古诗词

滇海竹枝词

杨慎

罗汉孤峰祇树林,梁王辇道海中心。luó hàn gū fēng qí shù lín,liáng wáng niǎn dào hǎi zhōng xīn。
海垠青青堪牧马,海眼只今无处寻。hǎi yín qīng qīng kān mù mǎ,hǎi yǎn zhǐ jīn wú chù xún。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花

杨慎

乌衣椎髻。wū yī chuí jì。
龙女改妆歌薜荔。lóng nǚ gǎi zhuāng gē bì lì。
立近梅花。lì jìn méi huā。
弄粉团香衬脸霞。nòng fěn tuán xiāng chèn liǎn xiá。
真真唤醒。zhēn zhēn huàn xǐng。
便出墨池登雪岭。biàn chū mò chí dēng xuě lǐng。
醉写乌丝。zuì xiě wū sī。
齐唱东风第一枝。qí chàng dōng fēng dì yī zhī。

蝶恋花·二阕

杨慎

璧月琼枝风韵在。bì yuè qióng zhī fēng yùn zài。
皎皎盈盈,自拗梅花带。jiǎo jiǎo yíng yíng,zì ǎo méi huā dài。
一笑倾城迷下蔡。yī xiào qīng chéng mí xià cài。
暗香疏影春难赛。àn xiāng shū yǐng chūn nán sài。
年纪无多情性快。nián jì wú duō qíng xìng kuài。
翠袖金杯,满劝深深拜。cuì xiù jīn bēi,mǎn quàn shēn shēn bài。
禅室散花元不碍。chán shì sàn huā yuán bù ài。
道人还了鸳鸯债。dào rén hái le yuān yāng zhài。

蝶恋花·二阕

杨慎

月白珠玄成一派。yuè bái zhū xuán chéng yī pài。
灼灼红灯,光映猩猩菜。zhuó zhuó hóng dēng,guāng yìng xīng xīng cài。
天女从来银色界。tiān nǚ cóng lái yín sè jiè。
肌肤冰雪牵人爱。jī fū bīng xuě qiān rén ài。
护粉羞黄如有待。hù fěn xiū huáng rú yǒu dài。
镜约钗盟,只恐旁人怪。jìng yuē chāi méng,zhǐ kǒng páng rén guài。
弦上分明传意态。xián shàng fēn míng chuán yì tài。
何时许解香罗带。hé shí xǔ jiě xiāng luó dài。

锦缠带

杨慎

谁家红袖倚江楼。shuí jiā hóng xiù yǐ jiāng lóu。
手卷珠帘上玉钩。shǒu juǎn zhū lián shàng yù gōu。
眼波娇溜满眶秋。yǎn bō jiāo liū mǎn kuàng qiū。
笑抬头。xiào tái tóu。
头上花枝颤未休。tóu shàng huā zhī chàn wèi xiū。

金字经二首江上晚归

杨慎

窗纸风偏透,衾裯冷不胜。chuāng zhǐ fēng piān tòu,qīn chóu lěng bù shèng。
欹枕挑灯诗又成。yī zhěn tiāo dēng shī yòu chéng。
听。tīng。
更鼓最无凭。gèng gǔ zuì wú píng。
同云暝。tóng yún míng。
檐花滴到明。yán huā dī dào míng。

折桂令·昭君出塞图

杨慎

乱纷纷,玉蕊冰花。luàn fēn fēn,yù ruǐ bīng huā。
气结愁云,泪湿腮霞。qì jié chóu yún,lèi shī sāi xiá。
高阙千寻,停骖一顾,漠漠黄沙。gāo quē qiān xún,tíng cān yī gù,mò mò huáng shā。
只见三队五队,槊旌旗,舞风番马。zhǐ jiàn sān duì wǔ duì,shuò jīng qí,wǔ fēng fān mǎ。
千点万点,绕穹庐,成阵寒鸦。qiān diǎn wàn diǎn,rào qióng lú,chéng zhèn hán yā。
一曲琵琶。yī qū pí pá。
几拍胡笳。jǐ pāi hú jiā。
目断飞鸿,恨满天涯。mù duàn fēi hóng,hèn mǎn tiān yá。

鹧鸪天

杨慎

恰喜高秋爽气新。qià xǐ gāo qiū shuǎng qì xīn。
却愁秋月解伤神。què chóu qiū yuè jiě shāng shén。
酒阑二十年前事,梦醒三千里外身。jiǔ lán èr shí nián qián shì,mèng xǐng sān qiān lǐ wài shēn。
枫叶岸,菊花津。fēng yè àn,jú huā jīn。
且须勤买阿宁春。qiě xū qín mǎi ā níng chūn。
帐头傀儡元来假,枕上邯郸岂是真。zhàng tóu guī lěi yuán lái jiǎ,zhěn shàng hán dān qǐ shì zhēn。

临江仙

杨慎

水上生尘罗袜,风前束素纤腰。shuǐ shàng shēng chén luó wà,fēng qián shù sù xiān yāo。
陈王瞥见已魂消。chén wáng piē jiàn yǐ hún xiāo。
妒云开翠幄,笑电闪红绡。dù yún kāi cuì wò,xiào diàn shǎn hóng xiāo。
此去但留今夕,重来定约何朝。cǐ qù dàn liú jīn xī,zhòng lái dìng yuē hé cháo。
西陵南浦路迢迢。xī líng nán pǔ lù tiáo tiáo。
徘徊花上月,空度可怜宵。pái huái huā shàng yuè,kōng dù kě lián xiāo。

西江月

杨慎

漫道革囊盛血,休言炭帚污人。màn dào gé náng shèng xuè,xiū yán tàn zhǒu wū rén。
禅机仙术两成尘。chán jī xiān shù liǎng chéng chén。
输与花门柳阵。shū yǔ huā mén liǔ zhèn。
被欲生棱夜永,带翻成结灯昏。bèi yù shēng léng yè yǒng,dài fān chéng jié dēng hūn。
东园桃李片时春。dōng yuán táo lǐ piàn shí chūn。
不是少年风韵。bù shì shǎo nián fēng yùn。

巫山一段云·绍途遇雪

杨慎

梅柳春相近,关山雪正飞。méi liǔ chūn xiāng jìn,guān shān xuě zhèng fēi。
寒光朔气冷侵衣。hán guāng shuò qì lěng qīn yī。
玉塞隔金微。yù sāi gé jīn wēi。
久戍人将老,长征马不肥。jiǔ shù rén jiāng lǎo,zhǎng zhēng mǎ bù féi。
帛书欲寄雁声稀。bó shū yù jì yàn shēng xī。
秃节几时归。tū jié jǐ shí guī。

临江仙·送刘珥江洎杨许二子

杨慎

官柳野梅西郭路,昆桥直接丰桥。guān liǔ yě méi xī guō lù,kūn qiáo zhí jiē fēng qiáo。
相思百里不辞遥。xiāng sī bǎi lǐ bù cí yáo。
春山同载酒,月地共联鏕。chūn shān tóng zài jiǔ,yuè dì gòng lián lù。
南去北来人自老,怜予心旆摇摇。nán qù běi lái rén zì lǎo,lián yǔ xīn pèi yáo yáo。
短亭暂别亦魂销。duǎn tíng zàn bié yì hún xiāo。
生烟寒漠漠,飞霭晚潇潇。shēng yān hán mò mò,fēi ǎi wǎn xiāo xiāo。

千秋岁·壬寅新正二日寿内

杨慎

瑶池阿母。yáo chí ā mǔ。
本是神仙侣。běn shì shén xiān lǚ。
谪向人间官府。zhé xiàng rén jiān guān fǔ。
住摄提,贞孟月,中子逢初度。zhù shè tí,zhēn mèng yuè,zhōng zi féng chū dù。
琅霄宴,春回北斗斟云醑。láng xiāo yàn,chūn huí běi dòu zhēn yún xǔ。
麟笔春秋谱。lín bǐ chūn qiū pǔ。
彤管毛诗语。tóng guǎn máo shī yǔ。
女洙泗,闺邹鲁。nǚ zhū sì,guī zōu lǔ。
五福中天聚。wǔ fú zhōng tiān jù。
百秩从今数。bǎi zhì cóng jīn shù。
最难得,芝兰庭下斑彩舞。zuì nán dé,zhī lán tíng xià bān cǎi wǔ。

好事近·煮茶进,和蔡松年韵

杨慎

彩线利如刀,解破团圆明月。cǎi xiàn lì rú dāo,jiě pò tuán yuán míng yuè。
兰薪桂火筠炉,听松风翻雪。lán xīn guì huǒ yún lú,tīng sōng fēng fān xuě。
唤取眠云跂石人,赛十洲三绝。huàn qǔ mián yún qí shí rén,sài shí zhōu sān jué。
焚香朗诵黄庭,把肺肝清彻。fén xiāng lǎng sòng huáng tíng,bǎ fèi gān qīng chè。

霓裳中序第一雨中刘珥江送鸡头

杨慎

青霞裁雾縠。qīng xiá cái wù hú。
正锦潋瑶潘碧澳。zhèng jǐn liàn yáo pān bì ào。
水底鲛人织女。shuǐ dǐ jiāo rén zhī nǚ。
当翠房深处,新妆乍沐。dāng cuì fáng shēn chù,xīn zhuāng zhà mù。
尘消罗袜,冶步盈盈出鳞屋。chén xiāo luó wà,yě bù yíng yíng chū lín wū。
向何许,满身璎珞,云辙转风毂。xiàng hé xǔ,mǎn shēn yīng luò,yún zhé zhuǎn fēng gǔ。
皎镜全澄独漉。jiǎo jìng quán chéng dú lù。
相掩映、荷裳芰服。xiāng yǎn yìng hé shang jì fú。
昨夜龙宫失晓也,养天鸡、启明传旭。zuó yè lóng gōng shī xiǎo yě,yǎng tiān jī qǐ míng chuán xù。
啄粮无半菽。zhuó liáng wú bàn shū。
算只有明珠满腹。suàn zhǐ yǒu míng zhū mǎn fù。
江妃把、金针穿玩,递与素娥掬。jiāng fēi bǎ jīn zhēn chuān wán,dì yǔ sù é jū。

鹊桥仙·七夕

杨慎

冰盘荐巧,珠帘堆莹,半卷生绡光致。bīng pán jiàn qiǎo,zhū lián duī yíng,bàn juǎn shēng xiāo guāng zhì。
嫦娥妒眼便西沈,又早倩、羲和催辔。cháng é dù yǎn biàn xī shěn,yòu zǎo qiàn xī hé cuī pèi。
多情瑞鹊,填桥度我,何不晓来回避。duō qíng ruì què,tián qiáo dù wǒ,hé bù xiǎo lái huí bì。
但教三万六千年,也不若、人间百岁。dàn jiào sān wàn liù qiān nián,yě bù ruò rén jiān bǎi suì。