古诗词

滩破浣溪沙

杨慎

滟滟波光绿似醅。yàn yàn bō guāng lǜ shì pēi。
茸茸草色嫩如苔。rōng rōng cǎo sè nèn rú tái。
只有轻寒浑不定,晚还来。zhǐ yǒu qīng hán hún bù dìng,wǎn hái lái。
落梅村里昏鸦远,摆柳风前候雁回。luò méi cūn lǐ hūn yā yuǎn,bǎi liǔ fēng qián hòu yàn huí。
明日新晴堪眺望,上春台。míng rì xīn qíng kān tiào wàng,shàng chūn tái。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

以忠州云根笔赠韩炅庵

杨慎

射虎当年旧将家,剩将笔阵绾龙蛇。shè hǔ dāng nián jiù jiāng jiā,shèng jiāng bǐ zhèn wǎn lóng shé。
停云阁上红尘隔,题竹林中翠袖斜。tíng yún gé shàng hóng chén gé,tí zhú lín zhōng cuì xiù xié。
燕寝清香盘紫雾,鼠须玄点窜青霞。yàn qǐn qīng xiāng pán zǐ wù,shǔ xū xuán diǎn cuàn qīng xiá。
几行循墨千冲折,何必班超万里沙。jǐ xíng xún mò qiān chōng zhé,hé bì bān chāo wàn lǐ shā。

嘉州江上邂逅李蟠峰天使即事

杨慎

皇华原隰素丝行,仙里庭闱彩服明。huáng huá yuán xí sù sī xíng,xiān lǐ tíng wéi cǎi fú míng。
家庆国哀同尽节,望云就日总含情。jiā qìng guó āi tóng jǐn jié,wàng yún jiù rì zǒng hán qíng。
留连结桂桡相倚,邂逅班荆盖共倾。liú lián jié guì ráo xiāng yǐ,xiè hòu bān jīng gài gòng qīng。
抱病江天淹戍客,烦君传语碧鸡城。bào bìng jiāng tiān yān shù kè,fán jūn chuán yǔ bì jī chéng。

送曹侍御时信

杨慎

成旅候明辞禁掖,扬舲千里下蓬莱。chéng lǚ hòu míng cí jìn yē,yáng líng qiān lǐ xià péng lái。
东波渺杳通南国,琼树风流映柏台。dōng bō miǎo yǎo tōng nán guó,qióng shù fēng liú yìng bǎi tái。
句曲天边乡信近,石头城畔暮潮回。jù qū tiān biān xiāng xìn jìn,shí tóu chéng pàn mù cháo huí。
遥怜避马栖乌地,好称郎潜吏隐才。yáo lián bì mǎ qī wū dì,hǎo chēng láng qián lì yǐn cái。

至前二日朝天宫习仪

杨慎

绯袍玉佩过长安,紫府珠庭引百官。fēi páo yù pèi guò zhǎng ān,zǐ fǔ zhū tíng yǐn bǎi guān。
一代威仪非汉蕝,三成气象是周坛。yī dài wēi yí fēi hàn jué,sān chéng qì xiàng shì zhōu tán。
城头暝色笼轻雾,树杪新阳破早寒。chéng tóu míng sè lóng qīng wù,shù miǎo xīn yáng pò zǎo hán。
闻道宫衣添一线,恩光请向衮龙看。wén dào gōng yī tiān yī xiàn,ēn guāng qǐng xiàng gǔn lóng kàn。

寄毛用成给事

杨慎

别后追酬送别诗,石头城里是相思。bié hòu zhuī chóu sòng bié shī,shí tóu chéng lǐ shì xiāng sī。
屡闻高议归青琐,曾颂新声满玉墀。lǚ wén gāo yì guī qīng suǒ,céng sòng xīn shēng mǎn yù chí。
坐隐曾留王质斧,好奇能寄李邕碑。zuò yǐn céng liú wáng zhì fǔ,hǎo qí néng jì lǐ yōng bēi。
崇霞台上频南望,冀北花开雁去迟。chóng xiá tái shàng pín nán wàng,jì běi huā kāi yàn qù chí。

腊八日

杨慎

御沟回合咽冰泉,宫树霏微变冷烟。yù gōu huí hé yàn bīng quán,gōng shù fēi wēi biàn lěng yān。
丑应商春才八日,戍从汉腊已千年。chǒu yīng shāng chūn cái bā rì,shù cóng hàn là yǐ qiān nián。
彩毫想继银罂句,玉烛仍稽宝蘡篇。cǎi háo xiǎng jì yín yīng jù,yù zhú réng jī bǎo yīng piān。
隔户车声流水过,却疑豳鼓奏村田。gé hù chē shēng liú shuǐ guò,què yí bīn gǔ zòu cūn tián。

玉堂对菊阁试

杨慎

碧梧消息委银床,黄菊芳菲对玉堂。bì wú xiāo xī wěi yín chuáng,huáng jú fāng fēi duì yù táng。
禁苑栽培元得地,仙家草木不知霜。jìn yuàn zāi péi yuán dé dì,xiān jiā cǎo mù bù zhī shuāng。
甘泉宫里龙衔烛,太液池边鹄借裳。gān quán gōng lǐ lóng xián zhú,tài yè chí biān gǔ jiè shang。
东阁吟成花掖暮,南端归去彩毫香。dōng gé yín chéng huā yē mù,nán duān guī qù cǎi háo xiāng。

铜罐驿

杨慎

金刚滩头寒雨歇,铜罐驿前朝望通。jīn gāng tān tóu hán yǔ xiē,tóng guàn yì qián cháo wàng tōng。
天转山形回合异,春添江色浅深同。tiān zhuǎn shān xíng huí hé yì,chūn tiān jiāng sè qiǎn shēn tóng。
巴农麦陇层云上,楚客枫林返照中。bā nóng mài lǒng céng yún shàng,chǔ kè fēng lín fǎn zhào zhōng。
水底鲤鱼长尺半,寄书好到锦亭东。shuǐ dǐ lǐ yú zhǎng chǐ bàn,jì shū hǎo dào jǐn tíng dōng。

万县元日

杨慎

官烛光中饮颂花,村鸡声里换年华。guān zhú guāng zhōng yǐn sòng huā,cūn jī shēng lǐ huàn nián huá。
寥寥人语水乡市,紞紞鼓音山县衙。liáo liáo rén yǔ shuǐ xiāng shì,dǎn dǎn gǔ yīn shān xiàn yá。
江上春风先入棹,客边元日倍思家。jiāng shàng chūn fēng xiān rù zhào,kè biān yuán rì bèi sī jiā。
去程回望各千里,翠壁青林寒雨斜。qù chéng huí wàng gè qiān lǐ,cuì bì qīng lín hán yǔ xié。

丙子庆成宴

杨慎

两世弟兄同此宴,国恩家庆总非常。liǎng shì dì xiōng tóng cǐ yàn,guó ēn jiā qìng zǒng fēi cháng。
春风叠鼓朝天去,晓日炅珂满路光。chūn fēng dié gǔ cháo tiān qù,xiǎo rì jiǒng kē mǎn lù guāng。
周雅令仪歌恺悌,汉臣讽谏托文章。zhōu yǎ lìng yí gē kǎi tì,hàn chén fěng jiàn tuō wén zhāng。
虚沾需饮过三爵,高仰星文咏七襄。xū zhān xū yǐn guò sān jué,gāo yǎng xīng wén yǒng qī xiāng。

望华山

杨慎

白帝真源紫界封,金天削出翠芙蓉。bái dì zhēn yuán zǐ jiè fēng,jīn tiān xuē chū cuì fú róng。
高擎零露仙人掌,俯瞰明星玉女峰。gāo qíng líng lù xiān rén zhǎng,fǔ kàn míng xīng yù nǚ fēng。
阳壑春留千岁草,阴岩雪荫四时松。yáng hè chūn liú qiān suì cǎo,yīn yán xuě yīn sì shí sōng。
频年来往尘埃里,敢向山灵问逸踪。pín nián lái wǎng chén āi lǐ,gǎn xiàng shān líng wèn yì zōng。

春斋有怀寺中同馆诸君

杨慎

瀛洲烟雾玉堤阴,华盖星辰接翰林。yíng zhōu yān wù yù dī yīn,huá gài xīng chén jiē hàn lín。
风动冰澌环御水,月明暗雪带仙岑。fēng dòng bīng sī huán yù shuǐ,yuè míng àn xuě dài xiān cén。
上阳树色知春近,长乐钟声觉夜深。shàng yáng shù sè zhī chūn jìn,zhǎng lè zhōng shēng jué yè shēn。
为问赞公房里客,昙花贝叶对谁吟。wèi wèn zàn gōng fáng lǐ kè,tán huā bèi yè duì shuí yín。

送童士琦瑞州府判赋得蜀江

杨慎

瑞州城下蜀江流,风物依然似故丘。ruì zhōu chéng xià shǔ jiāng liú,fēng wù yī rán shì gù qiū。
只道灵源十里合,不知仙迹几年留。zhǐ dào líng yuán shí lǐ hé,bù zhī xiān jì jǐ nián liú。
分符远泛星槎去,负弩真如昼锦游。fēn fú yuǎn fàn xīng chá qù,fù nǔ zhēn rú zhòu jǐn yóu。
别后怀人更怀土,烦君时一到沧州。bié hòu huái rén gèng huái tǔ,fán jūn shí yī dào cāng zhōu。

题画竹

杨慎

江南谁解写琅玕,后有仲昭前孟端。jiāng nán shuí jiě xiě láng gān,hòu yǒu zhòng zhāo qián mèng duān。
自从文藻流传久,转觉丹青赏鉴难。zì cóng wén zǎo liú chuán jiǔ,zhuǎn jué dān qīng shǎng jiàn nán。
生绡一幅潇湘出,高堂六月冰霜寒。shēng xiāo yī fú xiāo xiāng chū,gāo táng liù yuè bīng shuāng hán。
玉林深处人如玉,欲往从之无羽翰。yù lín shēn chù rén rú yù,yù wǎng cóng zhī wú yǔ hàn。

春郊即事

杨慎

将军猎射下南山,陵麦青青雉子斑。jiāng jūn liè shè xià nán shān,líng mài qīng qīng zhì zi bān。
自有良工夸左获,不劳词客赋重环。zì yǒu liáng gōng kuā zuǒ huò,bù láo cí kè fù zhòng huán。
千夫赤羽风前疾,百步垂杨醉后攀。qiān fū chì yǔ fēng qián jí,bǎi bù chuí yáng zuì hòu pān。
薄莫古堤微雨歇,拳騧仍踏落花还。báo mò gǔ dī wēi yǔ xiē,quán guā réng tà luò huā hái。