古诗词

学山野烧异常登高望泮宫如在火池中间泮师率诸生救之下至齑浆饮食悉以投火久而扑灭护持一学固有功然不豫除草莽绝火路亦其过也戏为赋之

郑刚中

传道官颇清,防患计微拙。chuán dào guān pǒ qīng,fáng huàn jì wēi zhuō。
学宫墙外草,十里望不绝。xué gōng qiáng wài cǎo,shí lǐ wàng bù jué。
芟除失豫备,滋蔓久盘结。shān chú shī yù bèi,zī màn jiǔ pán jié。
野烧因风起,四垣俱烈烈。yě shāo yīn fēng qǐ,sì yuán jù liè liè。
堂上帘低垂,飞灰如落雪。táng shàng lián dī chuí,fēi huī rú luò xuě。
夭矫逼檐槛,流熛向门闑。yāo jiǎo bī yán kǎn,liú biāo xiàng mén niè。
何但光孔圣,亦已照十哲。hé dàn guāng kǒng shèng,yì yǐ zhào shí zhé。
诸生固猝猝,矩步未敢越。zhū shēng gù cù cù,jǔ bù wèi gǎn yuè。
相与望而畏,鹿骇惊鸥决。xiāng yǔ wàng ér wèi,lù hài jīng ōu jué。
似闻先生窘,书簏自提挈。shì wén xiān shēng jiǒng,shū lù zì tí qiè。
倾盆浆一空,戛釜羹亦竭。qīng pén jiāng yī kōng,jiá fǔ gēng yì jié。
势过万舆薪,杯水谩毫末。shì guò wàn yú xīn,bēi shuǐ mán háo mò。
颇欲伏忠信,石壁验庄列。pǒ yù fú zhōng xìn,shí bì yàn zhuāng liè。
顾兹烟烬高,难试肤与发。gù zī yān jìn gāo,nán shì fū yǔ fā。
护持终有物,远近同扑灭。hù chí zhōng yǒu wù,yuǎn jìn tóng pū miè。
趋凉寻木阴,气定始焦渴。qū liáng xún mù yīn,qì dìng shǐ jiāo kě。
三日冷官门,炙手犹可热。sān rì lěng guān mén,zhì shǒu yóu kě rè。
先生听我言,事细不堪忽。xiān shēng tīng wǒ yán,shì xì bù kān hū。
徙薪与去草,此理同一辙。xǐ xīn yǔ qù cǎo,cǐ lǐ tóng yī zhé。
勿谓草今无,火过茅已茁。wù wèi cǎo jīn wú,huǒ guò máo yǐ zhuó。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

避方寇五绝

郑刚中

猎猎霜风卷地寒,狼星奋角夜漫漫。liè liè shuāng fēng juǎn dì hán,láng xīng fèn jiǎo yè màn màn。
书生无路堪驰骋,被酒灯前把剑看。shū shēng wú lù kān chí chěng,bèi jiǔ dēng qián bǎ jiàn kàn。

避方寇五绝

郑刚中

将军失策又颠摧,感激令人动壮怀。jiāng jūn shī cè yòu diān cuī,gǎn jī lìng rén dòng zhuàng huái。
安得帐前围百万,悠悠旌旆夜衔枚。ān dé zhàng qián wéi bǎi wàn,yōu yōu jīng pèi yè xián méi。

即事

郑刚中

梅子垂垂傍短墙,淡烟微雨暗池塘。méi zi chuí chuí bàng duǎn qiáng,dàn yān wēi yǔ àn chí táng。
年来自觉伤春甚,览镜欷歔泪数行。nián lái zì jué shāng chūn shén,lǎn jìng xī xū lèi shù xíng。

闻百舌

郑刚中

圆吭百舌语千般,岂是春来不耐闲。yuán kēng bǎi shé yǔ qiān bān,qǐ shì chūn lái bù nài xián。
为见幽人无与语,故来相对作闲关。wèi jiàn yōu rén wú yǔ yǔ,gù lái xiāng duì zuò xián guān。

送季平道中四绝

郑刚中

霜风落叶小寒天,去客依依马不鞭。shuāng fēng luò yè xiǎo hán tiān,qù kè yī yī mǎ bù biān。
我最平生苦离别,可能相送不悽然。wǒ zuì píng shēng kǔ lí bié,kě néng xiāng sòng bù qī rán。

送季平道中四绝

郑刚中

与君今夜宿邮亭,迟晓东西各去程。yǔ jūn jīn yè sù yóu tíng,chí xiǎo dōng xī gè qù chéng。
记取短桥携手处,明朝都似梦初惊。jì qǔ duǎn qiáo xié shǒu chù,míng cháo dōu shì mèng chū jīng。

送季平道中四绝

郑刚中

田夫击鼓祀田神,盘案相呼尽欲醺。tián fū jī gǔ sì tián shén,pán àn xiāng hū jǐn yù xūn。
我愿四郊无犬吠,常令此辈乐耕耘。wǒ yuàn sì jiāo wú quǎn fèi,cháng lìng cǐ bèi lè gēng yún。

送季平道中四绝

郑刚中

野蝶成团夹路飞,秋郊此景最佳时。yě dié chéng tuán jiā lù fēi,qiū jiāo cǐ jǐng zuì jiā shí。
寒梨霜杮浑无叶,绿橘黄橙半压枝。hán lí shuāng fèi hún wú yè,lǜ jú huáng chéng bàn yā zhī。

次桐庐

郑刚中

回舟逆水甚徐徐,尚距桐江百里馀。huí zhōu nì shuǐ shén xú xú,shàng jù tóng jiāng bǎi lǐ yú。
只有梦魂无阻碍,夜来先已到吾庐。zhǐ yǒu mèng hún wú zǔ ài,yè lái xiān yǐ dào wú lú。

夜闻雪声

郑刚中

怒号中夜忽收声,枯叶寒梢细细鸣。nù hào zhōng yè hū shōu shēng,kū yè hán shāo xì xì míng。
晓起一杯檐外立,满阶无处认梅英。xiǎo qǐ yī bēi yán wài lì,mǎn jiē wú chù rèn méi yīng。

己酉立春前一日得雨时有百日之晴

郑刚中

阳春明日五更回,破旱先令一雨来。yáng chūn míng rì wǔ gèng huí,pò hàn xiān lìng yī yǔ lái。
要得群生蒙实惠,故将膏泽润枯荄。yào dé qún shēng méng shí huì,gù jiāng gāo zé rùn kū gāi。

二月二十一日枕上闻莺时霖雨之后

郑刚中

山前急雨促春耕,废我徜徉小圃行。shān qián jí yǔ cù chūn gēng,fèi wǒ cháng yáng xiǎo pǔ xíng。
今日定知晴有意,咤然林际一声莺。jīn rì dìng zhī qíng yǒu yì,zhà rán lín jì yī shēng yīng。

三月五日圃中

郑刚中

人愁春去少花枝,我爱园林春晚时。rén chóu chūn qù shǎo huā zhī,wǒ ài yuán lín chūn wǎn shí。
嘉木阴阴吐新叶,好风微度绿参差。jiā mù yīn yīn tǔ xīn yè,hǎo fēng wēi dù lǜ cān chà。

己酉三月二十一日夜梦中作

郑刚中

曲阑干畔短篱边,用意春工剪不圆。qū lán gàn pàn duǎn lí biān,yòng yì chūn gōng jiǎn bù yuán。
一夜西风借霜力,幽香喷出小金钱。yī yè xī fēng jiè shuāng lì,yōu xiāng pēn chū xiǎo jīn qián。

王能甫作葡萄一枝于圆扇之上戏作小诗报之

郑刚中

妙笔窥天顷刻成,浑如小架月初明。miào bǐ kuī tiān qǐng kè chéng,hún rú xiǎo jià yuè chū míng。
扶疏老蔓敷新叶,下盖累累紫水晶。fú shū lǎo màn fū xīn yè,xià gài lèi lèi zǐ shuǐ jīng。