古诗词

焚香

郑刚中

五月黄梅烂,书润幽斋湿。wǔ yuè huáng méi làn,shū rùn yōu zhāi shī。
柏子探枯花,松脂得明粒。bǎi zi tàn kū huā,sōng zhī dé míng lì。
覆火纸灰深,古鼎孤烟立。fù huǒ zhǐ huī shēn,gǔ dǐng gū yān lì。
翛然便假寐,万虑无相及。xiāo rán biàn jiǎ mèi,wàn lǜ wú xiāng jí。
不知此何参,透顶众妙入。bù zhī cǐ hé cān,tòu dǐng zhòng miào rù。
静处动始定,惟虚道乃集。jìng chù dòng shǐ dìng,wéi xū dào nǎi jí。
心清杜老句,高韵不容袭。xīn qīng dù lǎo jù,gāo yùn bù róng xí。
馀馨梦中残,密雨窗前急。yú xīn mèng zhōng cán,mì yǔ chuāng qián jí。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

即事

郑刚中

小径客来穿竹入,草亭凉到枕书眠。xiǎo jìng kè lái chuān zhú rù,cǎo tíng liáng dào zhěn shū mián。
鸟呼人笑荔枝熟,如此封州已二年。niǎo hū rén xiào lì zhī shú,rú cǐ fēng zhōu yǐ èr nián。

子礼和道者寮古诗复遣一绝

郑刚中

苍璧方渐白鹿皮,琼瑶更似木瓜诗。cāng bì fāng jiàn bái lù pí,qióng yáo gèng shì mù guā shī。
从来持得吟诗戒,此是愚翁破戒时。cóng lái chí dé yín shī jiè,cǐ shì yú wēng pò jiè shí。

窗前种小梅树今年未着花但春来绿阴乱眼每过之必徘徊注视冀叶间或青圆如豆也成二十八言

郑刚中

水边移得竹边栽,树小条新花未开。shuǐ biān yí dé zhú biān zāi,shù xiǎo tiáo xīn huā wèi kāi。
绿叶参差须细看,尚疑低处有青梅。lǜ yè cān chà xū xì kàn,shàng yí dī chù yǒu qīng méi。

早春

郑刚中

雨过花梢些子湿,晓来窗下霎时寒。yǔ guò huā shāo xiē zi shī,xiǎo lái chuāng xià shà shí hán。
江乡此际春犹靳,长是疏梅带雪看。jiāng xiāng cǐ jì chūn yóu jìn,zhǎng shì shū méi dài xuě kàn。

壬申年封州自正旦连雨至元宵不止城中泥淖没骭而人家犹烧灯也

郑刚中

山城泥淖裹人家,雨脚连绵更似麻。shān chéng ní nào guǒ rén jiā,yǔ jiǎo lián mián gèng shì má。
元夜何妨灯数点,污渠合是有莲花。yuán yè hé fáng dēng shù diǎn,wū qú hé shì yǒu lián huā。

草亭远望

郑刚中

酴醾试玉在新条,风肃朝阳宿雾消。tú mí shì yù zài xīn tiáo,fēng sù cháo yáng sù wù xiāo。
侵晓不知花有露,清寒惟觉梦无聊。qīn xiǎo bù zhī huā yǒu lù,qīng hán wéi jué mèng wú liáo。

草寮书事

郑刚中

争巢野鹊噪木杪,得友黄莺栖柳阴。zhēng cháo yě què zào mù miǎo,dé yǒu huáng yīng qī liǔ yīn。
都与老夫供一笑,笑他禽鸟亦劳心。dōu yǔ lǎo fū gōng yī xiào,xiào tā qín niǎo yì láo xīn。

无题

郑刚中

柳色几番随雨暗,蕉心闲处向人开。liǔ sè jǐ fān suí yǔ àn,jiāo xīn xián chù xiàng rén kāi。
个中岂得无诗句,滞思如胶索不来。gè zhōng qǐ dé wú shī jù,zhì sī rú jiāo suǒ bù lái。

早春有感

郑刚中

带烟柳外阴晴好,趁暖花苞日夜肥。dài yān liǔ wài yīn qíng hǎo,chèn nuǎn huā bāo rì yè féi。
有宅一区园十亩,不知天遣几时归。yǒu zhái yī qū yuán shí mǔ,bù zhī tiān qiǎn jǐ shí guī。

竹间见双蝶

郑刚中

东山桃李锦成堆,粉翅飞飞又却回。dōng shān táo lǐ jǐn chéng duī,fěn chì fēi fēi yòu què huí。
向此相随穿绿竹,须知端为道人来。xiàng cǐ xiāng suí chuān lǜ zhú,xū zhī duān wèi dào rén lái。

秋思

郑刚中

晓来自扫寒阶净,雨后又还黄叶添。xiǎo lái zì sǎo hán jiē jìng,yǔ hòu yòu hái huáng yè tiān。
秋色庭前容不尽,随风萧飒过疏帘。qiū sè tíng qián róng bù jǐn,suí fēng xiāo sà guò shū lián。

受嵩兄弟赴漕司试作二十八言送之

郑刚中

丹桂亭亭五十尺,共持玉斧取来看。dān guì tíng tíng wǔ shí chǐ,gòng chí yù fǔ qǔ lái kàn。
从前知有姜肱被,草怕早春天上寒。cóng qián zhī yǒu jiāng gōng bèi,cǎo pà zǎo chūn tiān shàng hán。

风竹

郑刚中

萧然风竹乱猗猗,孤立梅花竹四围。xiāo rán fēng zhú luàn yī yī,gū lì méi huā zhú sì wéi。
宫女回旋翻翠袖,中间玉茔岂真妃。gōng nǚ huí xuán fān cuì xiù,zhōng jiān yù yíng qǐ zhēn fēi。

假山

郑刚中

真山固自玉簪碧,秋意亦到假山中。zhēn shān gù zì yù zān bì,qiū yì yì dào jiǎ shān zhōng。
峰润雨因窗罅入,洞寒云与小炉通。fēng rùn yǔ yīn chuāng xià rù,dòng hán yún yǔ xiǎo lú tōng。

秋雨遽凉

郑刚中

数日窗无疏竹影,烟中长有万丝飞。shù rì chuāng wú shū zhú yǐng,yān zhōng zhǎng yǒu wàn sī fēi。
不知小雨催时节,但觉朝来欠裌衣。bù zhī xiǎo yǔ cuī shí jié,dàn jué cháo lái qiàn jiá yī。