古诗词

次韵孙兴宗秋怀

王之道

秋山赫赫明丹枫,秋天隐隐分玄鸿。qiū shān hè hè míng dān fēng,qiū tiān yǐn yǐn fēn xuán hóng。
不知眼界阔多少,九华突兀撑晴空。bù zhī yǎn jiè kuò duō shǎo,jiǔ huá tū wù chēng qíng kōng。
嗟予老病百事懒,谁能强勉追儿童。jiē yǔ lǎo bìng bǎi shì lǎn,shuí néng qiáng miǎn zhuī ér tóng。
读书既苦齿多豁,属文益觉心如蓬。dú shū jì kǔ chǐ duō huō,shǔ wén yì jué xīn rú péng。
年来衰甚更龃龉,乘舟卖面皆遭风。nián lái shuāi shén gèng jǔ yǔ,chéng zhōu mài miàn jiē zāo fēng。
茫茫有类堕云海,踌躇四顾迷西东。máng máng yǒu lèi duò yún hǎi,chóu chú sì gù mí xī dōng。
感君赋秋肯寄我,开缄反覆歌三终。gǎn jūn fù qiū kěn jì wǒ,kāi jiān fǎn fù gē sān zhōng。
如痿忽起盲忽视,角力未易分雌雄。rú wěi hū qǐ máng hū shì,jiǎo lì wèi yì fēn cí xióng。
寒乡冰雪正凝冱,暖回爱日何烘烘。hán xiāng bīng xuě zhèng níng hù,nuǎn huí ài rì hé hōng hōng。
惊涛巨浸浩无际,安流利涉输艨艟。jīng tāo jù jìn hào wú jì,ān liú lì shè shū méng chōng。
荜门圭窦仅容膝,规模敢拟阿房宫。bì mén guī dòu jǐn róng xī,guī mó gǎn nǐ ā fáng gōng。
生平未惯新斧凿,斫削便许从共工。shēng píng wèi guàn xīn fǔ záo,zhuó xuē biàn xǔ cóng gòng gōng。
伟哉欧梅两黄鹄,逃名诗酒俱称翁。wěi zāi ōu méi liǎng huáng gǔ,táo míng shī jiǔ jù chēng wēng。
余生顾后八十载,贤愚虽异襟期同。yú shēng gù hòu bā shí zài,xián yú suī yì jīn qī tóng。
知君尚友取前哲,言之聊复输丹衷。zhī jūn shàng yǒu qǔ qián zhé,yán zhī liáo fù shū dān zhōng。
何为规规事骚雅,乃欲索我章句中。hé wèi guī guī shì sāo yǎ,nǎi yù suǒ wǒ zhāng jù zhōng。
舂容大轴烂锦绣,令人一睹情融融。chōng róng dà zhóu làn jǐn xiù,lìng rén yī dǔ qíng róng róng。
清新妩丽似鲍谢,岂徒奥学称淹通。qīng xīn wǔ lì shì bào xiè,qǐ tú ào xué chēng yān tōng。
人能平地覆一篑,不辍会致邱山崇。rén néng píng dì fù yī kuì,bù chuò huì zhì qiū shān chóng。
披云俯仰三百日,相逢底事常匆匆。pī yún fǔ yǎng sān bǎi rì,xiāng féng dǐ shì cháng cōng cōng。
去年江上识君处,凿冰初见阳冲冲。qù nián jiāng shàng shí jūn chù,záo bīng chū jiàn yáng chōng chōng。
分携不觉秋又晚,向来旱气方蕴隆。fēn xié bù jué qiū yòu wǎn,xiàng lái hàn qì fāng yùn lóng。
君如镇西我淝水,我往无事还何功。jūn rú zhèn xī wǒ féi shuǐ,wǒ wǎng wú shì hái hé gōng。
而君被檄试多士,考覈曲尽权衡公。ér jūn bèi xí shì duō shì,kǎo hé qū jǐn quán héng gōng。
作诗恶用求好语,好语正自添诗穷。zuò shī è yòng qiú hǎo yǔ,hǎo yǔ zhèng zì tiān shī qióng。
有时嗣响姑趁韵,兹意只欲安微躬。yǒu shí sì xiǎng gū chèn yùn,zī yì zhǐ yù ān wēi gōng。
争如闭门绝庆吊,著书远继吾家充。zhēng rú bì mén jué qìng diào,zhù shū yuǎn jì wú jiā chōng。
静言培塿亦何罪,不韪正坐睎衡嵩。jìng yán péi lǒu yì hé zuì,bù wěi zhèng zuò xī héng sōng。
茅斋雨过风露肃,青灯夜讽赓秋虫。máo zhāi yǔ guò fēng lù sù,qīng dēng yè fěng gēng qiū chóng。
更阑耿耿不成寐,卧听江城鸣画筒。gèng lán gěng gěng bù chéng mèi,wò tīng jiāng chéng míng huà tǒng。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

和历阳守张仲智观梅五首

王之道

万事当从酒到休,子山那得许多愁。wàn shì dāng cóng jiǔ dào xiū,zi shān nà dé xǔ duō chóu。
绿樽翠杓梅花夕,不醉翻令恶客羞。lǜ zūn cuì biāo méi huā xī,bù zuì fān lìng è kè xiū。

和历阳守张仲智观梅五首

王之道

谁似樊侯哲且明,解将勋业佐中兴。shuí shì fán hóu zhé qiě míng,jiě jiāng xūn yè zuǒ zhōng xīng。
自怜汨没毛锥子,空对东风咏使能。zì lián mì méi máo zhuī zi,kōng duì dōng fēng yǒng shǐ néng。

和历阳守张仲智观梅五首

王之道

夜烧红烛照梅花,刺史风流自一家。yè shāo hóng zhú zhào méi huā,cì shǐ fēng liú zì yī jiā。
待得残英上丹脸,韶华端复到山茶。dài dé cán yīng shàng dān liǎn,sháo huá duān fù dào shān chá。

和历阳守张仲智观梅五首

王之道

出车何日劳师还,二圣归来喜见颜。chū chē hé rì láo shī hái,èr shèng guī lái xǐ jiàn yán。
乞得此身终芰制,乱山茅屋两三间。qǐ dé cǐ shēn zhōng jì zhì,luàn shān máo wū liǎng sān jiān。

和陈勉仲大宁院见寄

王之道

使驿驰驱赋陟冈,等闲诗戏况逢场。shǐ yì chí qū fù zhì gāng,děng xián shī xì kuàng féng chǎng。
清和在序芳菲歇,草色连天水满塘。qīng hé zài xù fāng fēi xiē,cǎo sè lián tiān shuǐ mǎn táng。

和徐伯远无为道中

王之道

江南五月稻抽芒,想见含花带露香。jiāng nán wǔ yuè dào chōu máng,xiǎng jiàn hán huā dài lù xiāng。
底事淮乡太迟晚,一犁新雨正开荒。dǐ shì huái xiāng tài chí wǎn,yī lí xīn yǔ zhèng kāi huāng。

和戴禹功幕府归来三首

王之道

抖擞空肠一字无,下邳能复异时书。dǒu sǒu kōng cháng yī zì wú,xià pī néng fù yì shí shū。
中兴正欲平骄寇,莫若相如赋子虚。zhōng xīng zhèng yù píng jiāo kòu,mò ruò xiāng rú fù zi xū。

和戴禹功幕府归来三首

王之道

客里诗成付漫书,清风一榻黑甜馀。kè lǐ shī chéng fù màn shū,qīng fēng yī tà hēi tián yú。
相山旧隐今分定,却是归来计不疏。xiāng shān jiù yǐn jīn fēn dìng,què shì guī lái jì bù shū。

和戴禹功幕府归来三首

王之道

临淮终日鉴修眉,水外遥山尺五低。lín huái zhōng rì jiàn xiū méi,shuǐ wài yáo shān chǐ wǔ dī。
我欲骑云叫阊阖,请将捕寇付平西。wǒ yù qí yún jiào chāng hé,qǐng jiāng bǔ kòu fù píng xī。

和由字韵

王之道

当年相望见无由,千里荆襄隔数州。dāng nián xiāng wàng jiàn wú yóu,qiān lǐ jīng xiāng gé shù zhōu。
时得新诗夸好句,服膺何止钓槎头。shí dé xīn shī kuā hǎo jù,fú yīng hé zhǐ diào chá tóu。

和赵积中

王之道

日下高城月入扉,蒲葵不动晚风微。rì xià gāo chéng yuè rù fēi,pú kuí bù dòng wǎn fēng wēi。
幽人信步如相过,买酒黄公一醉归。yōu rén xìn bù rú xiāng guò,mǎi jiǔ huáng gōng yī zuì guī。

秋日即事二首

王之道

潮退菰蒲风自倒,秋深菱芡雨应添。cháo tuì gū pú fēng zì dào,qiū shēn líng qiàn yǔ yīng tiān。
怪来病眼双明甚,喜见遥山寸碧纤。guài lái bìng yǎn shuāng míng shén,xǐ jiàn yáo shān cùn bì xiān。

秋日即事二首

王之道

枕缘睡熟来魂梦,衣为酣频带酒痕。zhěn yuán shuì shú lái hún mèng,yī wèi hān pín dài jiǔ hén。
多事长红兼短白,雨馀相倚映江村。duō shì zhǎng hóng jiān duǎn bái,yǔ yú xiāng yǐ yìng jiāng cūn。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

芡觜静缄秋水碧,梨腮深抺夕阳红。qiàn zī jìng jiān qiū shuǐ bì,lí sāi shēn mèi xī yáng hóng。
近来诗社争相胜,幽讨冥搜字字工。jìn lái shī shè zhēng xiāng shèng,yōu tǎo míng sōu zì zì gōng。

秋日野步和王觉民十六首

王之道

桑林闲觉疏黄减,菜陇贫怜嫩绿添。sāng lín xián jué shū huáng jiǎn,cài lǒng pín lián nèn lǜ tiān。
秋水接潮还潋滟,晚风吹雨乍廉纤。qiū shuǐ jiē cháo hái liàn yàn,wǎn fēng chuī yǔ zhà lián xiān。