古诗词

次韵孙兴宗秋怀

王之道

秋山赫赫明丹枫,秋天隐隐分玄鸿。qiū shān hè hè míng dān fēng,qiū tiān yǐn yǐn fēn xuán hóng。
不知眼界阔多少,九华突兀撑晴空。bù zhī yǎn jiè kuò duō shǎo,jiǔ huá tū wù chēng qíng kōng。
嗟予老病百事懒,谁能强勉追儿童。jiē yǔ lǎo bìng bǎi shì lǎn,shuí néng qiáng miǎn zhuī ér tóng。
读书既苦齿多豁,属文益觉心如蓬。dú shū jì kǔ chǐ duō huō,shǔ wén yì jué xīn rú péng。
年来衰甚更龃龉,乘舟卖面皆遭风。nián lái shuāi shén gèng jǔ yǔ,chéng zhōu mài miàn jiē zāo fēng。
茫茫有类堕云海,踌躇四顾迷西东。máng máng yǒu lèi duò yún hǎi,chóu chú sì gù mí xī dōng。
感君赋秋肯寄我,开缄反覆歌三终。gǎn jūn fù qiū kěn jì wǒ,kāi jiān fǎn fù gē sān zhōng。
如痿忽起盲忽视,角力未易分雌雄。rú wěi hū qǐ máng hū shì,jiǎo lì wèi yì fēn cí xióng。
寒乡冰雪正凝冱,暖回爱日何烘烘。hán xiāng bīng xuě zhèng níng hù,nuǎn huí ài rì hé hōng hōng。
惊涛巨浸浩无际,安流利涉输艨艟。jīng tāo jù jìn hào wú jì,ān liú lì shè shū méng chōng。
荜门圭窦仅容膝,规模敢拟阿房宫。bì mén guī dòu jǐn róng xī,guī mó gǎn nǐ ā fáng gōng。
生平未惯新斧凿,斫削便许从共工。shēng píng wèi guàn xīn fǔ záo,zhuó xuē biàn xǔ cóng gòng gōng。
伟哉欧梅两黄鹄,逃名诗酒俱称翁。wěi zāi ōu méi liǎng huáng gǔ,táo míng shī jiǔ jù chēng wēng。
余生顾后八十载,贤愚虽异襟期同。yú shēng gù hòu bā shí zài,xián yú suī yì jīn qī tóng。
知君尚友取前哲,言之聊复输丹衷。zhī jūn shàng yǒu qǔ qián zhé,yán zhī liáo fù shū dān zhōng。
何为规规事骚雅,乃欲索我章句中。hé wèi guī guī shì sāo yǎ,nǎi yù suǒ wǒ zhāng jù zhōng。
舂容大轴烂锦绣,令人一睹情融融。chōng róng dà zhóu làn jǐn xiù,lìng rén yī dǔ qíng róng róng。
清新妩丽似鲍谢,岂徒奥学称淹通。qīng xīn wǔ lì shì bào xiè,qǐ tú ào xué chēng yān tōng。
人能平地覆一篑,不辍会致邱山崇。rén néng píng dì fù yī kuì,bù chuò huì zhì qiū shān chóng。
披云俯仰三百日,相逢底事常匆匆。pī yún fǔ yǎng sān bǎi rì,xiāng féng dǐ shì cháng cōng cōng。
去年江上识君处,凿冰初见阳冲冲。qù nián jiāng shàng shí jūn chù,záo bīng chū jiàn yáng chōng chōng。
分携不觉秋又晚,向来旱气方蕴隆。fēn xié bù jué qiū yòu wǎn,xiàng lái hàn qì fāng yùn lóng。
君如镇西我淝水,我往无事还何功。jūn rú zhèn xī wǒ féi shuǐ,wǒ wǎng wú shì hái hé gōng。
而君被檄试多士,考覈曲尽权衡公。ér jūn bèi xí shì duō shì,kǎo hé qū jǐn quán héng gōng。
作诗恶用求好语,好语正自添诗穷。zuò shī è yòng qiú hǎo yǔ,hǎo yǔ zhèng zì tiān shī qióng。
有时嗣响姑趁韵,兹意只欲安微躬。yǒu shí sì xiǎng gū chèn yùn,zī yì zhǐ yù ān wēi gōng。
争如闭门绝庆吊,著书远继吾家充。zhēng rú bì mén jué qìng diào,zhù shū yuǎn jì wú jiā chōng。
静言培塿亦何罪,不韪正坐睎衡嵩。jìng yán péi lǒu yì hé zuì,bù wěi zhèng zuò xī héng sōng。
茅斋雨过风露肃,青灯夜讽赓秋虫。máo zhāi yǔ guò fēng lù sù,qīng dēng yè fěng gēng qiū chóng。
更阑耿耿不成寐,卧听江城鸣画筒。gèng lán gěng gěng bù chéng mèi,wò tīng jiāng chéng míng huà tǒng。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

吴兴舟中有作

王之道

大泽知何处,扁舟快此行。dà zé zhī hé chù,biǎn zhōu kuài cǐ xíng。
绮罗纷胜赏,歌吹溢欢声。qǐ luó fēn shèng shǎng,gē chuī yì huān shēng。
茭葑春还合,波涛暮自平。jiāo fēng chūn hái hé,bō tāo mù zì píng。
临风一披拂,谁识未归情。lín fēng yī pī fú,shuí shí wèi guī qíng。

遣兴

王之道

步屧随儿辈,临池得凭栏。bù xiè suí ér bèi,lín chí dé píng lán。
久阴东虹断,小满北风寒。jiǔ yīn dōng hóng duàn,xiǎo mǎn běi fēng hán。
点水荷三叠,依墙竹数竿。diǎn shuǐ hé sān dié,yī qiáng zhú shù gān。
乍晴何所喜,云际远山攒。zhà qíng hé suǒ xǐ,yún jì yuǎn shān zǎn。

和龚圣任冬日即事

王之道

老怯繁霜劲,闲怜爱日温。lǎo qiè fán shuāng jìn,xián lián ài rì wēn。
御寒朝强酒,防寇夜撑门。yù hán cháo qiáng jiǔ,fáng kòu yè chēng mén。
采荠篱根地,观梅郭外春。cǎi jì lí gēn dì,guān méi guō wài chūn。
馀生何所托,归命大慈尊。yú shēng hé suǒ tuō,guī mìng dà cí zūn。

和秦寿之题黄州郡楼

王之道

西北张霞绮,东南漾月波。xī běi zhāng xiá qǐ,dōng nán yàng yuè bō。
登临筇作马,吟咏笔翻河。dēng lín qióng zuò mǎ,yín yǒng bǐ fān hé。
思与苍霞远,情同白水多。sī yǔ cāng xiá yuǎn,qíng tóng bái shuǐ duō。
新诗清且丽,标致压阴何。xīn shī qīng qiě lì,biāo zhì yā yīn hé。

和子薳春江用老杜韵

王之道

欲去未成去,朔风鸣怒涛。yù qù wèi chéng qù,shuò fēng míng nù tāo。
片帆洲外举,列岫雾中高。piàn fān zhōu wài jǔ,liè xiù wù zhōng gāo。
竹屋雨沾被,纸窗寒透袍。zhú wū yǔ zhān bèi,zhǐ chuāng hán tòu páo。
遥应望归艇,向夕走儿曹。yáo yīng wàng guī tǐng,xiàng xī zǒu ér cáo。

固陵道中

王之道

道路榛菅合,装赍咫尺迷。dào lù zhēn jiān hé,zhuāng jī zhǐ chǐ mí。
陟冈还见塔,下阪忽逢溪。zhì gāng hái jiàn tǎ,xià bǎn hū féng xī。
迥野鸣朝麂,疏茨撼午鸡。jiǒng yě míng cháo jǐ,shū cí hàn wǔ jī。
固陵何处是,弛担日应西。gù líng hé chù shì,chí dān rì yīng xī。

广济道中

王之道

晓日挂林麓,秋风入涧阿。xiǎo rì guà lín lù,qiū fēng rù jiàn ā。
野禽飞自语,田父笑相过。yě qín fēi zì yǔ,tián fù xiào xiāng guò。
村疃仓箱富,山蹊芋栗多。cūn tuǎn cāng xiāng fù,shān qī yù lì duō。
一鞭聊策蹇,驰上小罗坡。yī biān liáo cè jiǎn,chí shàng xiǎo luó pō。

沙窝道中

王之道

十里沙窝路,晴云向暮开。shí lǐ shā wō lù,qíng yún xiàng mù kāi。
褰裳九过水,驻马一观梅。qiān shang jiǔ guò shuǐ,zhù mǎ yī guān méi。
岁晚松篁茂,山寒虎豹哀。suì wǎn sōng huáng mào,shān hán hǔ bào āi。
不因王事迫,谁肯此间来。bù yīn wáng shì pò,shuí kěn cǐ jiān lái。

舟过三丫河

王之道

摇落蒹葭浦,荒凉雁鹜村。yáo luò jiān jiā pǔ,huāng liáng yàn wù cūn。
吴柑迎齿冷,鲁酒著颜温。wú gān yíng chǐ lěng,lǔ jiǔ zhù yán wēn。
水涩风还逆,天寒日自暾。shuǐ sè fēng hái nì,tiān hán rì zì tūn。
不堪归思乱,鸟鹊闹黄昏。bù kān guī sī luàn,niǎo què nào huáng hūn。

过白羊市

王之道

小市环农亩,长桥接佛宫。xiǎo shì huán nóng mǔ,zhǎng qiáo jiē fú gōng。
扁舟帆影日,幽鸟柳阴风。biǎn zhōu fān yǐng rì,yōu niǎo liǔ yīn fēng。
沙觜浅深水,树梢红白茸。shā zī qiǎn shēn shuǐ,shù shāo hóng bái rōng。
乍闻秋籴贱,吾亦庆年丰。zhà wén qiū dí jiàn,wú yì qìng nián fēng。

立春示儿二首

王之道

雪尽适沾雨,腊穷初得春。xuě jǐn shì zhān yǔ,là qióng chū dé chūn。
上冰鱼意乐,出谷鸟声新。shàng bīng yú yì lè,chū gǔ niǎo shēng xīn。
便觉风光好,何忧活计贫。biàn jué fēng guāng hǎo,hé yōu huó jì pín。
一樽聊共醉,疏率见吾真。yī zūn liáo gòng zuì,shū lǜ jiàn wú zhēn。

立春示儿二首

王之道

朝来何所喜,人唱玉楼春。cháo lái hé suǒ xǐ,rén chàng yù lóu chūn。
酒著心还壮,诗成思转新。jiǔ zhù xīn hái zhuàng,shī chéng sī zhuǎn xīn。
士衡宁久困,曲逆岂长贫。shì héng níng jiǔ kùn,qū nì qǐ zhǎng pín。
千载风云会,欣逢圣主真。qiān zài fēng yún huì,xīn féng shèng zhǔ zhēn。

追和李义山赋菊二首

王之道

嫩萼犹封绿,繁英已醉黄。nèn è yóu fēng lǜ,fán yīng yǐ zuì huáng。
雨馀三径晚,秋到一枝香。yǔ yú sān jìng wǎn,qiū dào yī zhī xiāng。
滴滴盈朝露,晖晖映夕阳。dī dī yíng cháo lù,huī huī yìng xī yáng。
何妨浮玉斝,共醉木兰堂。hé fáng fú yù jiǎ,gòng zuì mù lán táng。

追和李义山赋菊二首

王之道

团团青盖小,拂拂御袍黄。tuán tuán qīng gài xiǎo,fú fú yù páo huáng。
翠叶凌霜秀,繁英浥露香。cuì yè líng shuāng xiù,fán yīng yì lù xiāng。
浮觞追北牖,饮水记南阳。fú shāng zhuī běi yǒu,yǐn shuǐ jì nán yáng。
采采东篱下,行歌对草堂。cǎi cǎi dōng lí xià,xíng gē duì cǎo táng。

和沈次韩秋日雨后督子厚报

王之道

江槛连朝雨,山斋昨夜凉。jiāng kǎn lián cháo yǔ,shān zhāi zuó yè liáng。
不知新稻熟,深怪晚炊香。bù zhī xīn dào shú,shēn guài wǎn chuī xiāng。
得句君应喜,闻风我漫狂。dé jù jūn yīng xǐ,wén fēng wǒ màn kuáng。
绣溪行乐处,云水几千章。xiù xī xíng lè chù,yún shuǐ jǐ qiān zhāng。