古诗词

西江月

杨慎

紫塞朝朝烽火,青楼夜夜弦歌。zǐ sāi cháo cháo fēng huǒ,qīng lóu yè yè xián gē。
一朝明月雁声多。yī cháo míng yuè yàn shēng duō。
带得边愁无那。dài dé biān chóu wú nà。
云阙九重阊阖,家山万里岷峨。yún quē jiǔ zhòng chāng hé,jiā shān wàn lǐ mín é。
独愁乡思满蹉跎。dú chóu xiāng sī mǎn cuō tuó。
梁甫狂吟谁和。liáng fǔ kuáng yín shuí hé。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

翠楼吟·代送大理蔡太守

杨慎

月晃苍山,风清黑水,花满原鳞城雉。yuè huǎng cāng shān,fēng qīng hēi shuǐ,huā mǎn yuán lín chéng zhì。
燧松明夜火,歌来暮似城都市。suì sōng míng yè huǒ,gē lái mù shì chéng dōu shì。
五华楼合,看五马迎恩,双鸿送喜。wǔ huá lóu hé,kàn wǔ mǎ yíng ēn,shuāng hóng sòng xǐ。
迟迟晷行春金碧,照春金紫。chí chí guǐ xíng chūn jīn bì,zhào chūn jīn zǐ。
此邦宜有循良,拥玉麟铜虎,旖旎叶榆难借寇,望登仙香尘遥起。cǐ bāng yí yǒu xún liáng,yōng yù lín tóng hǔ,yǐ nǐ yè yú nán jiè kòu,wàng dēng xiān xiāng chén yáo qǐ。
攀轩处、正红颊窥帘,华颠卧轨。pān xuān chù zhèng hóng jiá kuī lián,huá diān wò guǐ。
画图外、甘棠阴里,心驰千里。huà tú wài gān táng yīn lǐ,xīn chí qiān lǐ。

渔家傲·夏日晓起

杨慎

鸡唱未圆天已旭。jī chàng wèi yuán tiān yǐ xù。
伯劳杜宇声相续。bó láo dù yǔ shēng xiāng xù。
残月笼花风袅竹。cán yuè lóng huā fēng niǎo zhú。
眠未足。mián wèi zú。
千金难买临明宿。qiān jīn nán mǎi lín míng sù。
叶上露华纷缀玉。yè shàng lù huá fēn zhuì yù。
青松雨后如膏沐。qīng sōng yǔ hòu rú gāo mù。
思爽神清来往独。sī shuǎng shén qīng lái wǎng dú。
幽径躅。yōu jìng zhú。
休教踏破苔钱绿。xiū jiào tà pò tái qián lǜ。

渔家傲·夏日晓起

杨慎

春色已随银树去。chūn sè yǐ suí yín shù qù。
点苍千里行云暮。diǎn cāng qiān lǐ xíng yún mù。
四颗明珠行复聚。sì kē míng zhū xíng fù jù。
歌舞处。gē wǔ chù。
鹤桥便是秋娘渡。hè qiáo biàn shì qiū niáng dù。
青镜红颜容易去。qīng jìng hóng yán róng yì qù。
老年芳景须珍护。lǎo nián fāng jǐng xū zhēn hù。
服食求仙多错误。fú shí qiú xiān duō cuò wù。
君记取。jūn jì qǔ。
九州大错休教铸。jiǔ zhōu dà cuò xiū jiào zhù。

临江仙·寄简西峃

杨慎

西峃襟怀元洒落,近来踪迹何疏。xī xué jīn huái yuán sǎ luò,jìn lái zōng jì hé shū。
高峣一水不斯须。gāo yáo yī shuǐ bù sī xū。
应同渔父饮,醒眼看三闾。yīng tóng yú fù yǐn,xǐng yǎn kàn sān lǘ。
侍立小僮清似玉,少陵诗兴何如。shì lì xiǎo tóng qīng shì yù,shǎo líng shī xīng hé rú。
遥岑远目几踟蹰。yáo cén yuǎn mù jǐ chí chú。
碧云停杳霭,明月几盈虚。bì yún tíng yǎo ǎi,míng yuè jǐ yíng xū。

西江月·唐宫守岁图

杨慎

五柞宫中腊尽,万年枝上霜清。wǔ zhà gōng zhōng là jǐn,wàn nián zhī shàng shuāng qīng。
沉香火底坐吹笙。chén xiāng huǒ dǐ zuò chuī shēng。
玄圃楼台不瞑。xuán pǔ lóu tái bù míng。
蕊女金钗剪烛,花奴玉导挑灯。ruǐ nǚ jīn chāi jiǎn zhú,huā nú yù dǎo tiāo dēng。
红儿酒渴嚼春冰。hóng ér jiǔ kě jué chūn bīng。
忽报景阳钟应。hū bào jǐng yáng zhōng yīng。

临江仙·丁未新正寄简西峃

杨慎

元日晴明人日接,韶光淑气相仍。yuán rì qíng míng rén rì jiē,sháo guāng shū qì xiāng réng。
梅钿柳带似相矜。méi diàn liǔ dài shì xiāng jīn。
花游谁与共,绮语老犹能。huā yóu shuí yǔ gòng,qǐ yǔ lǎo yóu néng。
一水盈盈遥望处,团团宝月初升。yī shuǐ yíng yíng yáo wàng chù,tuán tuán bǎo yuè chū shēng。
山阴剡曲兴须乘。shān yīn shàn qū xīng xū chéng。
十千沽绿酒,三五醉红灯。shí qiān gū lǜ jiǔ,sān wǔ zuì hóng dēng。

浣溪沙·丙午十二月,碧鸡关路旁梅

杨慎

为访寒梅过野塘。wèi fǎng hán méi guò yě táng。
一枝斜出宋家墙。yī zhī xié chū sòng jiā qiáng。
团情团思媚韶光。tuán qíng tuán sī mèi sháo guāng。
游女弄珠临汉水,画师绰绛学吴妆。yóu nǚ nòng zhū lín hàn shuǐ,huà shī chuò jiàng xué wú zhuāng。
新词休咏旧昏黄。xīn cí xiū yǒng jiù hūn huáng。

浣溪沙·丙午十二月,碧鸡关路旁梅

杨慎

琼稷金盘六齿红。qióng jì jīn pán liù chǐ hóng。
玉人美酒赛新丰。yù rén měi jiǔ sài xīn fēng。
凭陵大叫小楼中。píng líng dà jiào xiǎo lóu zhōng。
临岸梅花惊照水,隔江桃叶唱回风。lín àn méi huā jīng zhào shuǐ,gé jiāng táo yè chàng huí fēng。
明朝重醉宋家东。míng cháo zhòng zuì sòng jiā dōng。

柳梢青·杏花

杨慎

晕雪融霞。yūn xuě róng xiá。
若烟非雾,何处人家。ruò yān fēi wù,hé chù rén jiā。
宋玉墙东,文君垆下,占断韶华。sòng yù qiáng dōng,wén jūn lú xià,zhàn duàn sháo huá。
梅梢已罢横斜。méi shāo yǐ bà héng xié。
柳条犹未藏鸦。liǔ tiáo yóu wèi cáng yā。
锦树烘春,琼枝枭月,留醉仙娃。jǐn shù hōng chūn,qióng zhī xiāo yuè,liú zuì xiān wá。

浣溪沙·高峣雨中喜简西峃至

杨慎

短短轩窗小小斋。duǎn duǎn xuān chuāng xiǎo xiǎo zhāi。
行吟坐啸独悠哉。xíng yín zuò xiào dú yōu zāi。
爱闲能有几人来。ài xián néng yǒu jǐ rén lái。
佳客新从云里至,好花多向雨中开。jiā kè xīn cóng yún lǐ zhì,hǎo huā duō xiàng yǔ zhōng kāi。
隔篱呼取尽余杯。gé lí hū qǔ jǐn yú bēi。

西江月·观蜀史梼杌王宗衍事

杨慎

舞影金波月浸,歌声玉叶云留。wǔ yǐng jīn bō yuè jìn,gē shēng yù yè yún liú。
益州风物似扬州。yì zhōu fēng wù shì yáng zhōu。
卓女烧春绿酹。zhuó nǚ shāo chūn lǜ lèi。
琼树何如锦树,缯楼却赛迷楼。qióng shù hé rú jǐn shù,zēng lóu què sài mí lóu。
露桃花下不知秋。lù táo huā xià bù zhī qiū。
正是酒悲时候。zhèng shì jiǔ bēi shí hòu。

忆王孙·重宿禄品

杨慎

落梅风里王鳞皴。luò méi fēng lǐ wáng lín cūn。
牛背寒鸦过别村。niú bèi hán yā guò bié cūn。
樵笛声中暮霭昏。qiáo dí shēng zhōng mù ǎi hūn。
掩重门。yǎn zhòng mén。
翠被香寒酒正温。cuì bèi xiāng hán jiǔ zhèng wēn。

忆王孙·重宿禄品

杨慎

满城开遍粉西施。mǎn chéng kāi biàn fěn xī shī。
节近重阳客未知。jié jìn zhòng yáng kè wèi zhī。
袅袅凉风搅鬓丝。niǎo niǎo liáng fēng jiǎo bìn sī。
倚楼时。yǐ lóu shí。
长笛声声莫遣吹。zhǎng dí shēng shēng mò qiǎn chuī。

赛天香妓宴

杨慎

芙蓉屏外,倒金尊、满座艳歌凝咽。fú róng píng wài,dào jīn zūn mǎn zuò yàn gē níng yàn。
半面新妆香透幌,环佩珊珊步怯。bàn miàn xīn zhuāng xiāng tòu huǎng,huán pèi shān shān bù qiè。
接黛垂鬟,低声小语,问采香仙妾。jiē dài chuí huán,dī shēng xiǎo yǔ,wèn cǎi xiāng xiān qiè。
柳袅花停,莺莺燕燕标格。liǔ niǎo huā tíng,yīng yīng yàn yàn biāo gé。
媚眼射注檀郎,双鸳全露,裙底凌波袜。mèi yǎn shè zhù tán láng,shuāng yuān quán lù,qún dǐ líng bō wà。
万斛胭脂倾在水,染就银河一色。wàn hú yān zhī qīng zài shuǐ,rǎn jiù yín hé yī sè。
天作红墙,山为翠幕,生把伊侬隔。tiān zuò hóng qiáng,shān wèi cuì mù,shēng bǎ yī nóng gé。
离魂牵梦回,南浦凉月。lí hún qiān mèng huí,nán pǔ liáng yuè。

锦鹧鸪三更一笛一联,胡仲父落梅之句也。词人所称,予惜不见其全篇,遂为足之

杨慎

梦断罗浮绰约丛。mèng duàn luó fú chuò yuē cóng。
玉龙鳞甲缀帘栊。yù lóng lín jiǎ zhuì lián lóng。
自孤花底三更月,却怨楼头一笛风。zì gū huā dǐ sān gèng yuè,què yuàn lóu tóu yī dí fēng。
寒料峭,晓葱珑。hán liào qiào,xiǎo cōng lóng。
劝君莫放酒杯空。quàn jūn mò fàng jiǔ bēi kōng。
雪儿清唱山香舞,要把霜毛晕醉红。xuě ér qīng chàng shān xiāng wǔ,yào bǎ shuāng máo yūn zuì hóng。