古诗词

雨中花·春寒

杨慎

寒透水边沙际。hán tòu shuǐ biān shā jì。
暖在花心叶底。nuǎn zài huā xīn yè dǐ。
扫雪楼台,收灯庭院,向晚朱门闭。sǎo xuě lóu tái,shōu dēng tíng yuàn,xiàng wǎn zhū mén bì。
丝额画帘低拂地。sī é huà lián dī fú dì。
舞袖弓鞋浑未试。wǔ xiù gōng xié hún wèi shì。
指冷金刀,香温翠被,懒剪宜春字。zhǐ lěng jīn dāo,xiāng wēn cuì bèi,lǎn jiǎn yí chūn zì。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

赠沐锦衣

杨慎

仙山名五华,迢迢上烟霞。xiān shān míng wǔ huá,tiáo tiáo shàng yān xiá。
道逢两仙童,驻鹤问仙家。dào féng liǎng xiān tóng,zhù hè wèn xiān jiā。
仙家住仙村,木门苍琅根。xiān jiā zhù xiān cūn,mù mén cāng láng gēn。
英英众公子,楚楚诸王孙。yīng yīng zhòng gōng zi,chǔ chǔ zhū wáng sūn。
舍后有碧梧,凤皇将九雏。shě hòu yǒu bì wú,fèng huáng jiāng jiǔ chú。
鸣声何喈喈,闻我蓬莱壶。míng shēng hé jiē jiē,wén wǒ péng lái hú。
兄弟八九人,中子执金吾。xiōng dì bā jiǔ rén,zhōng zi zhí jīn wú。
木公酌醴泉,金母斟云腴。mù gōng zhuó lǐ quán,jīn mǔ zhēn yún yú。
埙虒吟何曲,历历种白榆。xūn sī yín hé qū,lì lì zhǒng bái yú。
大妇七襄女,中妇重输姝。dà fù qī xiāng nǚ,zhōng fù zhòng shū shū。
小妇无名字,仿佛秦罗敷。xiǎo fù wú míng zì,fǎng fú qín luó fū。
丈人且安坐,日出东南隅。zhàng rén qiě ān zuò,rì chū dōng nán yú。

古艳曲

杨慎

皎皎复盈盈,倾国更倾城。jiǎo jiǎo fù yíng yíng,qīng guó gèng qīng chéng。
珊瑚丝结网,苕华玉篆名。shān hú sī jié wǎng,sháo huá yù zhuàn míng。
宫女多相妒,非关君薄情。gōng nǚ duō xiāng dù,fēi guān jūn báo qíng。

古艳曲

杨慎

掩颦来玉塞,顾影恋金门。yǎn pín lái yù sāi,gù yǐng liàn jīn mén。
翠烛劳光彩,银屏役梦魂。cuì zhú láo guāng cǎi,yín píng yì mèng hún。
罗衣香未歇,犹是汉宫恩。luó yī xiāng wèi xiē,yóu shì hàn gōng ēn。

月团茶歌

杨慎

腻鼎腥瓯芳醑兰,粉枪末旗香杵残。nì dǐng xīng ōu fāng xǔ lán,fěn qiāng mò qí xiāng chǔ cán。
秦女绿鬟云扰扰,班姬宝扇月团团。qín nǚ lǜ huán yún rǎo rǎo,bān jī bǎo shàn yuè tuán tuán。
兰膏点缀黄金色,花乳清泠白玉澜。lán gāo diǎn zhuì huáng jīn sè,huā rǔ qīng líng bái yù lán。
先春北苑移根易,勺水南?别味难。xiān chūn běi yuàn yí gēn yì,sháo shuǐ nán bié wèi nán。

珠履曲

杨慎

渐台织女跂东足,袜罗不染银河绿。jiàn tái zhī nǚ qí dōng zú,wà luó bù rǎn yín hé lǜ。
飞下天边三素云,来舞人间八琅曲。fēi xià tiān biān sān sù yún,lái wǔ rén jiān bā láng qū。
白纻缭绕丰跌光,掌中无力踏春阳。bái zhù liáo rào fēng diē guāng,zhǎng zhōng wú lì tà chūn yáng。
共命缕缠双躞蹀,同心丝绣五文章。gòng mìng lǚ chán shuāng xiè dié,tóng xīn sī xiù wǔ wén zhāng。
姌袅轻盈邯郸步,媻跚勃窣汉宫妒。rǎn niǎo qīng yíng hán dān bù,pán shān bó sū hàn gōng dù。
香裙漏影蝴蝶飞,兰膏明烛翳霄晖。xiāng qún lòu yǐng hú dié fēi,lán gāo míng zhú yì xiāo huī。
金杯潋滟浮金影,玉山摧颓偎玉寝。jīn bēi liàn yàn fú jīn yǐng,yù shān cuī tuí wēi yù qǐn。
梦里俄惊月入怀,醒时却讶莲生枕。mèng lǐ é jīng yuè rù huái,xǐng shí què yà lián shēng zhěn。
雪皱霜皴起夜来,花欹柳弱临高台。xuě zhòu shuāng cūn qǐ yè lái,huā yī liǔ ruò lín gāo tái。
牵牛呼龙种瑶草,不遣仙踪印归道。qiān niú hū lóng zhǒng yáo cǎo,bù qiǎn xiān zōng yìn guī dào。
笑杀梁家与石家,折腰香尘何足夸。xiào shā liáng jiā yǔ shí jiā,zhé yāo xiāng chén hé zú kuā。

飞燕咏

杨慎

飞燕元倾国,合德更联芳。fēi yàn yuán qīng guó,hé dé gèng lián fāng。
歌舞平阳第,膏沐温柔乡。gē wǔ píng yáng dì,gāo mù wēn róu xiāng。
涏涏宫中去,双双天上翔。tǐng tǐng gōng zhōng qù,shuāng shuāng tiān shàng xiáng。
露华百英粉,沉水九回香。lù huá bǎi yīng fěn,chén shuǐ jiǔ huí xiāng。
李文明袜练,石花凝袖妆。lǐ wén míng wà liàn,shí huā níng xiù zhuāng。
金釭星列影,珠帐月齐光。jīn gāng xīng liè yǐng,zhū zhàng yuè qí guāng。
避风远条馆,沃雪浴兰房。bì fēng yuǎn tiáo guǎn,wò xuě yù lán fáng。
香汤不沾体,仙飙空引裳。xiāng tāng bù zhān tǐ,xiān biāo kōng yǐn shang。
吹箫庆安世,持履冯无方。chuī xiāo qìng ān shì,chí lǚ féng wú fāng。
娇爱讵终极,荣华安可常。jiāo ài jù zhōng jí,róng huá ān kě cháng。
祸水一以浸,炎火允不扬。huò shuǐ yī yǐ jìn,yán huǒ yǔn bù yáng。
莫诵伶玄传,徒令樊女伤。mò sòng líng xuán chuán,tú lìng fán nǚ shāng。

善哉行

杨慎

夏夜苦短,冬夜苦长。xià yè kǔ duǎn,dōng yè kǔ zhǎng。
日月既逝,春华秋霜。rì yuè jì shì,chūn huá qiū shuāng。
山川嵯峨,悬日孔多。shān chuān cuó é,xuán rì kǒng duō。
岂无车辕,淹留匪他。qǐ wú chē yuán,yān liú fěi tā。
兽有朋携,鸟有群飞。shòu yǒu péng xié,niǎo yǒu qún fēi。
顾瞻中林,旦往夕归。gù zhān zhōng lín,dàn wǎng xī guī。
海色东起,明星晨坠。hǎi sè dōng qǐ,míng xīng chén zhuì。
美人在远,寝不聊寐。měi rén zài yuǎn,qǐn bù liáo mèi。
同心异乡,意遐思长。tóng xīn yì xiāng,yì xiá sī zhǎng。
思耒何如,弹琴中商。sī lěi hé rú,dàn qín zhōng shāng。
附书来鸿,翩翩空疾。fù shū lái hóng,piān piān kōng jí。
愿尔千里,勿遇缯繂。yuàn ěr qiān lǐ,wù yù zēng lǜ。

合欢咏

杨慎

可怜合欢树,生我庭东厢。kě lián hé huān shù,shēng wǒ tíng dōng xiāng。
枝枝相紏结,叶叶复飘扬。zhī zhī xiāng tǒu jié,yè yè fù piāo yáng。
烟交疑覆帐,风散若分香。yān jiāo yí fù zhàng,fēng sàn ruò fēn xiāng。
戢华践西柳,开艳启东桑。jí huá jiàn xī liǔ,kāi yàn qǐ dōng sāng。
周诗惊采绿,楚梦感昏黄。zhōu shī jīng cǎi lǜ,chǔ mèng gǎn hūn huáng。
赠君以蠲忿,与妾同芬芳。zèng jūn yǐ juān fèn,yǔ qiè tóng fēn fāng。

峡东曲

杨慎

白帝到江陵,一千二百里。bái dì dào jiāng líng,yī qiān èr bǎi lǐ。
欲试一日程,须待春水起。yù shì yī rì chéng,xū dài chūn shuǐ qǐ。
布帆一百尺,出自三梭织。bù fān yī bǎi chǐ,chū zì sān suō zhī。
风顺早归来,天际遥相识。fēng shùn zǎo guī lái,tiān jì yáo xiāng shí。

梅花落四首

杨慎

落梅复落梅,千片复万片。luò méi fù luò méi,qiān piàn fù wàn piàn。
愿借鼓芳风,吹入披香殿。yuàn jiè gǔ fāng fēng,chuī rù pī xiāng diàn。

梅花落四首

杨慎

古梅飘古香,新梅缀新妆。gǔ méi piāo gǔ xiāng,xīn méi zhuì xīn zhuāng。
那枝传妾恨,何树近君乡。nà zhī chuán qiè hèn,hé shù jìn jūn xiāng。

梅花落四首

杨慎

梅落复梅开,流光似流水。méi luò fù méi kāi,liú guāng shì liú shuǐ。
君心在梅花,妾意怜梅子。jūn xīn zài méi huā,qiè yì lián méi zi。

梅花落四首

杨慎

团思更团情,依幌且依楹。tuán sī gèng tuán qíng,yī huǎng qiě yī yíng。
朝朝妆靥靥,日日望卿卿。cháo cháo zhuāng yè yè,rì rì wàng qīng qīng。

七夕曲

杨慎

此夕知何夕,今秋似去秋。cǐ xī zhī hé xī,jīn qiū shì qù qiū。
凉风兼远思,并在最高楼。liáng fēng jiān yuǎn sī,bìng zài zuì gāo lóu。

盘江行

杨慎

可怜盘江河,年年瘴疠多。kě lián pán jiāng hé,nián nián zhàng lì duō。
青草二三月,绿烟生碧波。qīng cǎo èr sān yuè,lǜ yān shēng bì bō。
行人好经过。xíng rén hǎo jīng guò。