诗词

送赵仲达

王之道

人生邂逅非偶耳,一面岂容轻愠喜。rén shēng xiè hòu fēi ǒu ěr,yī miàn qǐ róng qīng yùn xǐ。
白首如新倾盖欢,谁解乘闲究斯理。bái shǒu rú xīn qīng gài huān,shuí jiě chéng xián jiū sī lǐ。
君家江南我江北,南北相望殆千里。jūn jiā jiāng nán wǒ jiāng běi,nán běi xiāng wàng dài qiān lǐ。
惠宠顾我端有由,衰滞不应能致此。huì chǒng gù wǒ duān yǒu yóu,shuāi zhì bù yīng néng zhì cǐ。
为言前岁在金沙,幽讨穷探遍山水。wèi yán qián suì zài jīn shā,yōu tǎo qióng tàn biàn shān shuǐ。
论文获与阿逢游,剩馥残膏丐犹子。lùn wén huò yǔ ā féng yóu,shèng fù cán gāo gài yóu zi。
是行来赴徐卿召,昨日扁舟方戾止。shì xíng lái fù xú qīng zhào,zuó rì biǎn zhōu fāng lì zhǐ。
阿逢闻是公僧弥,予乃阿逢门下士。ā féng wén shì gōng sēng mí,yǔ nǎi ā féng mén xià shì。
知公闲放今杜门,所舍与公殊密迩。zhī gōng xián fàng jīn dù mén,suǒ shě yǔ gōng shū mì ěr。
何妨旦夕侍杖屦,执经仍与诸郎齿。hé fáng dàn xī shì zhàng jù,zhí jīng réng yǔ zhū láng chǐ。
过从弹指见周星,入室芝兰被蕸薳。guò cóng dàn zhǐ jiàn zhōu xīng,rù shì zhī lán bèi xiá wěi。
须知四海皆兄弟,高义似君谁可比。xū zhī sì hǎi jiē xiōng dì,gāo yì shì jūn shuí kě bǐ。
徐卿报政趣归朝,画鹢高樯舣江涘。xú qīng bào zhèng qù guī cháo,huà yì gāo qiáng yǐ jiāng sì。
明朝车骑遂东还,有便时时遗双鲤。míng cháo chē qí suì dōng hái,yǒu biàn shí shí yí shuāng lǐ。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

题德章山

王之道

丛玕泼黛千峰色,急雨奔霆万壑声。cóng gān pō dài qiān fēng sè,jí yǔ bēn tíng wàn hè shēng。
莫讶祖师来入梦,只应知我欲山行。mò yà zǔ shī lái rù mèng,zhǐ yīng zhī wǒ yù shān xíng。

过含山邮亭和子厚弟壁间韵三首

王之道

犯暑篮舆趁晓耕,东风迎面葛衣轻。fàn shǔ lán yú chèn xiǎo gēng,dōng fēng yíng miàn gé yī qīng。
过山缭绕湖边路,杨柳阴中带月行。guò shān liáo rào hú biān lù,yáng liǔ yīn zhōng dài yuè xíng。

过含山邮亭和子厚弟壁间韵三首

王之道

透云斜日影朦胧,树杪依微少女风。tòu yún xié rì yǐng méng lóng,shù miǎo yī wēi shǎo nǚ fēng。
景物重来正无恙,为君收拾向诗中。jǐng wù zhòng lái zhèng wú yàng,wèi jūn shōu shí xiàng shī zhōng。

过含山邮亭和子厚弟壁间韵三首

王之道

开窗如见碧油幢,新竹春来过屋长。kāi chuāng rú jiàn bì yóu chuáng,xīn zhú chūn lái guò wū zhǎng。
渐近柴桑旧家路,清风来报稻花香。jiàn jìn chái sāng jiù jiā lù,qīng fēng lái bào dào huā xiāng。

吴兴舟中有作

王之道

一水濡须百里间,举头遥见水西山。yī shuǐ rú xū bǎi lǐ jiān,jǔ tóu yáo jiàn shuǐ xī shān。
微波不动又终日,安得扁舟送我还。wēi bō bù dòng yòu zhōng rì,ān dé biǎn zhōu sòng wǒ hái。

春日偶成

王之道

短垣新雨上银泥,柳外幽花咫尺迷。duǎn yuán xīn yǔ shàng yín ní,liǔ wài yōu huā zhǐ chǐ mí。
独喜流莺解人意,一声声傍绿窗啼。dú xǐ liú yīng jiě rén yì,yī shēng shēng bàng lǜ chuāng tí。

春日书事呈历阳县苏仁仲八首

王之道

篮舆兀醉出东门,赖有官舟为解纷。lán yú wù zuì chū dōng mén,lài yǒu guān zhōu wèi jiě fēn。
流马木牛今已矣,其馀儿辈说三分。liú mǎ mù niú jīn yǐ yǐ,qí yú ér bèi shuō sān fēn。

春日书事呈历阳县苏仁仲八首

王之道

芳草池塘处处佳,竹篱茅屋野人家。fāng cǎo chí táng chù chù jiā,zhú lí máo wū yě rén jiā。
清明过了桃花尽,颇觉春容属菜花。qīng míng guò le táo huā jǐn,pǒ jué chūn róng shǔ cài huā。

春日书事呈历阳县苏仁仲八首

王之道

似是东风恼客心,淹留行色故相禁。shì shì dōng fēng nǎo kè xīn,yān liú xíng sè gù xiāng jìn。
扁舟正在江南岸,又扰浮云作暮阴。biǎn zhōu zhèng zài jiāng nán àn,yòu rǎo fú yún zuò mù yīn。

春日书事呈历阳县苏仁仲八首

王之道

情似长江流不断,事如芳草刬还生。qíng shì zhǎng jiāng liú bù duàn,shì rú fāng cǎo chǎn hái shēng。
此身何苦浮名绊,正拟花时取次行。cǐ shēn hé kǔ fú míng bàn,zhèng nǐ huā shí qǔ cì xíng。

春日书事呈历阳县苏仁仲八首

王之道

公馀槐柳转斜日,吏散鸟雀来空庭。gōng yú huái liǔ zhuǎn xié rì,lì sàn niǎo què lái kōng tíng。
康成书带可人意,坐见茸茸相对青。kāng chéng shū dài kě rén yì,zuò jiàn rōng rōng xiāng duì qīng。

春日书事呈历阳县苏仁仲八首

王之道

学似卿家宜有法,人如我辈岂无情。xué shì qīng jiā yí yǒu fǎ,rén rú wǒ bèi qǐ wú qíng。
新诗早自推心服,幽会知谁付目成。xīn shī zǎo zì tuī xīn fú,yōu huì zhī shuí fù mù chéng。

春日书事呈历阳县苏仁仲八首

王之道

猛风吹雨暮江头,烟草微茫一片愁。měng fēng chuī yǔ mù jiāng tóu,yān cǎo wēi máng yī piàn chóu。
双鲤不来无处问,欲寻归路转悠悠。shuāng lǐ bù lái wú chù wèn,yù xún guī lù zhuǎn yōu yōu。

春日书事呈历阳县苏仁仲八首

王之道

子美不应花解恼,次公何必酒而狂。zi měi bù yīng huā jiě nǎo,cì gōng hé bì jiǔ ér kuáng。
知君颇负风流债,安得司空惯窃香。zhī jūn pǒ fù fēng liú zhài,ān dé sī kōng guàn qiè xiāng。

过段寨二首

王之道

随行知有笔如椽,不碍冥搜借榻眠。suí xíng zhī yǒu bǐ rú chuán,bù ài míng sōu jiè tà mián。
酒醉诗成还上马,秋蛇春蚓任人传。jiǔ zuì shī chéng hái shàng mǎ,qiū shé chūn yǐn rèn rén chuán。