古诗词

送吴待制中复知潭州二首

苏洵

十年尝作犍为令,四脉尝闻悯俗诗。shí nián cháng zuò jiān wèi lìng,sì mài cháng wén mǐn sú shī。
共叹才高堪御史,果能忠谏致戎麾。gòng tàn cái gāo kān yù shǐ,guǒ néng zhōng jiàn zhì róng huī。
会稽特欲荣翁子,冯翊犹将试望之。huì jī tè yù róng wēng zi,féng yì yóu jiāng shì wàng zhī。
船系河堤无几日,南公应已悭来迟。chuán xì hé dī wú jǐ rì,nán gōng yīng yǐ qiān lái chí。
苏洵

苏洵

苏洵(1009年-1066年),字明允,汉族,眉州眉山(今属四川眉山人)。北宋文学家,与其子苏轼、苏辙合称“三苏”,均被列入“唐宋八大家”。苏洵长于散文,尤擅政论,议论明畅,笔势雄健,有《嘉祐集》传世。 苏洵的作品>>

猜您喜欢

过木枥观

苏洵

闻道精阳令,当时此学仙。wén dào jīng yáng lìng,dāng shí cǐ xué xiān。
鍊形初似鹤,蜕质竟如蝉。liàn xíng chū shì hè,tuì zhì jìng rú chán。
藓上支棺石,云生昼影莚。xiǎn shàng zhī guān shí,yún shēng zhòu yǐng yán。
舟中望山上,唯见柏森然。zhōu zhōng wàng shān shàng,wéi jiàn bǎi sēn rán。

涵虚阁

苏洵

幽居少尘事,潇洒似江村。yōu jū shǎo chén shì,xiāo sǎ shì jiāng cūn。
苔藓深三径,衣冠盛一门。tái xiǎn shēn sān jìng,yī guān shèng yī mén。
岭云时聚散,湖水自清浑。lǐng yún shí jù sàn,hú shuǐ zì qīng hún。
世德书芳史,传家有令孙。shì dé shū fāng shǐ,chuán jiā yǒu lìng sūn。

送吴待制中复知潭州二首

苏洵

台省留身凡几岁,江湖得郡喜今行。tái shěng liú shēn fán jǐ suì,jiāng hú dé jùn xǐ jīn xíng。
卧听晓鼓朝眠稳,行入淮流乡味生。wò tīng xiǎo gǔ cháo mián wěn,xíng rù huái liú xiāng wèi shēng。
细雨满村莼菜长,高风吹旆彩船狞。xì yǔ mǎn cūn chún cài zhǎng,gāo fēng chuī pèi cǎi chuán níng。
到家应有壶觞劳,倚赖比邻不畏卿。dào jiā yīng yǒu hú shāng láo,yǐ lài bǐ lín bù wèi qīng。

从叔母杨氏挽词

苏洵

老人凋丧悲宗党,寒月凄凉葬旧林。lǎo rén diāo sàng bēi zōng dǎng,hán yuè qī liáng zàng jiù lín。
白发已知邻里暮,伤怀难尽子孙心。bái fā yǐ zhī lín lǐ mù,shāng huái nán jǐn zi sūn xīn。
几年赠命涵幽壤,当有铭文记德音。jǐ nián zèng mìng hán yōu rǎng,dāng yǒu míng wén jì dé yīn。
千里缄词托哀恨,呜呜引者涕中吟。qiān lǐ jiān cí tuō āi hèn,wū wū yǐn zhě tì zhōng yín。

次韵和缙叔游仲容西园二首

苏洵

春入禁城怀旧隐,偶来芳圃似还家。chūn rù jìn chéng huái jiù yǐn,ǒu lái fāng pǔ shì hái jiā。
番番翠蔓缠松上,粲粲朱梅入竹花。fān fān cuì màn chán sōng shàng,càn càn zhū méi rù zhú huā。
客慢空劳严置兕,酒多无用早成蛇。kè màn kōng láo yán zhì sì,jiǔ duō wú yòng zǎo chéng shé。
相公犹有遗书在,欲问郎君借五车。xiāng gōng yóu yǒu yí shū zài,yù wèn láng jūn jiè wǔ chē。

次韵和缙叔游仲容西园二首

苏洵

栽松成径百馀尺,隔径开堂似两家。zāi sōng chéng jìng bǎi yú chǐ,gé jìng kāi táng shì liǎng jiā。
厌事共邀终日饮,渴春先赏后开花。yàn shì gòng yāo zhōng rì yǐn,kě chūn xiān shǎng hòu kāi huā。
客来庭树鸣寒鹊,酒入肌肤忆冷蛇。kè lái tíng shù míng hán què,jiǔ rù jī fū yì lěng shé。
衰病不胜杯酒处,醉归倾倒欲乘车。shuāi bìng bù shèng bēi jiǔ chù,zuì guī qīng dào yù chéng chē。

送蜀僧去尘

苏洵

十年读易费膏火,尽日吟诗愁肺肝。shí nián dú yì fèi gāo huǒ,jǐn rì yín shī chóu fèi gān。
不解丹青追世好,欲将芹芷荐君盘。bù jiě dān qīng zhuī shì hǎo,yù jiāng qín zhǐ jiàn jūn pán。
谁为善相应嫌瘦,后有知音可废弹。shuí wèi shàn xiāng yīng xián shòu,hòu yǒu zhī yīn kě fèi dàn。
拄杖挂经须倍道,故山春蕨已阑干。zhǔ zhàng guà jīng xū bèi dào,gù shān chūn jué yǐ lán gàn。

九日和韩魏公

苏洵

晚岁登门最不才,萧萧华发映金罍。wǎn suì dēng mén zuì bù cái,xiāo xiāo huá fā yìng jīn léi。
不堪丞相延东阁,闲伴诸儒老曲台。bù kān chéng xiāng yán dōng gé,xián bàn zhū rú lǎo qū tái。
佳节久从愁里过,壮心偶傍醉中来。jiā jié jiǔ cóng chóu lǐ guò,zhuàng xīn ǒu bàng zuì zhōng lái。
暮归冲雨寒无睡,自把新诗百遍开。mù guī chōng yǔ hán wú shuì,zì bǎ xīn shī bǎi biàn kāi。

题白帝庙

苏洵

谁开三峡才容练,长使群雄苦力争。shuí kāi sān xiá cái róng liàn,zhǎng shǐ qún xióng kǔ lì zhēng。
熊氏凋零馀旧族,成家寂寞闭空城。xióng shì diāo líng yú jiù zú,chéng jiā jì mò bì kōng chéng。
永安就死悲玄德,八阵劳神叹孔明。yǒng ān jiù sǐ bēi xuán dé,bā zhèn láo shén tàn kǒng míng。
白帝有灵应自笑,诸公皆败岂由兵。bái dì yǒu líng yīng zì xiào,zhū gōng jiē bài qǐ yóu bīng。

初发嘉州

苏洵

家托舟航千里速,心期京国十年还。jiā tuō zhōu háng qiān lǐ sù,xīn qī jīng guó shí nián hái。
乌牛山下水如箭,忽失峨眉枕席间。wū niú shān xià shuǐ rú jiàn,hū shī é méi zhěn xí jiān。

题三游洞石壁

苏洵

洞门苍石流成乳,山下长溪冷欲冰。dòng mén cāng shí liú chéng rǔ,shān xià zhǎng xī lěng yù bīng。
天寒二子苦求去,我欲居之尔不能。tiān hán èr zi kǔ qiú qù,wǒ yù jū zhī ěr bù néng。

仙都山鹿

苏洵

客来未到何从见,昨夜数声高出云。kè lái wèi dào hé cóng jiàn,zuó yè shù shēng gāo chū yún。
应是仙君老僮仆,当时掌客意犹勤。yīng shì xiān jūn lǎo tóng pū,dāng shí zhǎng kè yì yóu qín。

游嘉州龙岩

苏洵

系舟长堤下,日夕事南征。xì zhōu zhǎng dī xià,rì xī shì nán zhēng。
往意纷何速,空岩幽自明。wǎng yì fēn hé sù,kōng yán yōu zì míng。
使君怜远客,高会有馀情。shǐ jūn lián yuǎn kè,gāo huì yǒu yú qíng。
酌酒何能饮,去乡怀独惊。zhuó jiǔ hé néng yǐn,qù xiāng huái dú jīng。
山川随望阔,气候带霜清。shān chuān suí wàng kuò,qì hòu dài shuāng qīng。
佳境日已去,何时休远行。jiā jìng rì yǐ qù,hé shí xiū yuǎn xíng。

有骥在野

苏洵

有骥在野,百过不呻。yǒu jì zài yě,bǎi guò bù shēn。
子不我良,岂无他人。zi bù wǒ liáng,qǐ wú tā rén。
絷我于厩,乃不我驾。zhí wǒ yú jiù,nǎi bù wǒ jià。
遇我不终,不如在野。yù wǒ bù zhōng,bù rú zài yě。
秃毛于霜,寄肉于狼,宁彼我伤。tū máo yú shuāng,jì ròu yú láng,níng bǐ wǒ shāng。
宁人不我顾,无子我忘。níng rén bù wǒ gù,wú zi wǒ wàng。

颜书

苏洵

任君北方来,手出《邠州碑》。rèn jūn běi fāng lái,shǒu chū bīn zhōu bēi。
为是鲁公写,遗我我不辞。wèi shì lǔ gōng xiě,yí wǒ wǒ bù cí。
鲁公实豪杰,慷慨忠义姿。lǔ gōng shí háo jié,kāng kǎi zhōng yì zī。
忆在天宝末,变起渔阳师。yì zài tiān bǎo mò,biàn qǐ yú yáng shī。
猛士不敢当,儒生横义旗。měng shì bù gǎn dāng,rú shēng héng yì qí。
感激数十郡,连衡斗羌夷。gǎn jī shù shí jùn,lián héng dòu qiāng yí。
新造势尚弱,胡为力未衰。xīn zào shì shàng ruò,hú wèi lì wèi shuāi。
用兵竟不胜,叹息真数奇。yòng bīng jìng bù shèng,tàn xī zhēn shù qí。
杲兄死常山,烈士泪满颐。gǎo xiōng sǐ cháng shān,liè shì lèi mǎn yí。
鲁公不死敌,天下皆熙熙。lǔ gōng bù sǐ dí,tiān xià jiē xī xī。
奈何不爱死,再使踏鲸鳍。nài hé bù ài sǐ,zài shǐ tà jīng qí。
公固不畏死,吾实悲当时。gōng gù bù wèi sǐ,wú shí bēi dāng shí。
缅邈念高谊,惜哉我生迟。miǎn miǎo niàn gāo yì,xī zāi wǒ shēng chí。
近日见异说,不知作者谁。jìn rì jiàn yì shuō,bù zhī zuò zhě shuí。
云公本不死,此事亦已奇。yún gōng běn bù sǐ,cǐ shì yì yǐ qí。
大抵天下心,人人属公思。dà dǐ tiān xià xīn,rén rén shǔ gōng sī。
加以不死状,慰此苦叹悲。jiā yǐ bù sǐ zhuàng,wèi cǐ kǔ tàn bēi。
我欲哭公墓,莽莽不可知。wǒ yù kū gōng mù,mǎng mǎng bù kě zhī。
爱其平生迹,往往或孑遗。ài qí píng shēng jì,wǎng wǎng huò jié yí。
此字出公手,一见减叹咨。cǐ zì chū gōng shǒu,yī jiàn jiǎn tàn zī。
使公不善书,笔墨纷讹痴。shǐ gōng bù shàn shū,bǐ mò fēn é chī。
思其平生事,岂忍弃路歧。sī qí píng shēng shì,qǐ rěn qì lù qí。
况此字颇怪,堂堂伟形仪。kuàng cǐ zì pǒ guài,táng táng wěi xíng yí。
骏极有深稳,骨老成支离。jùn jí yǒu shēn wěn,gǔ lǎo chéng zhī lí。
点画乃应和,关连不相违。diǎn huà nǎi yīng hé,guān lián bù xiāng wéi。
有如一人身,鼻口耳目眉。yǒu rú yī rén shēn,bí kǒu ěr mù méi。
彼此异状貌,各自相结维。bǐ cǐ yì zhuàng mào,gè zì xiāng jié wéi。
离离天上星,分如不相持。lí lí tiān shàng xīng,fēn rú bù xiāng chí。
左右自缀会,或作斗与箕。zuǒ yòu zì zhuì huì,huò zuò dòu yǔ jī。
骨严体端重,安置无攲危。gǔ yán tǐ duān zhòng,ān zhì wú qī wēi。
篆鼎兀大腹,高屋无弱楣。zhuàn dǐng wù dà fù,gāo wū wú ruò méi。
古器合尺度,法相应矩规。gǔ qì hé chǐ dù,fǎ xiāng yīng jǔ guī。
想其始下笔,庄重不自卑。xiǎng qí shǐ xià bǐ,zhuāng zhòng bù zì bēi。
虞柳岂不好,结束烦絷羁。yú liǔ qǐ bù hǎo,jié shù fán zhí jī。
笔法未离俗,庸手尚敢窥。bǐ fǎ wèi lí sú,yōng shǒu shàng gǎn kuī。
自我见此字,得纸无所施。zì wǒ jiàn cǐ zì,dé zhǐ wú suǒ shī。
一车会百木,后斤斧易为。yī chē huì bǎi mù,hòu jīn fǔ yì wèi。
团团彼明月,欲画形终非。tuán tuán bǐ míng yuè,yù huà xíng zhōng fēi。
谁知忠义心,馀力尚及斯。shuí zhī zhōng yì xīn,yú lì shàng jí sī。
因此数幅纸,使我重叹嘻。yīn cǐ shù fú zhǐ,shǐ wǒ zhòng tàn xī。
39123