古诗词

咏史赠王侍御

赵孟坚

昔有阳城子,高卧中条山。xī yǒu yáng chéng zi,gāo wò zhōng tiáo shān。
粤从丹诏聘,职谏居朝端。yuè cóng dān zhào pìn,zhí jiàn jū cháo duān。
北垣七八年,一词曾靡殚。běi yuán qī bā nián,yī cí céng mí dān。
于中常戚戚,事以秦越看。yú zhōng cháng qī qī,shì yǐ qín yuè kàn。
诤臣论一篇,见诮昌黎韩。zhèng chén lùn yī piān,jiàn qiào chāng lí hán。
城日洽壶觞,视之无汗颜。chéng rì qià hú shāng,shì zhī wú hàn yán。
一朝天子误,鼎鼐庸雄奸。yī cháo tiān zi wù,dǐng nài yōng xióng jiān。
皇皇朝野人,敢议不敢言。huáng huáng cháo yě rén,gǎn yì bù gǎn yán。
城曰兹可矣,不言吾岂安。chéng yuē zī kě yǐ,bù yán wú qǐ ān。
当廷坏其麻,势若回狂澜。dāng tíng huài qí má,shì ruò huí kuáng lán。
臣言不可夺,臣肉所可剜。chén yán bù kě duó,chén ròu suǒ kě wān。
孰谓雄猜主,天听亦为还。shú wèi xióng cāi zhǔ,tiān tīng yì wèi hái。
一鸣必惊人,朝阳之祥鸾。yī míng bì jīng rén,cháo yáng zhī xiáng luán。
一飞必冲天,北溟之鹏抟。yī fēi bì chōng tiān,běi míng zhī péng tuán。
啾啾燕雀辈,终岁寒檐间。jiū jiū yàn què bèi,zhōng suì hán yán jiān。
君今踵其武,可想倚任专。jūn jīn zhǒng qí wǔ,kě xiǎng yǐ rèn zhuān。
士习弊滋久,未易一匕痊。shì xí bì zī jiǔ,wèi yì yī bǐ quán。
遗臭偃月奸,殆今逾百年。yí chòu yǎn yuè jiān,dài jīn yú bǎi nián。
利欲锢人心,深矣莫洗湔。lì yù gù rén xīn,shēn yǐ mò xǐ jiān。
几新更化机,仍涩胶柱弦。jǐ xīn gèng huà jī,réng sè jiāo zhù xián。
洗泥何能清,救弊应其源。xǐ ní hé néng qīng,jiù bì yīng qí yuán。
昔无起楼地,今举田连阡。xī wú qǐ lóu dì,jīn jǔ tián lián qiān。
而以求善治,却行而欲前。ér yǐ qiú shàn zhì,què xíng ér yù qián。
复有事诞炫,奋臂张虚拳。fù yǒu shì dàn xuàn,fèn bì zhāng xū quán。
驱虎戕良民,臧否已较然。qū hǔ qiāng liáng mín,zāng fǒu yǐ jiào rán。
胶舟倚航海,恻耸忧世肩。jiāo zhōu yǐ háng hǎi,cè sǒng yōu shì jiān。
夷甫在晋朝,举世无几先。yí fǔ zài jìn cháo,jǔ shì wú jǐ xiān。
卓哉辩奸论,万世一老泉。zhuó zāi biàn jiān lùn,wàn shì yī lǎo quán。
瞽言再拜献,感愤涕泗涟。gǔ yán zài bài xiàn,gǎn fèn tì sì lián。
昔者汉更生,危言扶彼颠。xī zhě hàn gèng shēng,wēi yán fú bǐ diān。
皎余明寸心,不向流俗宣。jiǎo yú míng cùn xīn,bù xiàng liú sú xuān。
维君中流柱,屹是障百川。wéi jūn zhōng liú zhù,yì shì zhàng bǎi chuān。
向来稍诡遇,高官怀袖间。xiàng lái shāo guǐ yù,gāo guān huái xiù jiān。
耿介甘不售,岁寒松柏坚。gěng jiè gān bù shòu,suì hán sōng bǎi jiān。
国无君子哉,缄默谁复言。guó wú jūn zi zāi,jiān mò shuí fù yán。
松江千顷浪,涵月金蜿蜒。sōng jiāng qiān qǐng làng,hán yuè jīn wān yán。
于兹送君行,商歌频扣舷。yú zī sòng jūn xíng,shāng gē pín kòu xián。
明当重回首,晚风杨柳边。míng dāng zhòng huí shǒu,wǎn fēng yáng liǔ biān。
伫希御史雨,汛扫靖幅员。zhù xī yù shǐ yǔ,xùn sǎo jìng fú yuán。
赵孟坚

赵孟坚

中国南宋画家。生于庆元五年(1199),卒于景定五年(1264),一说卒于咸淳三年(1267)。字子固,号彝斋;宋宗室,为宋太祖十一世孙,汉族,海盐广陈(今嘉兴平湖广陈)人。曾任湖州掾、转运司幕、诸暨知县、提辖左帑。工诗善文,家富收藏,擅梅、兰、竹、石,尤精白描水仙;其画多用水墨,用笔劲利流畅,淡墨微染,风格秀雅,深得文人推崇。有书法墨迹《自书诗卷》,绘画《墨兰图》、《墨水仙图》、《岁寒三友图》等传世,著《彝斋文编》4卷。 赵孟坚的作品>>

猜您喜欢

客中

赵孟坚

睡觉檐牙月一钩,适闲真不愿封侯。shuì jué yán yá yuè yī gōu,shì xián zhēn bù yuàn fēng hóu。
病多药裹长为侣,静著炉薰转更幽。bìng duō yào guǒ zhǎng wèi lǚ,jìng zhù lú xūn zhuǎn gèng yōu。
席上眼明梅破腊,霜馀珍重菊经秋。xí shàng yǎn míng méi pò là,shuāng yú zhēn zhòng jú jīng qiū。
从兹可向家居否,强半经年在客舟。cóng zī kě xiàng jiā jū fǒu,qiáng bàn jīng nián zài kè zhōu。

和帑院叔

赵孟坚

久居朝迹迟迁次,虽在琴斋颇寂寥。jiǔ jū cháo jì chí qiān cì,suī zài qín zhāi pǒ jì liáo。
交少自应无援拔,地寒安得有肥饶。jiāo shǎo zì yīng wú yuán bá,dì hán ān dé yǒu féi ráo。
桃花落处春风紧,梅蕊开时腊雪销。táo huā luò chù chūn fēng jǐn,méi ruǐ kāi shí là xuě xiāo。
毕竟徐行能远到,樽前赢得且逍遥。bì jìng xú xíng néng yuǎn dào,zūn qián yíng dé qiě xiāo yáo。

及书六考喜效白体

赵孟坚

无庸下考又三书,知愧知惭意少舒。wú yōng xià kǎo yòu sān shū,zhī kuì zhī cán yì shǎo shū。
傥便盍簪叨墨绶,纵然休仕亦绯鱼。tǎng biàn hé zān dāo mò shòu,zòng rán xiū shì yì fēi yú。
何人不愿重金服,那个无心驷马车。hé rén bù yuàn zhòng jīn fú,nà gè wú xīn sì mǎ chē。
修短洪纤应赋定,好存方寸一由渠。xiū duǎn hóng xiān yīng fù dìng,hǎo cún fāng cùn yī yóu qú。

九里松马上作

赵孟坚

九里松株不断青,松风上发下泉声。jiǔ lǐ sōng zhū bù duàn qīng,sōng fēng shàng fā xià quán shēng。
耳边为爱闻天籁,故约游缰缓缓行。ěr biān wèi ài wén tiān lài,gù yuē yóu jiāng huǎn huǎn xíng。

送客

赵孟坚

素娥懒驾水晶轮,此夕飞来夜欲分。sù é lǎn jià shuǐ jīng lún,cǐ xī fēi lái yè yù fēn。
送客出门还独立,一天清露湛无云。sòng kè chū mén hái dú lì,yī tiān qīng lù zhàn wú yún。

临安客中

赵孟坚

小楼面面著疏棂,静有蟾光绝市声。xiǎo lóu miàn miàn zhù shū líng,jìng yǒu chán guāng jué shì shēng。
读罢离骚临晋帖,菊花香里数寒更。dú bà lí sāo lín jìn tiē,jú huā xiāng lǐ shù hán gèng。

折枝

赵孟坚

奚囊金勒逗春行,醉咏归来陇月生。xī náng jīn lēi dòu chūn xíng,zuì yǒng guī lái lǒng yuè shēng。
折得生香浑懒向,断簪零珥任纵横。zhé dé shēng xiāng hún lǎn xiàng,duàn zān líng ěr rèn zòng héng。

清明

赵孟坚

节近清明长是阴,黄花间在麦苗深。jié jìn qīng míng zhǎng shì yīn,huáng huā jiān zài mài miáo shēn。
倦行却上高楼望,烟锁前村一半林。juàn xíng què shàng gāo lóu wàng,yān suǒ qián cūn yī bàn lín。

经过

赵孟坚

二十年前漫浪游,海天霜气夜深浮。èr shí nián qián màn làng yóu,hǎi tiān shuāng qì yè shēn fú。
竹窗梦断闻鸡处,常忆溪湾坞聚头。zhú chuāng mèng duàn wén jī chù,cháng yì xī wān wù jù tóu。

南林张园

赵孟坚

凄凄寒菊委霜丛,下有微吟腐叶蛩。qī qī hán jú wěi shuāng cóng,xià yǒu wēi yín fǔ yè qióng。
倚著栏干听不了,自来我辈最情钟。yǐ zhù lán gàn tīng bù le,zì lái wǒ bèi zuì qíng zhōng。

种石菖蒲

赵孟坚

少年眼力健观书,卷里千言一览无。shǎo nián yǎn lì jiàn guān shū,juǎn lǐ qiān yán yī lǎn wú。
官事簿书昏惘惘,效尤石上种菖蒲。guān shì bù shū hūn wǎng wǎng,xiào yóu shí shàng zhǒng chāng pú。

蕙花

赵孟坚

光风荡暖晓晴天,雅有幽香入简编。guāng fēng dàng nuǎn xiǎo qíng tiān,yǎ yǒu yōu xiāng rù jiǎn biān。
寻见野花都不是,山蜂引到石崖边。xún jiàn yě huā dōu bù shì,shān fēng yǐn dào shí yá biān。

梦回

赵孟坚

点点桃花短短墙,雨声彻夜响回廊。diǎn diǎn táo huā duǎn duǎn qiáng,yǔ shēng chè yè xiǎng huí láng。
觉来蝴蝶家山梦,一半分明一半忘。jué lái hú dié jiā shān mèng,yī bàn fēn míng yī bàn wàng。

赠术者

赵孟坚

纷纷尘土簿书堆,职在其间怎可辞。fēn fēn chén tǔ bù shū duī,zhí zài qí jiān zěn kě cí。
不向先生问荣达,但言何日是闲时。bù xiàng xiān shēng wèn róng dá,dàn yán hé rì shì xián shí。

买砚碑

赵孟坚

凤城凉雨新秋后,几处朱楼试管弦。fèng chéng liáng yǔ xīn qiū hòu,jǐ chù zhū lóu shì guǎn xián。
有客贳金收古歙,短檠竟夕自摩研。yǒu kè shì jīn shōu gǔ shè,duǎn qíng jìng xī zì mó yán。
80123456