古诗词

小秦王立春

杨慎

红穗金花落绛台。hóng suì jīn huā luò jiàng tái。
画楼银烛晓光催。huà lóu yín zhú xiǎo guāng cuī。
钗梁小燕双双颤,春自玉人头上来。chāi liáng xiǎo yàn shuāng shuāng chàn,chūn zì yù rén tóu shàng lái。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

立春滇郭西看山茶

杨慎

山国山茶太繁品,春盘春菜先此筵。shān guó shān chá tài fán pǐn,chūn pán chūn cài xiān cǐ yán。
多情日日花懊恼,无赖家家白接连。duō qíng rì rì huā ào nǎo,wú lài jiā jiā bái jiē lián。
河阳少年亦好事,杜陵老翁惟醉眠。hé yáng shǎo nián yì hǎo shì,dù líng lǎo wēng wéi zuì mián。
归来琼枝犹照眼,焰紫然红君马前。guī lái qióng zhī yóu zhào yǎn,yàn zǐ rán hóng jūn mǎ qián。

春泛晚归

杨慎

滇海横波摇远天,青峰影在柁楼前。diān hǎi héng bō yáo yuǎn tiān,qīng fēng yǐng zài duò lóu qián。
汀蘋袅袅风色起,崖草凄凄春兴连。tīng píng niǎo niǎo fēng sè qǐ,yá cǎo qī qī chūn xīng lián。
渔父濯缨歌鼓枻,姹女当垆工数钱。yú fù zhuó yīng gē gǔ yì,chà nǚ dāng lú gōng shù qián。
醉归不嗔无两炬,东塔巳高西月弦。zuì guī bù chēn wú liǎng jù,dōng tǎ sì gāo xī yuè xián。

甲午临安除岁

杨慎

去年除夕叶榆泽,今年忽在临安城。qù nián chú xī yè yú zé,jīn nián hū zài lín ān chéng。
斜看暮景飞腾意,正念天涯流滞情。xié kàn mù jǐng fēi téng yì,zhèng niàn tiān yá liú zhì qíng。
寒梅判山我欲寄,烟草泸江谁唤生。hán méi pàn shān wǒ yù jì,yān cǎo lú jiāng shuí huàn shēng。
邻墙儿女亦无睡,岁火天灯喧五更。lín qiáng ér nǚ yì wú shuì,suì huǒ tiān dēng xuān wǔ gèng。

丰禄县西兰谷

杨慎

响水关水绕兰谷,兰之猗猗环谷芳。xiǎng shuǐ guān shuǐ rào lán gǔ,lán zhī yī yī huán gǔ fāng。
瑶涡玉噀涌神瀵,绿叶紫茎涵帝浆。yáo wō yù xùn yǒng shén fèn,lǜ yè zǐ jīng hán dì jiāng。
湘累采作美人佩,尼父嗟为王者香。xiāng lèi cǎi zuò měi rén pèi,ní fù jiē wèi wáng zhě xiāng。
怀哉千古两不见,独立苍茫愁大荒。huái zāi qiān gǔ liǎng bù jiàn,dú lì cāng máng chóu dà huāng。

中丞白泉汪公生辰值安南款报至

杨慎

金潾铜柱贡函来,象渚龙编道路开。jīn lín tóng zhù gòng hán lái,xiàng zhǔ lóng biān dào lù kāi。
上将简书回北极,中丞勋业冠南台。shàng jiāng jiǎn shū huí běi jí,zhōng chéng xūn yè guān nán tái。
拟将万舞排家宴,欲取铙歌献寿杯。nǐ jiāng wàn wǔ pái jiā yàn,yù qǔ náo gē xiàn shòu bēi。
节钺可能淹衮舄,明年何地望三台。jié yuè kě néng yān gǔn xì,míng nián hé dì wàng sān tái。

春夕潘园

杨慎

雨砌风檐堕楝花,虫书鸟字遍晴沙。yǔ qì fēng yán duò liàn huā,chóng shū niǎo zì biàn qíng shā。
春山载酒驰朝马,江阁邀宾起暮鸦。chūn shān zài jiǔ chí cháo mǎ,jiāng gé yāo bīn qǐ mù yā。
陶令葛巾从渗漉,管宁纱帽任欹斜。táo lìng gé jīn cóng shèn lù,guǎn níng shā mào rèn yī xié。
殊方未觉追随尽,韦曲风流更尔家。shū fāng wèi jué zhuī suí jǐn,wéi qū fēng liú gèng ěr jiā。

寄任少海李仁夫

杨慎

拟折瑶华遗好修,攀援桂树且淹留。nǐ zhé yáo huá yí hǎo xiū,pān yuán guì shù qiě yān liú。
金膏水碧欣相待,翠观岑青怅独游。jīn gāo shuǐ bì xīn xiāng dài,cuì guān cén qīng chàng dú yóu。
海动三山任子钓,溪通九曲李仙舟。hǎi dòng sān shān rèn zi diào,xī tōng jiǔ qū lǐ xiān zhōu。
东南孔雀飞何远,西北高楼云自浮。dōng nán kǒng què fēi hé yuǎn,xī běi gāo lóu yún zì fú。

连雨

杨慎

江星动天人涉波,淫雨毁山仍漏河。jiāng xīng dòng tiān rén shè bō,yín yǔ huǐ shān réng lòu hé。
两崖浑不辨牛马,千家直恐为鼋鼍。liǎng yá hún bù biàn niú mǎ,qiān jiā zhí kǒng wèi yuán tuó。
桑田满地西成少,桃垒同流东逝多。sāng tián mǎn dì xī chéng shǎo,táo lěi tóng liú dōng shì duō。
悬磬反关断车迹,有客无衣中夜歌。xuán qìng fǎn guān duàn chē jì,yǒu kè wú yī zhōng yè gē。

别周昌言黄孟至

杨慎

长年三老试登舻,双鬟小妓唱巴歈。zhǎng nián sān lǎo shì dēng lú,shuāng huán xiǎo jì chàng bā yú。
重露桃花薛涛井,轻风杨柳文君垆。zhòng lù táo huā xuē tāo jǐng,qīng fēng yáng liǔ wén jūn lú。
可怜鸿矰横四海,未许鸱夷浮五湖。kě lián hóng zēng héng sì hǎi,wèi xǔ chī yí fú wǔ hú。
销魂从此渺然去,回首峨眉山月孤。xiāo hún cóng cǐ miǎo rán qù,huí shǒu é méi shān yuè gū。

五丁峡旧传为力士开山之地据史秦用张仪司马错之谋以珍器美女赂蜀侯而取之小说迂怪传疑可也遂赋此诗

杨慎

峡形千仞立苍颜,开辟从来有此山。xiá xíng qiān rèn lì cāng yán,kāi pì cóng lái yǒu cǐ shān。
自是美人倾绝国,不缘壮士启重关。zì shì měi rén qīng jué guó,bù yuán zhuàng shì qǐ zhòng guān。
蔡蒙早入梁州贡,庸蜀曾陈牧野间。cài méng zǎo rù liáng zhōu gòng,yōng shǔ céng chén mù yě jiān。
谣俗流传难借问,丹青遗迹尚班班。yáo sú liú chuán nán jiè wèn,dān qīng yí jì shàng bān bān。

顾箬溪中丞载酒过滇馆

杨慎

浊水清尘十七年,岂知披雾更云滇。zhuó shuǐ qīng chén shí qī nián,qǐ zhī pī wù gèng yún diān。
钓竿未拂珊瑚树,杯酒重登玳瑁筵。diào gān wèi fú shān hú shù,bēi jiǔ zhòng dēng dài mào yán。
春梦依稀蕉鹿后,晨星寥落雪鸿前。chūn mèng yī xī jiāo lù hòu,chén xīng liáo luò xuě hóng qián。
逡巡醉写张颠帖,咫尺忘归范蠡船。qūn xún zuì xiě zhāng diān tiē,zhǐ chǐ wàng guī fàn lí chuán。

送萧凌汉都阃谢病归蜀

杨慎

三辅名畿百战场,青冥鈇钺白毫霜。sān fǔ míng jī bǎi zhàn chǎng,qīng míng fū yuè bái háo shuāng。
谢安尽有平坚策,杜甫曾无救琯章。xiè ān jǐn yǒu píng jiān cè,dù fǔ céng wú jiù guǎn zhāng。
闻道军威馀细柳,试寻遗爱有甘棠。wén dào jūn wēi yú xì liǔ,shì xún yí ài yǒu gān táng。
锦江未许垂纶久,计日仙舟望帝乡。jǐn jiāng wèi xǔ chuí lún jiǔ,jì rì xiān zhōu wàng dì xiāng。

凤翔阻雨兼闻寇未靖拨闷

杨慎

万里归程两月过,淹留羁旅竟如何。wàn lǐ guī chéng liǎng yuè guò,yān liú jī lǚ jìng rú hé。
故乡望处惊烽火,远道愁时赋蓼莪。gù xiāng wàng chù jīng fēng huǒ,yuǎn dào chóu shí fù liǎo é。
秦岭北来山碍日,河阳南下水增波。qín lǐng běi lái shān ài rì,hé yáng nán xià shuǐ zēng bō。
竹林向晚鸣鸠急,明日雨声应更多。zhú lín xiàng wǎn míng jiū jí,míng rì yǔ shēng yīng gèng duō。

早寒

杨慎

晓梦惊回闻早鸦,新阳出海散明霞。xiǎo mèng jīng huí wén zǎo yā,xīn yáng chū hǎi sàn míng xiá。
田陇初生戴星草,园林巳发迎春花。tián lǒng chū shēng dài xīng cǎo,yuán lín sì fā yíng chūn huā。
山脊炊烟穿高竹,渡口渔船依浅沙。shān jí chuī yān chuān gāo zhú,dù kǒu yú chuán yī qiǎn shā。
篮舆有暇可乘兴,西崦东皋问煮茶。lán yú yǒu xiá kě chéng xīng,xī yān dōng gāo wèn zhǔ chá。

赋得江上舟送人

杨慎

濯锦江边青翰舟,别情归思两悠悠。zhuó jǐn jiāng biān qīng hàn zhōu,bié qíng guī sī liǎng yōu yōu。
开帆影远入云小,合橹声齐和月柔。kāi fān yǐng yuǎn rù yún xiǎo,hé lǔ shēng qí hé yuè róu。
正拟乘槎上南斗,还思击楫在中流。zhèng nǐ chéng chá shàng nán dòu,hái sī jī jí zài zhōng liú。
新诗怀古兼春兴,传与巴人作棹讴。xīn shī huái gǔ jiān chūn xīng,chuán yǔ bā rén zuò zhào ōu。