古诗词

雨中花·春寒

杨慎

寒透水边沙际。hán tòu shuǐ biān shā jì。
暖在花心叶底。nuǎn zài huā xīn yè dǐ。
扫雪楼台,收灯庭院,向晚朱门闭。sǎo xuě lóu tái,shōu dēng tíng yuàn,xiàng wǎn zhū mén bì。
丝额画帘低拂地。sī é huà lián dī fú dì。
舞袖弓鞋浑未试。wǔ xiù gōng xié hún wèi shì。
指冷金刀,香温翠被,懒剪宜春字。zhǐ lěng jīn dāo,xiāng wēn cuì bèi,lǎn jiǎn yí chūn zì。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

木兰花慢·春日闲居,寄简西峃

杨慎

重三今日是,寒食过,又清明。zhòng sān jīn rì shì,hán shí guò,yòu qīng míng。
念故国关心,归期难卜,望远愁生。niàn gù guó guān xīn,guī qī nán bo,wàng yuǎn chóu shēng。
天留烟霞胜处,汇平湖、列岫碧纵横。tiān liú yān xiá shèng chù,huì píng hú liè xiù bì zòng héng。
花里笔床茶灶,松间渔影樵声。huā lǐ bǐ chuáng chá zào,sōng jiān yú yǐng qiáo shēng。
可人咫尺喜逢迎,来往片云轻。kě rén zhǐ chǐ xǐ féng yíng,lái wǎng piàn yún qīng。
看柳埧长绡,交塘归棹,双塔高城。kàn liǔ jù zhǎng xiāo,jiāo táng guī zhào,shuāng tǎ gāo chéng。
长安水边不记,想绿朱碧玉、事堪惊。zhǎng ān shuǐ biān bù jì,xiǎng lǜ zhū bì yù shì kān jīng。
笑弄豚儿犬子,饱餐燕麦鱼羹。xiào nòng tún ér quǎn zi,bǎo cān yàn mài yú gēng。

满江红·咏菊,效稼轩词论体

杨慎

唤醒灵均,为问餐、秋菊落英消息。huàn xǐng líng jūn,wèi wèn cān qiū jú luò yīng xiāo xī。
秋英元不落,妙筌谁识。qiū yīng yuán bù luò,miào quán shuí shí。
要悟灵均言外意,此花珍重殊难得。yào wù líng jūn yán wài yì,cǐ huā zhēn zhòng shū nán dé。
待英蕤、零落始供餐,休轻摘。dài yīng ruí líng luò shǐ gōng cān,xiū qīng zhāi。
九月律,当无射。jiǔ yuè lǜ,dāng wú shè。
黄落尽,无颜色。huáng luò jǐn,wú yán sè。
惟兹独秀,冷露寒霜侧。wéi zī dú xiù,lěng lù hán shuāng cè。
不肯悠悠随宿莽,只将凛凛争松柏。bù kěn yōu yōu suí sù mǎng,zhǐ jiāng lǐn lǐn zhēng sōng bǎi。
把九章橘颂,试同观,方奇特。bǎ jiǔ zhāng jú sòng,shì tóng guān,fāng qí tè。

醉蓬莱·代寿黔国上公

杨慎

看金波遥映,玉镜高飞,昆明池沼。kàn jīn bō yáo yìng,yù jìng gāo fēi,kūn míng chí zhǎo。
近天上中秋,人间蓬岛。jìn tiān shàng zhōng qiū,rén jiān péng dǎo。
建节堂深,筹边楼迥,正雨晴风袅。jiàn jié táng shēn,chóu biān lóu jiǒng,zhèng yǔ qíng fēng niǎo。
青鸟喉歌,红鸾掌舞,仙音缭绕。qīng niǎo hóu gē,hóng luán zhǎng wǔ,xiān yīn liáo rào。
白鹤南来,锦书为报。bái hè nán lái,jǐn shū wèi bào。
云动三山,星飞五老。yún dòng sān shān,xīng fēi wǔ lǎo。
汉节唐符拜,重华天表。hàn jié táng fú bài,zhòng huá tiān biǎo。
玉尘谈诗,金钗压鬓,向琼枝齐祷。yù chén tán shī,jīn chāi yā bìn,xiàng qióng zhī qí dǎo。
愿岁岁长春,年年此日,恩波难老。yuàn suì suì zhǎng chūn,nián nián cǐ rì,ēn bō nán lǎo。

西江月·画观音寿意

杨慎

金粟如来神影,青莲居士新词。jīn sù rú lái shén yǐng,qīng lián jū shì xīn cí。
普陀岩瞑八功池。pǔ tuó yán míng bā gōng chí。
宛与昆明相似。wǎn yǔ kūn míng xiāng shì。
瑞霭锦云团盖,祥光宝月圆规。ruì ǎi jǐn yún tuán gài,xiáng guāng bǎo yuè yuán guī。
醍醐乳酒注军持。tí hú rǔ jiǔ zhù jūn chí。
听取长生莂记。tīng qǔ zhǎng shēng bié jì。

河传·咏隋堤

杨慎

东楚。dōng chǔ。
南浦。nán pǔ。
隋堤游处。suí dī yóu chù。
龙脑飞霙,明珠溅雨。lóng nǎo fēi yīng,míng zhū jiàn yǔ。
彩女殿脚三千。cǎi nǚ diàn jiǎo sān qiān。
青娥吴绛仙。qīng é wú jiàng xiān。
梅黄雨细枫香老。méi huáng yǔ xì fēng xiāng lǎo。
江都好。jiāng dōu hǎo。
忘却长安道。wàng què zhǎng ān dào。
不堪回首,芳魂已断迷楼。bù kān huí shǒu,fāng hún yǐ duàn mí lóu。
怨扬州。yuàn yáng zhōu。

酒泉子·避暑江山平远亭,招简西峃不至

杨慎

西峃不来。xī xué bù lái。
负却红墙垂手。fù què hóng qiáng chuí shǒu。
懒当歌,慵对酒。lǎn dāng gē,yōng duì jiǔ。
倦登台。juàn dēng tái。
石城艇子又空回。shí chéng tǐng zi yòu kōng huí。
溪?一双惊散。xī chì yī shuāng jīng sàn。
藕花汀,桃叶岸。ǒu huā tīng,táo yè àn。
独徘徊。dú pái huái。

鹧鸪天·雨中凉甚独酌

杨慎

为喜新凉入酒杯。wèi xǐ xīn liáng rù jiǔ bēi。
自斟自劝自徘徊。zì zhēn zì quàn zì pái huái。
暑才溽处云先合,诗欲成时雨早催。shǔ cái rù chù yún xiān hé,shī yù chéng shí yǔ zǎo cuī。
吟草阁,赴兰台。yín cǎo gé,fù lán tái。
江山金碧画图开。jiāng shān jīn bì huà tú kāi。
天教一片滇南景,逐我多情万里来。tiān jiào yī piàn diān nán jǐng,zhú wǒ duō qíng wàn lǐ lái。

鹧鸪天·雨中凉甚独酌

杨慎

灌口沙坪摘小春。guàn kǒu shā píng zhāi xiǎo chūn。
素馨茉莉荐香尘。sù xīn mò lì jiàn xiāng chén。
要知贮月金波味,只有餐霞玉洞人。yào zhī zhù yuè jīn bō wèi,zhǐ yǒu cān xiá yù dòng rén。
云叶嫩,乳花新。yún yè nèn,rǔ huā xīn。
冰瓯雪瓯却杯巡。bīng ōu xuě ōu què bēi xún。
清风两腋诗千首,舌有悬河笔有神。qīng fēng liǎng yè shī qiān shǒu,shé yǒu xuán hé bǐ yǒu shén。

西江月·泸州发船,王云巢携翠容相送

杨慎

莫道留春无计,君来有计留春。mò dào liú chūn wú jì,jūn lái yǒu jì liú chūn。
翠容烟黛隔花颦。cuì róng yān dài gé huā pín。
隐隐遥山远映。yǐn yǐn yáo shān yuǎn yìng。
载酒春江画舫,题诗红泪罗襟。zài jiǔ chūn jiāng huà fǎng,tí shī hóng lèi luó jīn。
江头离别一何频。jiāng tóu lí bié yī hé pín。
醉倒柳昏花瞑。zuì dào liǔ hūn huā míng。

花犯·念奴

杨慎

云軿不辗地,仙居多丽谯。yún píng bù niǎn dì,xiān jū duō lì qiáo。
湖海念年龙卧,锦涟清霅苕。hú hǎi niàn nián lóng wò,jǐn lián qīng zhà sháo。
甫里笔床茶灶,山阴楸枰方罫,香籀记昏朝。fǔ lǐ bǐ chuáng chá zào,shān yīn qiū píng fāng guà,xiāng zhòu jì hūn cháo。
醉乡无畔岸,北斗挹天瓢。zuì xiāng wú pàn àn,běi dòu yì tiān piáo。
楼中人,谁是伴,有松乔。lóu zhōng rén,shuí shì bàn,yǒu sōng qiáo。
灵文绿帙,齐物与逍遥。líng wén lǜ zhì,qí wù yǔ xiāo yáo。
肯念草玄寂寞,暂遣喜公缩地,风御蓦琅霄。kěn niàn cǎo xuán jì mò,zàn qiǎn xǐ gōng suō dì,fēng yù mò láng xiāo。
阑干凭到景,共和晓仙谣。lán gàn píng dào jǐng,gòng hé xiǎo xiān yáo。

满江红·十一月六日,鲁泉董太守过宿高峣

杨慎

王子回船,还只是、戴公无兴。wáng zi huí chuán,hái zhǐ shì dài gōng wú xīng。
试思之、雪中林壑,琼辉玉映。shì sī zhī xuě zhōng lín hè,qióng huī yù yìng。
佳客冲寒来半夜,主人扫雪开三径。jiā kè chōng hán lái bàn yè,zhǔ rén sǎo xuě kāi sān jìng。
便拥炉、命酒炙车螯,才相称。biàn yōng lú mìng jiǔ zhì chē áo,cái xiāng chēng。
前古事,休重咏。qián gǔ shì,xiū zhòng yǒng。
翻旧案,行新令。fān jiù àn,xíng xīn lìng。
唤官奴秉烛,肉屏围定。huàn guān nú bǐng zhú,ròu píng wéi dìng。
画角吹梅天未晓,金钗剪烛人初静。huà jiǎo chuī méi tiān wèi xiǎo,jīn chāi jiǎn zhú rén chū jìng。
更新词、一曲满江红,君须听。gèng xīn cí yī qū mǎn jiāng hóng,jūn xū tīng。

鹧鸪天·落叶

杨慎

袅袅西风锦树新。niǎo niǎo xī fēng jǐn shù xīn。
一年芳景属流尘。yī nián fāng jǐng shǔ liú chén。
莫辞雨滴寒鸣夜,曾抱花枝暖过春。mò cí yǔ dī hán míng yè,céng bào huā zhī nuǎn guò chūn。
蒲柳岸,柙枫津。pú liǔ àn,xiá fēng jīn。
琅玕摧折感离人。láng gān cuī zhé gǎn lí rén。
天津休问题红怨,香阁回文翠黛颦。tiān jīn xiū wèn tí hóng yuàn,xiāng gé huí wén cuì dài pín。

鹧鸪天·戊申初度

杨慎

宦海风波记昔年。huàn hǎi fēng bō jì xī nián。
天涯青镜感华颠。tiān yá qīng jìng gǎn huá diān。
过堂未悟钟将衅,睨柱谁知壁偶全。guò táng wèi wù zhōng jiāng xìn,nì zhù shuí zhī bì ǒu quán。
周卦气,卜先天。zhōu guà qì,bo xiān tiān。
日斜鼓缶月明前。rì xié gǔ fǒu yuè míng qián。
笑看太白成三影,便是维摩不二禅。xiào kàn tài bái chéng sān yǐng,biàn shì wéi mó bù èr chán。

鹧鸪天·戊申初度

杨慎

绿粉名园暑燕开。lǜ fěn míng yuán shǔ yàn kāi。
池红水碧两徘徊。chí hóng shuǐ bì liǎng pái huái。
竹西仙叟藏春坞,莲北诗人半月台。zhú xī xiān sǒu cáng chūn wù,lián běi shī rén bàn yuè tái。
三凤兆,八龙才。sān fèng zhào,bā lóng cái。
不论燕桂与王槐。bù lùn yàn guì yǔ wáng huái。
丹霞夹月华星出,长照金樽映宝罍。dān xiá jiā yuè huá xīng chū,zhǎng zhào jīn zūn yìng bǎo léi。

昼夜乐中秋董太守席上

杨慎

螳螂川上清秋节。táng láng chuān shàng qīng qiū jié。
爽襟怀、消烦热。shuǎng jīn huái xiāo fán rè。
香醪桂馥兰熏,官妓舞琼歌雪。xiāng láo guì fù lán xūn,guān jì wǔ qióng gē xuě。
五马风流华筵设,金屏燕颃莺颉。wǔ mǎ fēng liú huá yán shè,jīn píng yàn háng yīng jié。
软语劝飞觞,有如花连舌。ruǎn yǔ quàn fēi shāng,yǒu rú huā lián shé。
座中豪兴称三绝。zuò zhōng háo xīng chēng sān jué。
高阳并,斜川埒。gāo yáng bìng,xié chuān liè。
且偕仙侣逍遥,肯叹群儿圆缺。qiě xié xiān lǚ xiāo yáo,kěn tàn qún ér yuán quē。
未害广平心似铁。wèi hài guǎng píng xīn shì tiě。
看霜鬓、半成耄耋。kàn shuāng bìn bàn chéng mào dié。
倩横玉叫云、把寥天吹彻。qiàn héng yù jiào yún bǎ liáo tiān chuī chè。