古诗词

鼓子花

郑刚中

鼓子花堪爱,疏葩淡碧时。gǔ zi huā kān ài,shū pā dàn bì shí。
未陪葵向日,且伴菊当篱。wèi péi kuí xiàng rì,qiě bàn jú dāng lí。
土厚根条达,凉多世俗希。tǔ hòu gēn tiáo dá,liáng duō shì sú xī。
可怜红槿类,无益自衰迟。kě lián hóng jǐn lèi,wú yì zì shuāi chí。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

九月二十二日侍祠明堂口占

郑刚中

明廷百辟奉君王,祀事严称肃建章。míng tíng bǎi pì fèng jūn wáng,sì shì yán chēng sù jiàn zhāng。
天拱星辰陪日表,风回灯烛避龙光。tiān gǒng xīng chén péi rì biǎo,fēng huí dēng zhú bì lóng guāng。
侍祠官拜闻鸣玉,导驾班回散宝香。shì cí guān bài wén míng yù,dǎo jià bān huí sàn bǎo xiāng。
宣室受釐谁入对,为时陈论莫荒唐。xuān shì shòu lí shuí rù duì,wèi shí chén lùn mò huāng táng。

希父删定惠近诗一轴成四韵谢之

郑刚中

小砑花藤字画精,五言重喜见长城。xiǎo yà huā téng zì huà jīng,wǔ yán zhòng xǐ jiàn zhǎng chéng。
工深斧凿浑无迹,意静波澜转觉平。gōng shēn fǔ záo hún wú jì,yì jìng bō lán zhuǎn jué píng。
湖上幽奇君胜赋,笔端芜陋我堪惊。hú shàng yōu qí jūn shèng fù,bǐ duān wú lòu wǒ kān jīng。
贪多独有珍藏计,他日山间要眼明。tān duō dú yǒu zhēn cáng jì,tā rì shān jiān yào yǎn míng。

隋堤口占呈李公实郎中

郑刚中

十年堤上草青青,今日重来春梦惊。shí nián dī shàng cǎo qīng qīng,jīn rì zhòng lái chūn mèng jīng。
载路壶浆皆再造,向人榆柳若生平。zài lù hú jiāng jiē zài zào,xiàng rén yú liǔ ruò shēng píng。
渐看英荡传声教,永愿银河洗甲兵。jiàn kàn yīng dàng chuán shēng jiào,yǒng yuàn yín hé xǐ jiǎ bīng。
邓禹车前略无事,幕中棋局夜灯明。dèng yǔ chē qián lüè wú shì,mù zhōng qí jú yè dēng míng。

再用青字韵

郑刚中

黄旗分破柳梢青,旗尾穿林鸟不惊。huáng qí fēn pò liǔ shāo qīng,qí wěi chuān lín niǎo bù jīng。
感极老人翻欲泣,赦馀污吏始偷生。gǎn jí lǎo rén fān yù qì,shè yú wū lì shǐ tōu shēng。
帐闲缥缈传新曲,酒贱蹒跚醉老兵。zhàng xián piāo miǎo chuán xīn qū,jiǔ jiàn pán shān zuì lǎo bīng。
与子相从亦云乐,袖鞭吟看远山明。yǔ zi xiāng cóng yì yún lè,xiù biān yín kàn yuǎn shān míng。

庚辛二月二十二日宿斋省中

郑刚中

斋所深严客过难,逼人书债未须还。zhāi suǒ shēn yán kè guò nán,bī rén shū zhài wèi xū hái。
檐遮暖日桃夭瘦,鸟踏风枝竹影闲。yán zhē nuǎn rì táo yāo shòu,niǎo tà fēng zhī zhú yǐng xián。
细细乳花新茗碗,霏霏香雾小炉山。xì xì rǔ huā xīn míng wǎn,fēi fēi xiāng wù xiǎo lú shān。
满庭斜日无公吏,只似东阳田舍间。mǎn tíng xié rì wú gōng lì,zhǐ shì dōng yáng tián shě jiān。

谭胜仲卿有册宝礼成新句用韵和呈

郑刚中

宝函重锁环金密,册椟双盘带锦斜。bǎo hán zhòng suǒ huán jīn mì,cè dú shuāng pán dài jǐn xié。
长乐春风迎母后,未央和气集皇家。zhǎng lè chūn fēng yíng mǔ hòu,wèi yāng hé qì jí huáng jiā。
帘垂禁卫收黄伞,礼毕天仙下玉华。lián chuí jìn wèi shōu huáng sǎn,lǐ bì tiān xiān xià yù huá。
班退笙镛犹在耳,五弦歌舜未须夸。bān tuì shēng yōng yóu zài ěr,wǔ xián gē shùn wèi xū kuā。

初夏忆故园

郑刚中

四山木叶绿交加,数架茅茨是我家。sì shān mù yè lǜ jiāo jiā,shù jià máo cí shì wǒ jiā。
窗隙微风入飞絮,竹边清露养孤花。chuāng xì wēi fēng rù fēi xù,zhú biān qīng lù yǎng gū huā。
得眠稳寐梦须好,无句不幽诗可夸。dé mián wěn mèi mèng xū hǎo,wú jù bù yōu shī kě kuā。
底事年来祗流汗,文书埋没鬓毛华。dǐ shì nián lái zhī liú hàn,wén shū mái méi bìn máo huá。

道中杂诗呈子勉宝文有便寄叔海也

郑刚中

度岁尘沙汩没中,乍趋闲旷意何穷。dù suì chén shā gǔ méi zhōng,zhà qū xián kuàng yì hé qióng。
孤丛晚秀霜菊净,脱叶已疏山杮红。gū cóng wǎn xiù shuāng jú jìng,tuō yè yǐ shū shān fèi hóng。
马恃赐闲缰不胜,雁知王命信常通。mǎ shì cì xián jiāng bù shèng,yàn zhī wáng mìng xìn cháng tōng。
功名成处非人力,到手先令玉盏空。gōng míng chéng chù fēi rén lì,dào shǒu xiān lìng yù zhǎn kōng。

马上

郑刚中

蚤酒冲寒不满肠,日高犹践马蹄霜。zǎo jiǔ chōng hán bù mǎn cháng,rì gāo yóu jiàn mǎ tí shuāng。
鸟依密树旁边语,梅在远林幽处香。niǎo yī mì shù páng biān yǔ,méi zài yuǎn lín yōu chù xiāng。
西去流移还未复,东来书讯且都忘。xī qù liú yí hái wèi fù,dōng lái shū xùn qiě dōu wàng。
征途一任如天远,不过归时杏子黄。zhēng tú yī rèn rú tiān yuǎn,bù guò guī shí xìng zi huáng。

仙人山寨至日

郑刚中

戍兵列栅半空苍,俯瞰嘉陵万仞江。shù bīng liè zhà bàn kōng cāng,fǔ kàn jiā líng wàn rèn jiāng。
山下不知传鼓角,天边时见引旌幢。shān xià bù zhī chuán gǔ jiǎo,tiān biān shí jiàn yǐn jīng chuáng。
岁寒木落鸟穿屋,昼静帘垂云绕窗。suì hán mù luò niǎo chuān wū,zhòu jìng lián chuí yún rào chuāng。
教罢诸营无一事,锦腰催拍照金釭。jiào bà zhū yíng wú yī shì,jǐn yāo cuī pāi zhào jīn gāng。

寒食偶书

郑刚中

楚乡孤坐掩重扉,素发荒唐酒一卮。chǔ xiāng gū zuò yǎn zhòng fēi,sù fā huāng táng jiǔ yī zhī。
眼闇久因书卷得,心阑全自世缘知。yǎn àn jiǔ yīn shū juǎn dé,xīn lán quán zì shì yuán zhī。
临流问米方终日,踏雪看梅是几时。lín liú wèn mǐ fāng zhōng rì,tà xuě kàn méi shì jǐ shí。
欲上高楼望吴越,无边烟雨正垂垂。yù shàng gāo lóu wàng wú yuè,wú biān yān yǔ zhèng chuí chuí。

偶书

郑刚中

痴风连日塞云低,庭榭清寒小雨飞。chī fēng lián rì sāi yún dī,tíng xiè qīng hán xiǎo yǔ fēi。
叶底孤花无柰瘦,墙边新笋不妨肥。yè dǐ gū huā wú nài shòu,qiáng biān xīn sǔn bù fáng féi。
将迎宾客几成债,拨遣文书似解围。jiāng yíng bīn kè jǐ chéng zhài,bō qiǎn wén shū shì jiě wéi。
孤负佳时几尊酒,故园松菊望人归。gū fù jiā shí jǐ zūn jiǔ,gù yuán sōng jú wàng rén guī。

送吴信叟

郑刚中

人生聚散只寻常,特地关情是异乡。rén shēng jù sàn zhǐ xún cháng,tè dì guān qíng shì yì xiāng。
夜话不知边月落,离愁还似峡江长。yè huà bù zhī biān yuè luò,lí chóu hái shì xiá jiāng zhǎng。
抟风有力须腾上,守塞无能合退藏。tuán fēng yǒu lì xū téng shàng,shǒu sāi wú néng hé tuì cáng。
黄阁有人如见问,为言衰病忆东阳。huáng gé yǒu rén rú jiàn wèn,wèi yán shuāi bìng yì dōng yáng。

偶书

郑刚中

午庭吏散日侵阶,坐向春阳亦乐哉。wǔ tíng lì sàn rì qīn jiē,zuò xiàng chūn yáng yì lè zāi。
看蝶得香穿竹去,等莺求友过花来。kàn dié dé xiāng chuān zhú qù,děng yīng qiú yǒu guò huā lái。
三年客梦随天远,万里家书对酒开。sān nián kè mèng suí tiān yuǎn,wàn lǐ jiā shū duì jiǔ kāi。
虽有是非荣辱债,其如方寸只如灰。suī yǒu shì fēi róng rǔ zhài,qí rú fāng cùn zhǐ rú huī。

晚春有感

郑刚中

樱桃已熟酴醾放,春去虽忙意尚夸。yīng táo yǐ shú tú mí fàng,chūn qù suī máng yì shàng kuā。
叶底红圆珠映树,架边香瘦玉开花。yè dǐ hóng yuán zhū yìng shù,jià biān xiāng shòu yù kāi huā。
有书可读常无暇,对月方闲柰忆家。yǒu shū kě dú cháng wú xiá,duì yuè fāng xián nài yì jiā。
始悟渭城寒夜唱,饼炉须是小生涯。shǐ wù wèi chéng hán yè chàng,bǐng lú xū shì xiǎo shēng yá。