古诗词

上习庵陈先生

赵孟坚

厥闻忠孝者,所出同一源。jué wén zhōng xiào zhě,suǒ chū tóng yī yuán。
子于所亲孝,移忠理必然。zi yú suǒ qīn xiào,yí zhōng lǐ bì rán。
亲贤亦子训,忠节贵两全。qīn xián yì zi xùn,zhōng jié guì liǎng quán。
杀身能成仁,扬名斯永延。shā shēn néng chéng rén,yáng míng sī yǒng yán。
是亦孝所在,岂但知色难。shì yì xiào suǒ zài,qǐ dàn zhī sè nán。
嘻其叔世风,本末嗟倒悬。xī qí shū shì fēng,běn mò jiē dào xuán。
若曰能养耳,食美衣华鲜。ruò yuē néng yǎng ěr,shí měi yī huá xiān。
苟求胡弗至,侧媚谄笑肩。gǒu qiú hú fú zhì,cè mèi chǎn xiào jiān。
彼其良自多,喟叹达者观。bǐ qí liáng zì duō,kuì tàn dá zhě guān。
向来欧阳公,拓落夷陵年。xiàng lái ōu yáng gōng,tuò luò yí líng nián。
夫人告之公,淡泊吾所安。fū rén gào zhī gōng,dàn pō wú suǒ ān。
慎毋为险变,守节当弥坚。shèn wú wèi xiǎn biàn,shǒu jié dāng mí jiān。
卓哉名母训,纪历伊谁传。zhuó zāi míng mǔ xùn,jì lì yī shuí chuán。
恭惟奉常君,矢心直似弦。gōng wéi fèng cháng jūn,shǐ xīn zhí shì xián。
立朝几抗论,凛凛高回天。lì cháo jǐ kàng lùn,lǐn lǐn gāo huí tiān。
力苏愦愦徒,若障狂澜川。lì sū kuì kuì tú,ruò zhàng kuáng lán chuān。
人知君守固,当识君母贤。rén zhī jūn shǒu gù,dāng shí jūn mǔ xián。
想其勉励时,谆勤诲膝边。xiǎng qí miǎn lì shí,zhūn qín huì xī biān。
怡愉一领解,心注靡变迁。yí yú yī lǐng jiě,xīn zhù mí biàn qiān。
升而高为天,下而沉为渊。shēng ér gāo wèi tiān,xià ér chén wèi yuān。
但知慈训在,此外浮云焉。dàn zhī cí xùn zài,cǐ wài fú yún yān。
兹来从吏隐,斫屋新数椽。zī lái cóng lì yǐn,zhuó wū xīn shù chuán。
曲槛花葳蕤,虚窗月婵娟。qū kǎn huā wēi ruí,xū chuāng yuè chán juān。
雅意寓一赋,懦立贪以廉。yǎ yì yù yī fù,nuò lì tān yǐ lián。
我诵顺亲记,有泪如迸泉。wǒ sòng shùn qīn jì,yǒu lèi rú bèng quán。
我贫母亦老,苒苒发已宣。wǒ pín mǔ yì lǎo,rǎn rǎn fā yǐ xuān。
家徒空四壁,箪笥笑且便。jiā tú kōng sì bì,dān sì xiào qiě biàn。
惟虞官箴旷,勿以温饱牵。wéi yú guān zhēn kuàng,wù yǐ wēn bǎo qiān。
泽深百川赴,火明斯聚蝉。zé shēn bǎi chuān fù,huǒ míng sī jù chán。
投君以臭味,君子毋弃捐。tóu jūn yǐ chòu wèi,jūn zi wú qì juān。
赵孟坚

赵孟坚

中国南宋画家。生于庆元五年(1199),卒于景定五年(1264),一说卒于咸淳三年(1267)。字子固,号彝斋;宋宗室,为宋太祖十一世孙,汉族,海盐广陈(今嘉兴平湖广陈)人。曾任湖州掾、转运司幕、诸暨知县、提辖左帑。工诗善文,家富收藏,擅梅、兰、竹、石,尤精白描水仙;其画多用水墨,用笔劲利流畅,淡墨微染,风格秀雅,深得文人推崇。有书法墨迹《自书诗卷》,绘画《墨兰图》、《墨水仙图》、《岁寒三友图》等传世,著《彝斋文编》4卷。 赵孟坚的作品>>

猜您喜欢

蒙斋

赵孟坚

此閟先天地,名斋曷扁蒙。cǐ bì xiān tiān dì,míng zhāi hé biǎn méng。
只应防太洁,未必果冬烘。zhǐ yīng fáng tài jié,wèi bì guǒ dōng hōng。
酿臈重醅酒,初阳逗暖风。niàng là zhòng pēi jiǔ,chū yáng dòu nuǎn fēng。
当年郭有道,此意与君同。dāng nián guō yǒu dào,cǐ yì yǔ jūn tóng。

文宣公祠宇新成

赵孟坚

旋斫蓱芜地,亭台出水濒。xuán zhuó píng wú dì,tíng tái chū shuǐ bīn。
人知便行乐,谁识念贤臣。rén zhī biàn xíng lè,shuí shí niàn xián chén。
淡月花无影,微风浪有鳞。dàn yuè huā wú yǐng,wēi fēng làng yǒu lín。
飞梁如跨水,游子更来频。fēi liáng rú kuà shuǐ,yóu zi gèng lái pín。

何氏书堂

赵孟坚

元正假得晴,野服暂山行。yuán zhèng jiǎ dé qíng,yě fú zàn shān xíng。
遇石松盘盖,悬崖兰倒生。yù shí sōng pán gài,xuán yá lán dào shēng。
壁间题字古,潭面鉴形清。bì jiān tí zì gǔ,tán miàn jiàn xíng qīng。
官满应求此,读书秋月明。guān mǎn yīng qiú cǐ,dú shū qiū yuè míng。

鸿禧观次高横槎韵

赵孟坚

逍遥微物累,出处任天真。xiāo yáo wēi wù lèi,chū chù rèn tiān zhēn。
薄宦已陈梦,青山犹故人。báo huàn yǐ chén mèng,qīng shān yóu gù rén。
鉴湖凉不暑,荷叶净无尘。jiàn hú liáng bù shǔ,hé yè jìng wú chén。
往往入图画,扣舷攲角巾。wǎng wǎng rù tú huà,kòu xián qī jiǎo jīn。

鸿禧观次高横槎韵

赵孟坚

秦望与兰亭,山山递送迎。qín wàng yǔ lán tíng,shān shān dì sòng yíng。
莼鲈方嫩美,草木亦欣荣。chún lú fāng nèn měi,cǎo mù yì xīn róng。
去继汉疏傅,名肩齐鲁生。qù jì hàn shū fù,míng jiān qí lǔ shēng。
鸿都读遗事,谁不动归情。hóng dōu dú yí shì,shuí bù dòng guī qíng。

和陈鲁山社日西湖二首

赵孟坚

绕堤千障碧,过雨一回新。rào dī qiān zhàng bì,guò yǔ yī huí xīn。
并驾馆中杰,分题湖上春。bìng jià guǎn zhōng jié,fēn tí hú shàng chūn。
杯觞同臭味,篇什倍精神。bēi shāng tóng chòu wèi,piān shén bèi jīng shén。
招手年时燕,遄归尚及辰。zhāo shǒu nián shí yàn,chuán guī shàng jí chén。

和陈鲁山社日西湖二首

赵孟坚

海棠料客醉,故作晕微红。hǎi táng liào kè zuì,gù zuò yūn wēi hóng。
借路山无雨,惜花天不风。jiè lù shān wú yǔ,xī huā tiān bù fēng。
扬镳联胜士,琢句策奇功。yáng biāo lián shèng shì,zuó jù cè qí gōng。
读罢身何许,晴光荡漾中。dú bà shēn hé xǔ,qíng guāng dàng yàng zhōng。

夜泊法忍寺

赵孟坚

秋泊禅扉夜,清吟入兴频。qiū pō chán fēi yè,qīng yín rù xīng pín。
风生水鳞甲,云放月精神。fēng shēng shuǐ lín jiǎ,yún fàng yuè jīng shén。
禅有机锋秘,诗无句法新。chán yǒu jī fēng mì,shī wú jù fǎ xīn。
旧题寻不见,吹遍壁间尘。jiù tí xún bù jiàn,chuī biàn bì jiān chén。

题高氏烟雨馆

赵孟坚

溟溟复霭霭,极望欲无涯。míng míng fù ǎi ǎi,jí wàng yù wú yá。
村远如相合,天低若四垂。cūn yuǎn rú xiāng hé,tiān dī ruò sì chuí。
橹声因湿小,塔影被云欺。lǔ shēng yīn shī xiǎo,tǎ yǐng bèi yún qī。
不但长烟雨,阴晴有间时。bù dàn zhǎng yān yǔ,yīn qíng yǒu jiān shí。

题高氏烟雨馆

赵孟坚

人多晴昼至,此趣未应知。rén duō qíng zhòu zhì,cǐ qù wèi yīng zhī。
我独身常寓,烟霏雨暗时。wǒ dú shēn cháng yù,yān fēi yǔ àn shí。
曀添波面阔,绿压柳丝垂。yì tiān bō miàn kuò,lǜ yā liǔ sī chuí。
忽有片帆过,惊飞双鹭鸶。hū yǒu piàn fān guò,jīng fēi shuāng lù sī。

早春牡丹

赵孟坚

香泥封箨接头新,幻出花王见早春。xiāng ní fēng tuò jiē tóu xīn,huàn chū huā wáng jiàn zǎo chūn。
时节不须寒食候,工夫远胜洛阳人。shí jié bù xū hán shí hòu,gōng fū yuǎn shèng luò yáng rén。
嫩黄䗶叶拳微皱,半醉宫妆粉未匀。nèn huáng là yè quán wēi zhòu,bàn zuì gōng zhuāng fěn wèi yún。
恐怕晚风须爱护,罗帏遮却看频频。kǒng pà wǎn fēng xū ài hù,luó wéi zhē què kàn pín pín。

安吉州赋牡丹

赵孟坚

眼眩繁妍锦一机,铜瓶分插递参差。yǎn xuàn fán yán jǐn yī jī,tóng píng fēn chā dì cān chà。
几于饤坐看如偶,却为轻寒谢较迟。jǐ yú dìng zuò kàn rú ǒu,què wèi qīng hán xiè jiào chí。
售用奢豪须藉酒,形容妖艳每难诗。shòu yòng shē háo xū jí jiǔ,xíng róng yāo yàn měi nán shī。
微风忽度轻披展,绝忆霓裳驻拍时。wēi fēng hū dù qīng pī zhǎn,jué yì ní shang zhù pāi shí。

谢徐正十一兄惠牡丹颜帖

赵孟坚

左携珍帖右花王,雅贶何殊照乘光。zuǒ xié zhēn tiē yòu huā wáng,yǎ kuàng hé shū zhào chéng guāng。
拆壁漏痕含虿尾,珍珠露颗带天香。chāi bì lòu hén hán chài wěi,zhēn zhū lù kē dài tiān xiāng。
数千叶密怜檀晕,怕六丁收谨匣藏。shù qiān yè mì lián tán yūn,pà liù dīng shōu jǐn xiá cáng。
答谢苦惭无好语,撚髭空断不成章。dá xiè kǔ cán wú hǎo yǔ,niǎn zī kōng duàn bù chéng zhāng。

种水芭蕉

赵孟坚

石上芭蕉手自移,黄梅便得雨如期。shí shàng bā jiāo shǒu zì yí,huáng méi biàn dé yǔ rú qī。
水根联络银丝漾,风叶纷抽羽扇攲。shuǐ gēn lián luò yín sī yàng,fēng yè fēn chōu yǔ shàn qī。
日验发生疑有准,心加爱护每忘疲。rì yàn fā shēng yí yǒu zhǔn,xīn jiā ài hù měi wàng pí。
犹如老大初生子,及见成人长立时。yóu rú lǎo dà chū shēng zi,jí jiàn chéng rén zhǎng lì shí。

初冬客中见小春海棠

赵孟坚

一痕朝日界晴窗,森肃清寒昨夜霜。yī hén cháo rì jiè qíng chuāng,sēn sù qīng hán zuó yè shuāng。
砚怕生澌微贮水,炉因拨火起馀香。yàn pà shēng sī wēi zhù shuǐ,lú yīn bō huǒ qǐ yú xiāng。
最耽诗帖闲中乐,无奈尘埃客里忙。zuì dān shī tiē xián zhōng lè,wú nài chén āi kè lǐ máng。
却是小春花谢绝,海棠经月驻红妆。què shì xiǎo chūn huā xiè jué,hǎi táng jīng yuè zhù hóng zhuāng。
80123456