古诗词

玉女泉以招提孤僻而名高华清泉坐天宝荒淫而取诮元章寺丞作古诗一章广坡公之意为抱器适用而不择所处者之戒郑子窃谓天下之邪正美恶分明如黑白其有失所处者非知而为之盖见善不明而自以为是也自以为是则虽有先生之辨将奈之何哉次韵作玉女泉

郑刚中

安陆玉女泉,寒流隐丛薄。ān lù yù nǚ quán,hán liú yǐn cóng báo。
骊山华清泉,显贵颇昭焯。lí shān huá qīng quán,xiǎn guì pǒ zhāo chāo。
二泉仙所留,暖气注潺灂。èr quán xiān suǒ liú,nuǎn qì zhù chán zhuó。
后世入山人,尘垢赖疏瀹。hòu shì rù shān rén,chén gòu lài shū yuè。
诗翁道眼明,贤否善商擢。shī wēng dào yǎn míng,xián fǒu shàn shāng zhuó。
以谓骊山泉,有过不可药。yǐ wèi lí shān quán,yǒu guò bù kě yào。
其他虽寂寥,清誉未衰落。qí tā suī jì liáo,qīng yù wèi shuāi luò。
都由天宝时,淫侈正乖错。dōu yóu tiān bǎo shí,yín chǐ zhèng guāi cuò。
山水滥荣遇,讥诮亦难濯。shān shuǐ làn róng yù,jī qiào yì nán zhuó。
出自安陆者,于今澹如昨。chū zì ān lù zhě,yú jīn dàn rú zuó。
耕樵资涤弄,岩窦不扃钥。gēng qiáo zī dí nòng,yán dòu bù jiōng yào。
地僻号幽穷,名高等河洛。dì pì hào yōu qióng,míng gāo děng hé luò。
犹人抱材器,戒在羞寂寞。yóu rén bào cái qì,jiè zài xiū jì mò。
诡笑事权豪,温颜捧杯杓。guǐ xiào shì quán háo,wēn yán pěng bēi biāo。
岂不暂膻香,遗臭非略略。qǐ bù zàn shān xiāng,yí chòu fēi lüè lüè。
噫嘻此诚然,但可付谈噱。yī xī cǐ chéng rán,dàn kě fù tán jué。
趣向如东西,岐路本来各。qù xiàng rú dōng xī,qí lù běn lái gè。
君子有顾藉,小人无愧怍。jūn zi yǒu gù jí,xiǎo rén wú kuì zuò。
营营在声名,遑恤堕沟壑。yíng yíng zài shēng míng,huáng xù duò gōu hè。
如古李赤者,章句颇能作。rú gǔ lǐ chì zhě,zhāng jù pǒ néng zuò。
溷鬼岂不污,自谓得所托。hùn guǐ qǐ bù wū,zì wèi dé suǒ tuō。
清都与钧天,盛事咤挥霍。qīng dōu yǔ jūn tiān,shèng shì zhà huī huò。
谄面就椒兰,挽救不可缚。chǎn miàn jiù jiāo lán,wǎn jiù bù kě fù。
万有一如赤,其肯在穷约。wàn yǒu yī rú chì,qí kěn zài qióng yuē。
乃知诗翁言,可忌亦可乐。nǎi zhī shī wēng yán,kě jì yì kě lè。
政恐清华池,憎翁非喜谑。zhèng kǒng qīng huá chí,zēng wēng fēi xǐ xuè。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

石季平尝为于仲模诗改二字后仲模有诗来复用韵报之且庆朋友间渐能琢磨责善追复古风焉

郑刚中

赵璧微瑕岂易攻,抉磨深贺得良工。zhào bì wēi xiá qǐ yì gōng,jué mó shēn hè dé liáng gōng。
古人规诲有馀乐,近世交朋无此风。gǔ rén guī huì yǒu yú lè,jìn shì jiāo péng wú cǐ fēng。
二字相禆何预我,一篇兼报重烦公。èr zì xiāng bì hé yù wǒ,yī piān jiān bào zhòng fán gōng。
新吟若挂高门外,价比千金迥不同。xīn yín ruò guà gāo mén wài,jià bǐ qiān jīn jiǒng bù tóng。

寺前书院中寄季平

郑刚中

已投幽僻避尘坌,更向檐头著小门。yǐ tóu yōu pì bì chén bèn,gèng xiàng yán tóu zhù xiǎo mén。
满案韦编供白昼,一炉柏子对黄昏。mǎn àn wéi biān gōng bái zhòu,yī lú bǎi zi duì huáng hūn。
后生秀爽惭无补,旧学荒凉喜再温。hòu shēng xiù shuǎng cán wú bǔ,jiù xué huāng liáng xǐ zài wēn。
此外清愁是何许,杜诗韩笔少人伦。cǐ wài qīng chóu shì hé xǔ,dù shī hán bǐ shǎo rén lún。

后圃石榴初为夏日所暴得秋雨所烂易落雀又从而窃之树间日以雕疏顾其馀尚可侑吾小饮因成一诗而摘取之

郑刚中

初见累累小圃中,鼠偷雀啄树将空。chū jiàn lèi lèi xiǎo pǔ zhōng,shǔ tōu què zhuó shù jiāng kōng。
久遭日暴皮先罅,未借霜寒子半红。jiǔ zāo rì bào pí xiān xià,wèi jiè shuāng hán zi bàn hóng。
爽味尚堪供齿颊,清浆聊可润心胸。shuǎng wèi shàng kān gōng chǐ jiá,qīng jiāng liáo kě rùn xīn xiōng。
小篮亲摘提取便,聊得铺排荐饭钟。xiǎo lán qīn zhāi tí qǔ biàn,liáo dé pù pái jiàn fàn zhōng。

磨茶寄罗池一诗随之后以无便茶与诗俱不往今谩录于此过眼便焚切勿留

郑刚中

有人遗我建溪香,茶具邻家自借将。yǒu rén yí wǒ jiàn xī xiāng,chá jù lín jiā zì jiè jiāng。
亲磨无从亲付汝,一推惟是一回肠。qīn mó wú cóng qīn fù rǔ,yī tuī wéi shì yī huí cháng。
趋庭愧我缪知鲤,证父怜儿那得羊。qū tíng kuì wǒ móu zhī lǐ,zhèng fù lián ér nà dé yáng。
浅啜饭馀深自省,再生天地属君王。qiǎn chuài fàn yú shēn zì shěng,zài shēng tiān dì shǔ jūn wáng。

几先坐上赠友人

郑刚中

去岁吴江秋水平,系船聊得一班荆。qù suì wú jiāng qiū shuǐ píng,xì chuán liáo dé yī bān jīng。
相思只道心长折,此会那知眼再明。xiāng sī zhǐ dào xīn zhǎng zhé,cǐ huì nà zhī yǎn zài míng。
离合悲欢言不尽,东西南北恨还生。lí hé bēi huān yán bù jǐn,dōng xī nán běi hèn hái shēng。
劝君勿复吝杯酌,漏箭铭盘将五更。quàn jūn wù fù lìn bēi zhuó,lòu jiàn míng pán jiāng wǔ gèng。

宣和壬寅十月余游江南二十五日道出月岩方崇宁甲申先子休官长沙挈家人宿岩下此后二十年间哭父母失姊妹祸患百端今日虽使余富贵过此尚当悲感不自已况复羁孤无聊为万里旅人耶欲作一诗梗切未能就止以二十八字叙其事翌日得四韵其二

郑刚中

石漏摇空一片天,月岩之号古相传。shí lòu yáo kōng yī piàn tiān,yuè yán zhī hào gǔ xiāng chuán。
孤轮高洁谁为比,老树婆娑亦宛然。gū lún gāo jié shuí wèi bǐ,lǎo shù pó suō yì wǎn rán。
山碍不容千里见,崖侵常蚀二分偏。shān ài bù róng qiān lǐ jiàn,yá qīn cháng shí èr fēn piān。
故知伪物谁叨冒,终竟天教不十全。gù zhī wěi wù shuí dāo mào,zhōng jìng tiān jiào bù shí quán。

题洪州新建张令寄斋

郑刚中

合倚金华步石渠,丹砂宁驻葛洪车。hé yǐ jīn huá bù shí qú,dān shā níng zhù gé hóng chē。
有成用底三年政,必葺聊成一日居。yǒu chéng yòng dǐ sān nián zhèng,bì qì liáo chéng yī rì jū。
簿令优游闲制锦,签牌盘礴饱观书。bù lìng yōu yóu xián zhì jǐn,qiān pái pán bó bǎo guān shū。
后来令尹须留意,莫道前人托宿庐。hòu lái lìng yǐn xū liú yì,mò dào qián rén tuō sù lú。

和安之叔灰斋

郑刚中

见说灰斋只数椽,先生燕息此于焉。jiàn shuō huī zhāi zhǐ shù chuán,xiān shēng yàn xī cǐ yú yān。
声名应耻暂时热,喜怒端知不复然。shēng míng yīng chǐ zàn shí rè,xǐ nù duān zhī bù fù rán。
春到岂无繁杏火,日高惟有篆炉烟。chūn dào qǐ wú fán xìng huǒ,rì gāo wéi yǒu zhuàn lú yān。
清幽此外万缘冷,笑杀人间百虑煎。qīng yōu cǐ wài wàn yuán lěng,xiào shā rén jiān bǎi lǜ jiān。

送张季平归永嘉

郑刚中

霜叶摇风九月秋,披披归袖挽难留。shuāng yè yáo fēng jiǔ yuè qiū,pī pī guī xiù wǎn nán liú。
知君久作陶山梦,无意相从郑谷游。zhī jūn jiǔ zuò táo shān mèng,wú yì xiāng cóng zhèng gǔ yóu。
率略杯盘常共醉,艰难身世最同忧。lǜ lüè bēi pán cháng gòng zuì,jiān nán shēn shì zuì tóng yōu。
人情易得成疏冷,频有音书寄我不。rén qíng yì dé chéng shū lěng,pín yǒu yīn shū jì wǒ bù。

和潘叔愚书怀

郑刚中

冷落秋风宅一区,悲歌岂为食无鱼。lěng luò qiū fēng zhái yī qū,bēi gē qǐ wèi shí wú yú。
去来军马潜窥伺,出没神奸未扫除。qù lái jūn mǎ qián kuī cì,chū méi shén jiān wèi sǎo chú。
许国有心虽感激,济时无路谩欷歔。xǔ guó yǒu xīn suī gǎn jī,jì shí wú lù mán xī xū。
何当成就周宣业,再勒岐阳石鼓书。hé dāng chéng jiù zhōu xuān yè,zài lēi qí yáng shí gǔ shū。

癸丑年暖阁初成

郑刚中

枯叶寒梢夜夜声,围炉小阁喜初成。kū yè hán shāo yè yè shēng,wéi lú xiǎo gé xǐ chū chéng。
护风帘密香烟润,弄日窗低书卷明。hù fēng lián mì xiāng yān rùn,nòng rì chuāng dī shū juǎn míng。
况有酒浆初暖热,从他岁律自峥嵘。kuàng yǒu jiǔ jiāng chū nuǎn rè,cóng tā suì lǜ zì zhēng róng。
块然危坐得佳处,万事人间一唾轻。kuài rán wēi zuò dé jiā chù,wàn shì rén jiān yī tuò qīng。

和石希孟

郑刚中

暌阔星霜又欲周,诗书深恐废前修。kuí kuò xīng shuāng yòu yù zhōu,shī shū shēn kǒng fèi qián xiū。
相承韡韡常怡悦,有骂申申正喔咻。xiāng chéng wěi wěi cháng yí yuè,yǒu mà shēn shēn zhèng ō xiū。
一暴而寒非所喜,半涂之画最堪羞。yī bào ér hán fēi suǒ xǐ,bàn tú zhī huà zuì kān xiū。
茅檐紫竹窗前榻,我尚殷勤为尔留。máo yán zǐ zhú chuāng qián tà,wǒ shàng yīn qín wèi ěr liú。

偶书

郑刚中

望春楼上倚阑时,只此霜天也自奇。wàng chūn lóu shàng yǐ lán shí,zhǐ cǐ shuāng tiān yě zì qí。
远水平山浑似画,新寒爱日稳催诗。yuǎn shuǐ píng shān hún shì huà,xīn hán ài rì wěn cuī shī。
不知木叶藏村舍,忽有鸡声过短篱。bù zhī mù yè cáng cūn shě,hū yǒu jī shēng guò duǎn lí。
闲却主人朝省步,经年端坐看清晖。xián què zhǔ rén cháo shěng bù,jīng nián duān zuò kàn qīng huī。

悼八婶孺人

郑刚中

当年枣栗奉高堂,憔悴俄惊哭杞梁。dāng nián zǎo lì fèng gāo táng,qiáo cuì é jīng kū qǐ liáng。
目见两孤成乳酪,坐闻一节胜冰霜。mù jiàn liǎng gū chéng rǔ lào,zuò wén yī jié shèng bīng shuāng。
仙游已作朝霞会,尘世空将旧屦藏。xiān yóu yǐ zuò cháo xiá huì,chén shì kōng jiāng jiù jù cáng。
莫问生来寿何许,曾孙儿女亦成行。mò wèn shēng lái shòu hé xǔ,céng sūn ér nǚ yì chéng xíng。

悼八婶孺人

郑刚中

最幸平时省拜频,雍容常欲面生春。zuì xìng píng shí shěng bài pín,yōng róng cháng yù miàn shēng chūn。
鬓华虽觉年弥老,齿宿其如语自新。bìn huá suī jué nián mí lǎo,chǐ sù qí rú yǔ zì xīn。
两剑共埋知有日,一杯持奠阻无因。liǎng jiàn gòng mái zhī yǒu rì,yī bēi chí diàn zǔ wú yīn。
泫然空落风前泪,终愧西山执绋人。xuàn rán kōng luò fēng qián lèi,zhōng kuì xī shān zhí fú rén。
5861234567»