古诗词

武陵春·桃花

高濂

傍柳临溪红拂面,春色醉游人。bàng liǔ lín xī hóng fú miàn,chūn sè zuì yóu rén。
开径何年惹避秦。kāi jìng hé nián rě bì qín。
云路隔芳尘。yún lù gé fāng chén。
一岁一番相对酒,媚眼似微吨。yī suì yī fān xiāng duì jiǔ,mèi yǎn shì wēi dūn。
谢却东风仍托梦,巫峡是前身。xiè què dōng fēng réng tuō mèng,wū xiá shì qián shēn。

高濂

高濂,字深甫,号瑞南,钱塘(今浙江杭州)人,明万历年间的名士、戏曲家、养生家及书籍收藏家。工诗词及戏曲,藏书丰富,“少婴赢疾,复苦瞆眼”,高濂喜欢谈医道,重养生,咨访奇方秘药,用以治疗赢疾,眼疾遂愈。曾在北京鸿胪寺任官,后隐居西湖。高濂平生著作甚丰,主要有《玉簪记》、《节孝记》、《遵生八笺》、《草花谱》、《野蔌品》、《四时幽赏》、《四时逸事》、《艺花谱》、《兰谱》等。 高濂的作品>>

猜您喜欢

青玉案·玉璁

高濂

轻烟低拂游丝倦。qīng yān dī fú yóu sī juàn。
门掩昼长庭院。mén yǎn zhòu zhǎng tíng yuàn。
绿暗红残帘幂静。lǜ àn hóng cán lián mì jìng。
夕阳影里,芳草丛中,一种花娇颤。xī yáng yǐng lǐ,fāng cǎo cóng zhōng,yī zhǒng huā jiāo chàn。
翠铺锦簇蝶身裁,看轻盈、还怜飞燕。cuì pù jǐn cù dié shēn cái,kàn qīng yíng hái lián fēi yàn。
舞向东风争得意,玉剪玲珑,枝横缭绕,满砌开应遍。wǔ xiàng dōng fēng zhēng dé yì,yù jiǎn líng lóng,zhī héng liáo rào,mǎn qì kāi yīng biàn。

步蟾宫·金桂

高濂

兔窟分香云外落。tù kū fēn xiāng yún wài luò。
碧玉枝、横黄金萼。bì yù zhī héng huáng jīn è。
西风吹雨细如丝,朱户重重卷帘箔。xī fēng chuī yǔ xì rú sī,zhū hù zhòng zhòng juǎn lián bó。
姮娥为惜人间少。héng é wèi xī rén jiān shǎo。
分花月色年年好。fēn huā yuè sè nián nián hǎo。
漏泄广寒宫殿秋,寒馥金波滴清晓。lòu xiè guǎng hán gōng diàn qiū,hán fù jīn bō dī qīng xiǎo。

夜游宫·银木樨

高濂

澹白枝头弄影。dàn bái zhī tóu nòng yǐng。
分异种、西来鹫岭。fēn yì zhǒng xī lái jiù lǐng。
月冷银河占清景。yuè lěng yín hé zhàn qīng jǐng。
散香风,横玉宇,照冰镜。sàn xiāng fēng,héng yù yǔ,zhào bīng jìng。
人间秋色胜。rén jiān qiū sè shèng。
夜凭阑、自怜幽兴。yè píng lán zì lián yōu xīng。
清虚之府何孤另。qīng xū zhī fǔ hé gū lìng。
独不念,少年人,许相并。dú bù niàn,shǎo nián rén,xǔ xiāng bìng。

满江红·芙蓉

高濂

溪上春酣,惯弄西风夜雨。xī shàng chūn hān,guàn nòng xī fēng yè yǔ。
霞萼仙姿,千万树。xiá è xiān zī,qiān wàn shù。
盈盈欲语。yíng yíng yù yǔ。
落晚自怜窥镜水,忍寒谁念凋珠露。luò wǎn zì lián kuī jìng shuǐ,rěn hán shuí niàn diāo zhū lù。
胭脂寂寞汉江秋,东君误。yān zhī jì mò hàn jiāng qiū,dōng jūn wù。
锦城云,秀国雾。jǐn chéng yún,xiù guó wù。
水村傍,河桥路。shuǐ cūn bàng,hé qiáo lù。
饶得红妆马前住。ráo dé hóng zhuāng mǎ qián zhù。
笑带秋容下夕阳,泪含霜色归尘土。xiào dài qiū róng xià xī yáng,lèi hán shuāng sè guī chén tǔ。
花边把酒莫停杯,成辜负。huā biān bǎ jiǔ mò tíng bēi,chéng gū fù。

天仙子·风仙

高濂

茸茸花颤秋深浅。rōng rōng huā chàn qiū shēn qiǎn。
金凤斜飞满庭院。jīn fèng xié fēi mǎn tíng yuàn。
摇弄西风故敢开,解桃愁,分杏怨。yáo nòng xī fēng gù gǎn kāi,jiě táo chóu,fēn xìng yuàn。
不让春光红一片。bù ràng chūn guāng hóng yī piàn。
玉人松却黄金钏。yù rén sōng què huáng jīn chuàn。
绕丛攀折黄昏倦。rào cóng pān zhé huáng hūn juàn。
捣向金盆色更奇,傍夜深,争笑卷。dǎo xiàng jīn pén sè gèng qí,bàng yè shēn,zhēng xiào juǎn。
朝看玉指猩红撚。cháo kàn yù zhǐ xīng hóng niǎn。

一箩金黄菊

高濂

轻烟细雨当重九。qīng yān xì yǔ dāng zhòng jiǔ。
篱伴孤芳,香为金风透。lí bàn gū fāng,xiāng wèi jīn fēng tòu。
翠叶黄英怜独秀。cuì yè huáng yīng lián dú xiù。
弄月欺霜枝影瘦。nòng yuè qī shuāng zhī yǐng shòu。
三径人归花下酒。sān jìng rén guī huā xià jiǔ。
一段风流,占却秋时候。yī duàn fēng liú,zhàn què qiū shí hòu。
最是黄花怜故旧。zuì shì huáng huā lián gù jiù。
不嫌茅屋年年有。bù xián máo wū nián nián yǒu。

斗百花·紫菊

高濂

点缀寒烟紫雾。diǎn zhuì hán yān zǐ wù。
掩映晴霞红树。yǎn yìng qíng xiá hóng shù。
鲜鲜露浥胭脂,采采风摇燕羽。xiān xiān lù yì yān zhī,cǎi cǎi fēng yáo yàn yǔ。
助却秋容,妆点冷澹时光,秾艳萧条园圃。zhù què qiū róng,zhuāng diǎn lěng dàn shí guāng,nóng yàn xiāo tiáo yuán pǔ。
篱下闲成趣。lí xià xián chéng qù。
胜占春华,争奈青霜偏妒。shèng zhàn chūn huá,zhēng nài qīng shuāng piān dù。
瑟瑟萧萧,颜色尽教收去。sè sè xiāo xiāo,yán sè jǐn jiào shōu qù。
把酒看花,悠然明月黄昏,为惜朝风暮雨。bǎ jiǔ kàn huā,yōu rán míng yuè huáng hūn,wèi xī cháo fēng mù yǔ。

鹤冲天·白菊

高濂

分露色,弄霜妍。fēn lù sè,nòng shuāng yán。
花叠月痕圆。huā dié yuè hén yuán。
倦将红紫斗春鲜。juàn jiāng hóng zǐ dòu chūn xiān。
冰魂空自怜。bīng hún kōng zì lián。
黄木冠。huáng mù guān。
白羽扇。bái yǔ shàn。
醉卧花边篱畔。zuì wò huā biān lí pàn。
满空干叶作秋声。mǎn kōng gàn yè zuò qiū shēng。
惜花心为惊。xī huā xīn wèi jīng。

三字令·五九菊

高濂

一种菊,两浮香。yī zhǒng jú,liǎng fú xiāng。
当夏日,开梅雨,为端阳。dāng xià rì,kāi méi yǔ,wèi duān yáng。
荡金风,摇玉露,惜重阳。dàng jīn fēng,yáo yù lù,xī zhòng yáng。
延清赏,对秋光。yán qīng shǎng,duì qiū guāng。
英可餐,花可插,酒可尝。yīng kě cān,huā kě chā,jiǔ kě cháng。
不须愁,不须怨,不须忙。bù xū chóu,bù xū yuàn,bù xū máng。

长相思·鸳鸯菊

高濂

连枝蕊,并蒂开。lián zhī ruǐ,bìng dì kāi。
双双同抱锦心来。shuāng shuāng tóng bào jǐn xīn lái。
鸳鸯金翠钗。yuān yāng jīn cuì chāi。
分两色,叠重台。fēn liǎng sè,dié zhòng tái。
扯弄相思一处栽。chě nòng xiāng sī yī chù zāi。
结成痴与呆。jié chéng chī yǔ dāi。

醉芦花芦花

高濂

山青青,水绿绿。shān qīng qīng,shuǐ lǜ lǜ。
芦花两岸风簌簌。lú huā liǎng àn fēng sù sù。
白云引惹共飞扬,寒霜点缀怜披拂。bái yún yǐn rě gòng fēi yáng,hán shuāng diǎn zhuì lián pī fú。
牵动行人江上愁,低垂渔父滩头宿。qiān dòng xíng rén jiāng shàng chóu,dī chuí yú fù tān tóu sù。
月明洲渚橹咿哑,谁歌白苎西风曲。yuè míng zhōu zhǔ lǔ yī yǎ,shuí gē bái zhù xī fēng qū。

江月晃重山蓼花

高濂

照水枝含浅绿,凝霜穗散轻红。zhào shuǐ zhī hán qiǎn lǜ,níng shuāng suì sàn qīng hóng。
汀沙风急雨蒙蒙。tīng shā fēng jí yǔ méng méng。
香含千古,澹暮烟中。xiāng hán qiān gǔ,dàn mù yān zhōng。
黯澹还依杨柳,凄凉为惜芙蓉。àn dàn hái yī yáng liǔ,qī liáng wèi xī fú róng。
半红半白媚秋容。bàn hóng bàn bái mèi qiū róng。
晚来堪画处,傍渔翁。wǎn lái kān huà chù,bàng yú wēng。

梅花令茶梅

高濂

澹粉轻匀。dàn fěn qīng yún。
微红浅带颦。wēi hóng qiǎn dài pín。
叶较茶枝更绿,花却似、与梅浑。yè jiào chá zhī gèng lǜ,huā què shì yǔ méi hún。
傲霜开小春。ào shuāng kāi xiǎo chūn。
轻霞浮翠云。qīng xiá fú cuì yún。
最好此时花尽,喜相对、共温存。zuì hǎo cǐ shí huā jǐn,xǐ xiāng duì gòng wēn cún。

洞天春蕉花

高濂

山乐雨鸣清晓。shān lè yǔ míng qīng xiǎo。
凤翥倚垣风扫。fèng zhù yǐ yuán fēng sǎo。
展簟梦回凉更好。zhǎn diàn mèng huí liáng gèng hǎo。
怕入秋声早。pà rù qiū shēng zǎo。
密掩书窗悄悄。mì yǎn shū chuāng qiāo qiāo。
避却炎蒸多少。bì què yán zhēng duō shǎo。
叶如界纸,心似柚书,聊供挥草。yè rú jiè zhǐ,xīn shì yòu shū,liáo gōng huī cǎo。

雨中花·槐花

高濂

十二珠帘阑曲曲。shí èr zhū lián lán qū qū。
昼阴浓、叶分密绿。zhòu yīn nóng yè fēn mì lǜ。
满地屯云,当空蔽日,枕箪敧寒玉。mǎn dì tún yún,dāng kōng bì rì,zhěn dān jī hán yù。
澹金花落疑残菊。dàn jīn huā luò yí cán jú。
怕西风、惊蝉簌簌。pà xī fēng jīng chán sù sù。
乱影疏星,碎摇凉月,庭院怜歌曲。luàn yǐng shū xīng,suì yáo liáng yuè,tíng yuàn lián gē qū。
175«6789101112