古诗词

广南食槟榔先嚼蚬灰蒌

郑刚中

海风飘摇树如幢,风吹树颠结槟榔。hǎi fēng piāo yáo shù rú chuáng,fēng chuī shù diān jié bīn láng。
贾人相衔浮巨舶,动以百斛输官场。jiǎ rén xiāng xián fú jù bó,dòng yǐ bǎi hú shū guān chǎng。
官场出之不留积,布散仅足资南方。guān chǎng chū zhī bù liú jī,bù sàn jǐn zú zī nán fāng。
闻其入药破痃癖,铢两自可攻腹肠。wén qí rù yào pò xuán pǐ,zhū liǎng zì kě gōng fù cháng。
如何费耗比菽粟,大家富室争收藏。rú hé fèi hào bǐ shū sù,dà jiā fù shì zhēng shōu cáng。
邦人低颜为予说,浓岚毒雾将谁当。bāng rén dī yán wèi yǔ shuō,nóng lán dú wù jiāng shuí dāng。
蒌藤生叶大于钱,蚬壳火化灰如霜。lóu téng shēng yè dà yú qián,xiǎn ké huǒ huà huī rú shuāng。
鸡心小切紫花碎,灰叶佐助消百殃。jī xīn xiǎo qiè zǐ huā suì,huī yè zuǒ zhù xiāo bǎi yāng。
宾朋相逢未唤酒,煎点亦笑茶瓯黄。bīn péng xiāng féng wèi huàn jiǔ,jiān diǎn yì xiào chá ōu huáng。
摩挲蒳孙更兼取,此味我知君未尝。mó sā nà sūn gèng jiān qǔ,cǐ wèi wǒ zhī jūn wèi cháng。
吾邦合姓问名者,不许羔雁先登堂。wú bāng hé xìng wèn míng zhě,bù xǔ gāo yàn xiān dēng táng。
盘奁封题裹文绣,个数惟用多为光。pán lián fēng tí guǒ wén xiù,gè shù wéi yòng duō wèi guāng。
闻公嚼蜡尚称好,随我啖此当更良。wén gōng jué là shàng chēng hǎo,suí wǒ dàn cǐ dāng gèng liáng。
支颐细听邦人说,风俗今知果差别。zhī yí xì tīng bāng rén shuō,fēng sú jīn zhī guǒ chà bié。
为饥一饭众肯置,食蓼忘辛定谁辍。wèi jī yī fàn zhòng kěn zhì,shí liǎo wàng xīn dìng shuí chuò。
语言混杂常嗫嚅,怀袖携持类饕餮。yǔ yán hùn zá cháng niè rú,huái xiù xié chí lèi tāo tiè。
唇无贵贱如激丹,人不诅盟皆歃血。chún wú guì jiàn rú jī dān,rén bù zǔ méng jiē shà xuè。
初疑被窘遭折齿,又怪病阳狂嚼舌。chū yí bèi jiǒng zāo zhé chǐ,yòu guài bìng yáng kuáng jué shé。
岂能鼎畔窃朱砂,恐或遇仙餐绛雪。qǐ néng dǐng pàn qiè zhū shā,kǒng huò yù xiān cān jiàng xuě。
又疑李贺呕心出,咳唾皆红腥未歇。yòu yí lǐ hè ǒu xīn chū,ké tuò jiē hóng xīng wèi xiē。
自求口实象为颐,颐中有物名噬嗑。zì qiú kǒu shí xiàng wèi yí,yí zhōng yǒu wù míng shì kē。
噬遇腊肉尚为吝,饮食在颐尤欲节。shì yù là ròu shàng wèi lìn,yǐn shí zài yí yóu yù jié。
酸咸甘苦各有脏,偏受辛毒何其拙。suān xián gān kǔ gè yǒu zàng,piān shòu xīn dú hé qí zhuō。
那知玉液贵如酥,况是华池要清洁。nà zhī yù yè guì rú sū,kuàng shì huá chí yào qīng jié。
我尝效尤进薄少,土灰在喉津已噎。wǒ cháng xiào yóu jìn báo shǎo,tǔ huī zài hóu jīn yǐ yē。
一身生死托造化,琐琐谁能污牙颊。yī shēn shēng sǐ tuō zào huà,suǒ suǒ shuí néng wū yá jiá。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

和友人书怀

郑刚中

君似冰壶透里清,岂容随众话锄耕。jūn shì bīng hú tòu lǐ qīng,qǐ róng suí zhòng huà chú gēng。
自应才大难为用,无柰诗穷益有名。zì yīng cái dà nán wèi yòng,wú nài shī qióng yì yǒu míng。
祸此遗民缘俗吏,扶回兴业赖书生。huò cǐ yí mín yuán sú lì,fú huí xīng yè lài shū shēng。
欲烦尽挽天河水,一洗当年海上盟。yù fán jǐn wǎn tiān hé shuǐ,yī xǐ dāng nián hǎi shàng méng。

九月二十二日侍祠明堂口占

郑刚中

明廷百辟奉君王,祀事严称肃建章。míng tíng bǎi pì fèng jūn wáng,sì shì yán chēng sù jiàn zhāng。
天拱星辰陪日表,风回灯烛避龙光。tiān gǒng xīng chén péi rì biǎo,fēng huí dēng zhú bì lóng guāng。
侍祠官拜闻鸣玉,导驾班回散宝香。shì cí guān bài wén míng yù,dǎo jià bān huí sàn bǎo xiāng。
宣室受釐谁入对,为时陈论莫荒唐。xuān shì shòu lí shuí rù duì,wèi shí chén lùn mò huāng táng。

希父删定惠近诗一轴成四韵谢之

郑刚中

小砑花藤字画精,五言重喜见长城。xiǎo yà huā téng zì huà jīng,wǔ yán zhòng xǐ jiàn zhǎng chéng。
工深斧凿浑无迹,意静波澜转觉平。gōng shēn fǔ záo hún wú jì,yì jìng bō lán zhuǎn jué píng。
湖上幽奇君胜赋,笔端芜陋我堪惊。hú shàng yōu qí jūn shèng fù,bǐ duān wú lòu wǒ kān jīng。
贪多独有珍藏计,他日山间要眼明。tān duō dú yǒu zhēn cáng jì,tā rì shān jiān yào yǎn míng。

隋堤口占呈李公实郎中

郑刚中

十年堤上草青青,今日重来春梦惊。shí nián dī shàng cǎo qīng qīng,jīn rì zhòng lái chūn mèng jīng。
载路壶浆皆再造,向人榆柳若生平。zài lù hú jiāng jiē zài zào,xiàng rén yú liǔ ruò shēng píng。
渐看英荡传声教,永愿银河洗甲兵。jiàn kàn yīng dàng chuán shēng jiào,yǒng yuàn yín hé xǐ jiǎ bīng。
邓禹车前略无事,幕中棋局夜灯明。dèng yǔ chē qián lüè wú shì,mù zhōng qí jú yè dēng míng。

再用青字韵

郑刚中

黄旗分破柳梢青,旗尾穿林鸟不惊。huáng qí fēn pò liǔ shāo qīng,qí wěi chuān lín niǎo bù jīng。
感极老人翻欲泣,赦馀污吏始偷生。gǎn jí lǎo rén fān yù qì,shè yú wū lì shǐ tōu shēng。
帐闲缥缈传新曲,酒贱蹒跚醉老兵。zhàng xián piāo miǎo chuán xīn qū,jiǔ jiàn pán shān zuì lǎo bīng。
与子相从亦云乐,袖鞭吟看远山明。yǔ zi xiāng cóng yì yún lè,xiù biān yín kàn yuǎn shān míng。

庚辛二月二十二日宿斋省中

郑刚中

斋所深严客过难,逼人书债未须还。zhāi suǒ shēn yán kè guò nán,bī rén shū zhài wèi xū hái。
檐遮暖日桃夭瘦,鸟踏风枝竹影闲。yán zhē nuǎn rì táo yāo shòu,niǎo tà fēng zhī zhú yǐng xián。
细细乳花新茗碗,霏霏香雾小炉山。xì xì rǔ huā xīn míng wǎn,fēi fēi xiāng wù xiǎo lú shān。
满庭斜日无公吏,只似东阳田舍间。mǎn tíng xié rì wú gōng lì,zhǐ shì dōng yáng tián shě jiān。

谭胜仲卿有册宝礼成新句用韵和呈

郑刚中

宝函重锁环金密,册椟双盘带锦斜。bǎo hán zhòng suǒ huán jīn mì,cè dú shuāng pán dài jǐn xié。
长乐春风迎母后,未央和气集皇家。zhǎng lè chūn fēng yíng mǔ hòu,wèi yāng hé qì jí huáng jiā。
帘垂禁卫收黄伞,礼毕天仙下玉华。lián chuí jìn wèi shōu huáng sǎn,lǐ bì tiān xiān xià yù huá。
班退笙镛犹在耳,五弦歌舜未须夸。bān tuì shēng yōng yóu zài ěr,wǔ xián gē shùn wèi xū kuā。

初夏忆故园

郑刚中

四山木叶绿交加,数架茅茨是我家。sì shān mù yè lǜ jiāo jiā,shù jià máo cí shì wǒ jiā。
窗隙微风入飞絮,竹边清露养孤花。chuāng xì wēi fēng rù fēi xù,zhú biān qīng lù yǎng gū huā。
得眠稳寐梦须好,无句不幽诗可夸。dé mián wěn mèi mèng xū hǎo,wú jù bù yōu shī kě kuā。
底事年来祗流汗,文书埋没鬓毛华。dǐ shì nián lái zhī liú hàn,wén shū mái méi bìn máo huá。

道中杂诗呈子勉宝文有便寄叔海也

郑刚中

度岁尘沙汩没中,乍趋闲旷意何穷。dù suì chén shā gǔ méi zhōng,zhà qū xián kuàng yì hé qióng。
孤丛晚秀霜菊净,脱叶已疏山杮红。gū cóng wǎn xiù shuāng jú jìng,tuō yè yǐ shū shān fèi hóng。
马恃赐闲缰不胜,雁知王命信常通。mǎ shì cì xián jiāng bù shèng,yàn zhī wáng mìng xìn cháng tōng。
功名成处非人力,到手先令玉盏空。gōng míng chéng chù fēi rén lì,dào shǒu xiān lìng yù zhǎn kōng。

马上

郑刚中

蚤酒冲寒不满肠,日高犹践马蹄霜。zǎo jiǔ chōng hán bù mǎn cháng,rì gāo yóu jiàn mǎ tí shuāng。
鸟依密树旁边语,梅在远林幽处香。niǎo yī mì shù páng biān yǔ,méi zài yuǎn lín yōu chù xiāng。
西去流移还未复,东来书讯且都忘。xī qù liú yí hái wèi fù,dōng lái shū xùn qiě dōu wàng。
征途一任如天远,不过归时杏子黄。zhēng tú yī rèn rú tiān yuǎn,bù guò guī shí xìng zi huáng。

仙人山寨至日

郑刚中

戍兵列栅半空苍,俯瞰嘉陵万仞江。shù bīng liè zhà bàn kōng cāng,fǔ kàn jiā líng wàn rèn jiāng。
山下不知传鼓角,天边时见引旌幢。shān xià bù zhī chuán gǔ jiǎo,tiān biān shí jiàn yǐn jīng chuáng。
岁寒木落鸟穿屋,昼静帘垂云绕窗。suì hán mù luò niǎo chuān wū,zhòu jìng lián chuí yún rào chuāng。
教罢诸营无一事,锦腰催拍照金釭。jiào bà zhū yíng wú yī shì,jǐn yāo cuī pāi zhào jīn gāng。

寒食偶书

郑刚中

楚乡孤坐掩重扉,素发荒唐酒一卮。chǔ xiāng gū zuò yǎn zhòng fēi,sù fā huāng táng jiǔ yī zhī。
眼闇久因书卷得,心阑全自世缘知。yǎn àn jiǔ yīn shū juǎn dé,xīn lán quán zì shì yuán zhī。
临流问米方终日,踏雪看梅是几时。lín liú wèn mǐ fāng zhōng rì,tà xuě kàn méi shì jǐ shí。
欲上高楼望吴越,无边烟雨正垂垂。yù shàng gāo lóu wàng wú yuè,wú biān yān yǔ zhèng chuí chuí。

偶书

郑刚中

痴风连日塞云低,庭榭清寒小雨飞。chī fēng lián rì sāi yún dī,tíng xiè qīng hán xiǎo yǔ fēi。
叶底孤花无柰瘦,墙边新笋不妨肥。yè dǐ gū huā wú nài shòu,qiáng biān xīn sǔn bù fáng féi。
将迎宾客几成债,拨遣文书似解围。jiāng yíng bīn kè jǐ chéng zhài,bō qiǎn wén shū shì jiě wéi。
孤负佳时几尊酒,故园松菊望人归。gū fù jiā shí jǐ zūn jiǔ,gù yuán sōng jú wàng rén guī。

送吴信叟

郑刚中

人生聚散只寻常,特地关情是异乡。rén shēng jù sàn zhǐ xún cháng,tè dì guān qíng shì yì xiāng。
夜话不知边月落,离愁还似峡江长。yè huà bù zhī biān yuè luò,lí chóu hái shì xiá jiāng zhǎng。
抟风有力须腾上,守塞无能合退藏。tuán fēng yǒu lì xū téng shàng,shǒu sāi wú néng hé tuì cáng。
黄阁有人如见问,为言衰病忆东阳。huáng gé yǒu rén rú jiàn wèn,wèi yán shuāi bìng yì dōng yáng。

偶书

郑刚中

午庭吏散日侵阶,坐向春阳亦乐哉。wǔ tíng lì sàn rì qīn jiē,zuò xiàng chūn yáng yì lè zāi。
看蝶得香穿竹去,等莺求友过花来。kàn dié dé xiāng chuān zhú qù,děng yīng qiú yǒu guò huā lái。
三年客梦随天远,万里家书对酒开。sān nián kè mèng suí tiān yuǎn,wàn lǐ jiā shū duì jiǔ kāi。
虽有是非荣辱债,其如方寸只如灰。suī yǒu shì fēi róng rǔ zhài,qí rú fāng cùn zhǐ rú huī。