古诗词

风入松·春湖

高濂

阴沉风雨白吞湖。yīn chén fēng yǔ bái tūn hú。
山霭平铺。shān ǎi píng pù。
水云高下苍茫色,惹深烟、树影模糊。shuǐ yún gāo xià cāng máng sè,rě shēn yān shù yǐng mó hú。
蔂蔂花侵雨倦,丝丝柳倩风扶。léi léi huā qīn yǔ juàn,sī sī liǔ qiàn fēng fú。
沙鸥野鸟自相呼。shā ōu yě niǎo zì xiāng hū。
水涨菰蒲。shuǐ zhǎng gū pú。
雾宿湘帘和湿卷,暗空楼、高影扶苏。wù sù xiāng lián hé shī juǎn,àn kōng lóu gāo yǐng fú sū。
景在半开半合,妙观如有如无。jǐng zài bàn kāi bàn hé,miào guān rú yǒu rú wú。

高濂

高濂,字深甫,号瑞南,钱塘(今浙江杭州)人,明万历年间的名士、戏曲家、养生家及书籍收藏家。工诗词及戏曲,藏书丰富,“少婴赢疾,复苦瞆眼”,高濂喜欢谈医道,重养生,咨访奇方秘药,用以治疗赢疾,眼疾遂愈。曾在北京鸿胪寺任官,后隐居西湖。高濂平生著作甚丰,主要有《玉簪记》、《节孝记》、《遵生八笺》、《草花谱》、《野蔌品》、《四时幽赏》、《四时逸事》、《艺花谱》、《兰谱》等。 高濂的作品>>

猜您喜欢

乌夜啼紫鸡冠

高濂

翠凤分翎耸耸,紫丝刷羽层层。cuì fèng fēn líng sǒng sǒng,zǐ sī shuā yǔ céng céng。
势逞风摇浑欲斗,雨急听疑鸣。shì chěng fēng yáo hún yù dòu,yǔ jí tīng yí míng。
朱顶慢教鹤并,丹砂未许蜂争。zhū dǐng màn jiào hè bìng,dān shā wèi xǔ fēng zhēng。
啼霜不报人间晓,何意拟苍蝇。tí shuāng bù bào rén jiān xiǎo,hé yì nǐ cāng yíng。

清商怨·白鸡冠

高濂

为怜三唱霜凝白。wèi lián sān chàng shuāng níng bái。
相对悲愁客。xiāng duì bēi chóu kè。
玉羽云翎,雪映书窗色。yù yǔ yún líng,xuě yìng shū chuāng sè。
不是樊笼标格。bù shì fán lóng biāo gé。
俨有意、无声拍拍。yǎn yǒu yì wú shēng pāi pāi。
飞荡西风,恐升去旌阳宅。fēi dàng xī fēng,kǒng shēng qù jīng yáng zhái。

豆叶黄菜花

高濂

春满郊原水满堤。chūn mǎn jiāo yuán shuǐ mǎn dī。
阴阴麦长菜花肥。yīn yīn mài zhǎng cài huā féi。
丛丛蝴蝶斗香飞。cóng cóng hú dié dòu xiāng fēi。
洒金泥。sǎ jīn ní。
浪叠黄云望欲迷。làng dié huáng yún wàng yù mí。

四园竹石竹

高濂

茜绯枯紫,更着粉边轻。qiàn fēi kū zǐ,gèng zhe fěn biān qīng。
花如刻缯,叶疑缀玉,色醉还醒。huā rú kè zēng,yè yí zhuì yù,sè zuì hái xǐng。
盈盈开日,爱向闲庭绣户,密翠簇繁英。yíng yíng kāi rì,ài xiàng xián tíng xiù hù,mì cuì cù fán yīng。
落还生。luò hái shēng。
偏怜常占春艳,可人闲意幽情。piān lián cháng zhàn chūn yàn,kě rén xián yì yōu qíng。
无那一朝霜露,不堪憔悴付飘零。wú nà yī cháo shuāng lù,bù kān qiáo cuì fù piāo líng。
根枝犹在,待春回,依旧订花盟。gēn zhī yóu zài,dài chūn huí,yī jiù dìng huā méng。

浪淘沙·薝葡一名栀子

高濂

鼻观妙香通。bí guān miào xiāng tōng。
雪里云封。xuě lǐ yún fēng。
自甘冷澹不求荣。zì gān lěng dàn bù qiú róng。
六出一花重叠瓣,净土家风。liù chū yī huā zhòng dié bàn,jìng tǔ jiā fēng。
觅句对芳丛。mì jù duì fāng cóng。
为问掸宗。wèi wèn dǎn zōng。
相看气味道和同。xiāng kàn qì wèi dào hé tóng。
枝叶岁寒青不变,实傲霜红。zhī yè suì hán qīng bù biàn,shí ào shuāng hóng。

女冠子·玉簪

高濂

金风璧月。jīn fēng bì yuè。
幻出花偏白。huàn chū huā piān bái。
占幽芳。zhàn yōu fāng。
含露簪拖蕊,开风玉散香。hán lù zān tuō ruǐ,kāi fēng yù sàn xiāng。
斜插停云鬓,重添向晚妆。xié chā tíng yún bìn,zhòng tiān xiàng wǎn zhuāng。
多情共摇落,枕边旁。duō qíng gòng yáo luò,zhěn biān páng。

虞美人·

高濂

乌江别冢青青草。wū jiāng bié zhǒng qīng qīng cǎo。
色与人俱好。sè yǔ rén jù hǎo。
多情指作美人花。duō qíng zhǐ zuò měi rén huā。
怕教娇香嫣紫、委泥沙。pà jiào jiāo xiāng yān zǐ wěi ní shā。
蛱蝶也知春不久。jiá dié yě zhī chūn bù jiǔ。
花底闲消受。huā dǐ xián xiāo shòu。
花瓣落西风。huā bàn luò xī fēng。
却似帐前拔剑、泣芙蓉。què shì zhàng qián bá jiàn qì fú róng。

重叠金金钱

高濂

花镌红玉开日午。huā juān hóng yù kāi rì wǔ。
长恨宵分付尘土。zhǎng hèn xiāo fēn fù chén tǔ。
模铸竟谁成。mó zhù jìng shuí chéng。
金钱旧得名。jīn qián jiù dé míng。
人作樗蒲竞。rén zuò chū pú jìng。
共喜得花胜。gòng xǐ dé huā shèng。
旧说解通神。jiù shuō jiě tōng shén。
争怜不济贫。zhēng lián bù jì pín。

祝英台近·金灯

高濂

一枝擎,花数朵,烛影摇莲炬。yī zhī qíng,huā shù duǒ,zhú yǐng yáo lián jù。
夜静闲庭,冷焰空凝炷。yè jìng xián tíng,lěng yàn kōng níng zhù。
丛丛草伴林间,都无人惜,任莺老、燕闲来户。cóng cóng cǎo bàn lín jiān,dōu wú rén xī,rèn yīng lǎo yàn xián lái hù。
怜幽趣。lián yōu qù。
试将花插罗帏,相对黄昏语。shì jiāng huā chā luó wéi,xiāng duì huáng hūn yǔ。
影落灯花,灯下红偏愈。yǐng luò dēng huā,dēng xià hóng piān yù。
为惜连枝并蒂,月暗西厢,还须好、照人幽处。wèi xī lián zhī bìng dì,yuè àn xī xiāng,hái xū hǎo zhào rén yōu chù。

蓦山溪·山丹

高濂

幽庭深院,草砌花流电。yōu tíng shēn yuàn,cǎo qì huā liú diàn。
红就火中百炼。hóng jiù huǒ zhōng bǎi liàn。
直恁色深香浅。zhí nèn sè shēn xiāng qiǎn。
叶柔翡翠,丛压珊瑚,细分霞,低映日,纤瓣巧如剪。yè róu fěi cuì,cóng yā shān hú,xì fēn xiá,dī yìng rì,xiān bàn qiǎo rú jiǎn。
栽向幽窗,风里枝摇颤。zāi xiàng yōu chuāng,fēng lǐ zhī yáo chàn。
把酒喜相看,竟沉醉、花浮人面。bǎ jiǔ xǐ xiāng kàn,jìng chén zuì huā fú rén miàn。
蜂蝶休猜,燕莺都不管。fēng dié xiū cāi,yàn yīng dōu bù guǎn。
且自娱,且自看,长日闲消遣。qiě zì yú,qiě zì kàn,zhǎng rì xián xiāo qiǎn。

少年游·十姊妹

高濂

桃腮共染,粉面同匀,挈伴斗残春。táo sāi gòng rǎn,fěn miàn tóng yún,qiè bàn dòu cán chūn。
朝阳宫里,赵家姊妹,雨露洽新恩。cháo yáng gōng lǐ,zhào jiā zǐ mèi,yǔ lù qià xīn ēn。
休错认,蔷薇红澹,芍药未招魂。xiū cuò rèn,qiáng wēi hóng dàn,sháo yào wèi zhāo hún。
日晒脂香,风生笑脸,芳意自温存。rì shài zhī xiāng,fēng shēng xiào liǎn,fāng yì zì wēn cún。

卜算子·吉祥草

高濂

嫩叶暗青云,幽花分紫绶。nèn yè àn qīng yún,yōu huā fēn zǐ shòu。
不改阶前霜雪姿,此意君知否。bù gǎi jiē qián shuāng xuě zī,cǐ yì jūn zhī fǒu。
入坐眼生明,小算人同寿。rù zuò yǎn shēng míng,xiǎo suàn rén tóng shòu。
南华瑞霭绿云铺,白石和悠久。nán huá ruì ǎi lǜ yún pù,bái shí hé yōu jiǔ。

青门引·菖蒲花

高濂

净几延清赏。jìng jǐ yán qīng shǎng。
把卷坐生闲爽。bǎ juǎn zuò shēng xián shuǎng。
曾闻九节解通灵,幽香绮石,自得同高尚。céng wén jiǔ jié jiě tōng líng,yōu xiāng qǐ shí,zì dé tóng gāo shàng。
枝黏玉屑花轻放。zhī nián yù xiè huā qīng fàng。
不是风尘相。bù shì fēng chén xiāng。
寄托林泉雅致,流水怜飘荡。jì tuō lín quán yǎ zhì,liú shuǐ lián piāo dàng。

声声令鼓子

高濂

马嵬香散,羯鼓尘生。mǎ wéi xiāng sàn,jié gǔ chén shēng。
花枝解惜旧时声。huā zhī jiě xī jiù shí shēng。
把皮腔幻出,日边急,雨中鸣。bǎ pí qiāng huàn chū,rì biān jí,yǔ zhōng míng。
俨风走、渔阳甲兵。yǎn fēng zǒu yú yáng jiǎ bīng。
恨到无声。hèn dào wú shēng。
方是怨,几时平。fāng shì yuàn,jǐ shí píng。
鼓催刻漏梦魂惊。gǔ cuī kè lòu mèng hún jīng。
有形无调,打不出,别离情。yǒu xíng wú diào,dǎ bù chū,bié lí qíng。
都付与、东风战争。dōu fù yǔ dōng fēng zhàn zhēng。

恋绣衾·夜合

高濂

红开翠合欲昏天。hóng kāi cuì hé yù hūn tiān。
薰百和、露滑芳妍。xūn bǎi hé lù huá fāng yán。
夜半合欢庭院,羡鸳鸯、人月同圆。yè bàn hé huān tíng yuàn,xiàn yuān yāng rén yuè tóng yuán。
长条绿蔽朱柯挺,吐芳气、作香烟。zhǎng tiáo lǜ bì zhū kē tǐng,tǔ fāng qì zuò xiāng yān。
雨过还疑濯锦,忘忧处、朝暮花边。yǔ guò hái yí zhuó jǐn,wàng yōu chù cháo mù huā biān。
175«6789101112