古诗词

小秦王立春

杨慎

红穗金花落绛台。hóng suì jīn huā luò jiàng tái。
画楼银烛晓光催。huà lóu yín zhú xiǎo guāng cuī。
钗梁小燕双双颤,春自玉人头上来。chāi liáng xiǎo yàn shuāng shuāng chàn,chūn zì yù rén tóu shàng lái。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

夏雨不绝柬张蜀望

杨慎

南滇六月朱夏凉,叠叠云岚浮晓光。nán diān liù yuè zhū xià liáng,dié dié yún lán fú xiǎo guāng。
林花含笑远天静,江草唤愁终日长。lín huā hán xiào yuǎn tiān jìng,jiāng cǎo huàn chóu zhōng rì zhǎng。
阑风伏雨淹客路,回谷深溪非我乡。lán fēng fú yǔ yān kè lù,huí gǔ shēn xī fēi wǒ xiāng。
城隅隔手不相见,车马经过淋潦妨。chéng yú gé shǒu bù xiāng jiàn,chē mǎ jīng guò lín lǎo fáng。

寄徐用先程以道

杨慎

轩辕台畔雪霜寒,阴碛茫茫万里宽。xuān yuán tái pàn xuě shuāng hán,yīn qì máng máng wàn lǐ kuān。
梦绕卢龙明月易,书随鸿雁朔风难。mèng rào lú lóng míng yuè yì,shū suí hóng yàn shuò fēng nán。
天涯好在崔亭伯,海上终还管幼安。tiān yá hǎo zài cuī tíng bó,hǎi shàng zhōng hái guǎn yòu ān。
应念瘴乡孤戍者,自将形影吊衰残。yīng niàn zhàng xiāng gū shù zhě,zì jiāng xíng yǐng diào shuāi cán。

庚寅除夕王子推送桑落酒适传希说叶道亨同过守岁即事

杨慎

桑落旧方传陆海,椒花新颂及滇春。sāng luò jiù fāng chuán lù hǎi,jiāo huā xīn sòng jí diān chūn。
能消客底千金夜,顿有天涯两玉人。néng xiāo kè dǐ qiān jīn yè,dùn yǒu tiān yá liǎng yù rén。
无家垂老同漂梗,痛饮狂歌非隐沦。wú jiā chuí lǎo tóng piāo gěng,tòng yǐn kuáng gē fēi yǐn lún。
岁去年来真反手,柳青头白转伤神。suì qù nián lái zhēn fǎn shǒu,liǔ qīng tóu bái zhuǎn shāng shén。

邓川杨少参两依庄

杨慎

名公妙年辞京华,飘然归来乘云槎。míng gōng miào nián cí jīng huá,piāo rán guī lái chéng yún chá。
天上乌啼御史府,海边龙卧神仙家。tiān shàng wū tí yù shǐ fǔ,hǎi biān lóng wò shén xiān jiā。
东山老子兴不尽,南华真人生有涯。dōng shān lǎo zi xīng bù jǐn,nán huá zhēn rén shēng yǒu yá。
空馀蟠胸济世策,日对邻叟谈桑麻。kōng yú pán xiōng jì shì cè,rì duì lín sǒu tán sāng má。

泛浪穹海子

杨慎

峰头才见一泓幽,沙尾惊看四岸浮。fēng tóu cái jiàn yī hóng yōu,shā wěi jīng kàn sì àn fú。
沅水罗文堪并色,嘉陵石黛迥添愁。yuán shuǐ luó wén kān bìng sè,jiā líng shí dài jiǒng tiān chóu。
秦源欲问桃花渡,楚望浑迷杜若州。qín yuán yù wèn táo huā dù,chǔ wàng hún mí dù ruò zhōu。
亦有沧浪旧歌曲,晚来乘兴更扁舟。yì yǒu cāng làng jiù gē qū,wǎn lái chéng xīng gèng biǎn zhōu。

帝释山

杨慎

帝释山头云满溪,东庵飞雨西庵泥。dì shì shān tóu yún mǎn xī,dōng ān fēi yǔ xī ān ní。
碧潭照眼石鲸动,翠微当面林莺啼。bì tán zhào yǎn shí jīng dòng,cuì wēi dāng miàn lín yīng tí。
蒙蒙香雾花层湿,漠漠生烟树点齐。méng méng xiāng wù huā céng shī,mò mò shēng yān shù diǎn qí。
傍险银鞍应未怯,玉壶清酒为君携。bàng xiǎn yín ān yīng wèi qiè,yù hú qīng jiǔ wèi jūn xié。

毛希曾园千叶梅

杨慎

今年朔气凌炎晖,雪后见梅千叶稀。jīn nián shuò qì líng yán huī,xuě hòu jiàn méi qiān yè xī。
空谷倚竹翠袖薄,洞户穿灯香雾微。kōng gǔ yǐ zhú cuì xiù báo,dòng hù chuān dēng xiāng wù wēi。
婵娟莫待月初赏,绰约即愁风乍飞。chán juān mò dài yuè chū shǎng,chuò yuē jí chóu fēng zhà fēi。
繁霜旅鬓不羞汝,烂醉宾筵簪朵归。fán shuāng lǚ bìn bù xiū rǔ,làn zuì bīn yán zān duǒ guī。

腊朔后再向毛园醉梅

杨慎

东阁早梅春巳破,南枝初月夜不迟。dōng gé zǎo méi chūn sì pò,nán zhī chū yuè yè bù chí。
罗浮仙人再入梦,杨州何郎仍赋诗。luó fú xiān rén zài rù mèng,yáng zhōu hé láng réng fù shī。
留连锦席坐云暖,潇洒玉树临风欹。liú lián jǐn xí zuò yún nuǎn,xiāo sǎ yù shù lín fēng yī。
嫣然正用启粲齿,䬃尔无劳嗟鬓丝。yān rán zhèng yòng qǐ càn chǐ,sà ěr wú láo jiē bìn sī。

谒二忠祠

杨慎

学士文章悬日月,尚书剑履上星辰。xué shì wén zhāng xuán rì yuè,shàng shū jiàn lǚ shàng xīng chén。
九原松柏香台夜,双庙莓苔影坐春。jiǔ yuán sōng bǎi xiāng tái yè,shuāng miào méi tái yǐng zuò chūn。
山鬼啸歌搴薜荔,海童奔走荐芳蘋。shān guǐ xiào gē qiān bì lì,hǎi tóng bēn zǒu jiàn fāng píng。
经过此地同挥泪,况是江潭放逐臣。jīng guò cǐ dì tóng huī lèi,kuàng shì jiāng tán fàng zhú chén。

喜周木泾工部复至滇

杨慎

吴门滇徼两心期,河草江梅一岁时。wú mén diān jiǎo liǎng xīn qī,hé cǎo jiāng méi yī suì shí。
朗月肯教玄度共,碧云知为惠休移。lǎng yuè kěn jiào xuán dù gòng,bì yún zhī wèi huì xiū yí。
好音起夜忘衰病,喜气先春回暖姿。hǎo yīn qǐ yè wàng shuāi bìng,xǐ qì xiān chūn huí nuǎn zī。
华顶温泉俱旧约,似留仙赏待新诗。huá dǐng wēn quán jù jiù yuē,shì liú xiān shǎng dài xīn shī。

春兴

杨慎

遥岑楼上俯晴川,万里登临绝塞边。yáo cén lóu shàng fǔ qíng chuān,wàn lǐ dēng lín jué sāi biān。
碣石东浮三绛色,秀峰西合点苍烟。jié shí dōng fú sān jiàng sè,xiù fēng xī hé diǎn cāng yān。
天涯游子悬双泪,海畔孤臣谪九年。tiān yá yóu zi xuán shuāng lèi,hǎi pàn gū chén zhé jiǔ nián。
虚拟短衣随李广,汉家无事勒燕然。xū nǐ duǎn yī suí lǐ guǎng,hàn jiā wú shì lēi yàn rán。

春兴

杨慎

昆明初日五华台,草长莺啼花乱开。kūn míng chū rì wǔ huá tái,cǎo zhǎng yīng tí huā luàn kāi。
探禹穴游今巳遂,吊湘累赋未须哀。tàn yǔ xué yóu jīn sì suì,diào xiāng lèi fù wèi xū āi。
巢云独鹤时时下,傍水群鸥日日来。cháo yún dú hè shí shí xià,bàng shuǐ qún ōu rì rì lái。
散地幸容高枕卧,清朝岂乏济川才。sàn dì xìng róng gāo zhěn wò,qīng cháo qǐ fá jì chuān cái。

春兴

杨慎

诸葛提兵大渡津,河流禹凿迥如新。zhū gé tí bīng dà dù jīn,hé liú yǔ záo jiǒng rú xīn。
彩云城郭那无迹,黑水波涛亦有神。cǎi yún chéng guō nà wú jì,hēi shuǐ bō tāo yì yǒu shén。
象马远来铜柱贡,犬羊不动铁桥尘。xiàng mǎ yuǎn lái tóng zhù gòng,quǎn yáng bù dòng tiě qiáo chén。
灵关在眼平于掌,岁岁蒲桃苜蓿春。líng guān zài yǎn píng yú zhǎng,suì suì pú táo mù xu chūn。

春兴

杨慎

忆昔衣冠侍帝庭,常陪鹓侣翥仙冥。yì xī yī guān shì dì tíng,cháng péi yuān lǚ zhù xiān míng。
张骞银汉通牛斗,方朔金门隐岁星。zhāng qiān yín hàn tōng niú dòu,fāng shuò jīn mén yǐn suì xīng。
鳷鹊吟诗宫月白,凤皇传诏御烟青。zhī què yín shī gōng yuè bái,fèng huáng chuán zhào yù yān qīng。
梦回仿佛钧天奏,肠断萧条海角亭。mèng huí fǎng fú jūn tiān zòu,cháng duàn xiāo tiáo hǎi jiǎo tíng。

春兴

杨慎

帝里朝辞供奉班,客程宵济洞庭湾。dì lǐ cháo cí gōng fèng bān,kè chéng xiāo jì dòng tíng wān。
湘灵鼓瑟清泠外,鲛女鸣机缥渺间。xiāng líng gǔ sè qīng líng wài,jiāo nǚ míng jī piāo miǎo jiān。
青草波光连梦泽,苍梧云物隔疑山。qīng cǎo bō guāng lián mèng zé,cāng wú yún wù gé yí shān。
故园亦有岷江水,垂老生涯钓艇闲。gù yuán yì yǒu mín jiāng shuǐ,chuí lǎo shēng yá diào tǐng xián。