古诗词

如梦令

杨慎

屏底歌残金缕。píng dǐ gē cán jīn lǚ。
座上花催蜡炬。zuò shàng huā cuī là jù。
春枕酒醒时,又是绿波南浦。chūn zhěn jiǔ xǐng shí,yòu shì lǜ bō nán pǔ。
春去。chūn qù。
春去。chūn qù。
帘外潺潺微雨。lián wài chán chán wēi yǔ。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

南乡子·廿一史弹词第二段说三代开场词

杨慎

携酒上吟亭。xié jiǔ shàng yín tíng。
满目江山列画屏。mǎn mù jiāng shān liè huà píng。
赚得英雄头似雪,功名。zhuàn dé yīng xióng tóu shì xuě,gōng míng。
虎啸龙吟几战争。hǔ xiào lóng yín jǐ zhàn zhēng。
一枕梦魂惊。yī zhěn mèng hún jīng。
落叶西风别换声。luò yè xī fēng bié huàn shēng。
谁弱谁强多罢手,伤情。shuí ruò shuí qiáng duō bà shǒu,shāng qíng。
打入渔樵话里听。dǎ rù yú qiáo huà lǐ tīng。

西江月·廿一史弹词第二段说三代下场词

杨慎

阅尽残编断简,细详千古英雄。yuè jǐn cán biān duàn jiǎn,xì xiáng qiān gǔ yīng xióng。
功名富贵笑谈中。gōng míng fù guì xiào tán zhōng。
回首一场春梦。huí shǒu yī chǎng chūn mèng。
昨日香车宝马,今朝禾黍秋风。zuó rì xiāng chē bǎo mǎ,jīn cháo hé shǔ qiū fēng。
谁强谁弱总成空。shuí qiáng shuí ruò zǒng chéng kōng。
傀儡棚中搬弄。guī lěi péng zhōng bān nòng。

西江月·廿一史弹词第一段总说开场下场词二首

杨慎

天上乌飞兔走,人间古往今来。tiān shàng wū fēi tù zǒu,rén jiān gǔ wǎng jīn lái。
沉吟屈指数英才。chén yín qū zhǐ shù yīng cái。
多少是非成败。duō shǎo shì fēi chéng bài。
富贵歌楼舞榭,凄凉废冢荒台。fù guì gē lóu wǔ xiè,qī liáng fèi zhǒng huāng tái。
万般回首化尘埃。wàn bān huí shǒu huà chén āi。
只有青山不改。zhǐ yǒu qīng shān bù gǎi。

西江月·廿一史弹词第一段总说开场下场词二首

杨慎

滚滚龙争虎斗,匆匆兔走乌飞。gǔn gǔn lóng zhēng hǔ dòu,cōng cōng tù zǒu wū fēi。
席间花影坐闲移。xí jiān huā yǐng zuò xián yí。
百岁光阴有几。bǎi suì guāng yīn yǒu jǐ。
说古谈今话本,图王定霸兵机。shuō gǔ tán jīn huà běn,tú wáng dìng bà bīng jī。
要知成败是和非。yào zhī chéng bài shì hé fēi。
都在渔樵话里。dōu zài yú qiáo huà lǐ。

清平乐·廿一史弹词第五段说南北朝开场词

杨慎

闲行闲坐。xián xíng xián zuò。
不必争人我。bù bì zhēng rén wǒ。
百岁光阴弹指过。bǎi suì guāng yīn dàn zhǐ guò。
成得甚么功果。chéng dé shén me gōng guǒ。
昨日羯鼓催花。zuó rì jié gǔ cuī huā。
今朝疏柳啼鸦。jīn cháo shū liǔ tí yā。
王谢堂前燕子,不知飞入谁家。wáng xiè táng qián yàn zi,bù zhī fēi rù shuí jiā。

西江月·廿一史弹词第五段说南北朝下场词

杨慎

飒飒西风渭水,萧萧落叶长安。sà sà xī fēng wèi shuǐ,xiāo xiāo luò yè zhǎng ān。
英雄回首北邙山。yīng xióng huí shǒu běi máng shān。
虎斗龙争过眼。hǔ dòu lóng zhēng guò yǎn。
闲看灞桥杨柳,凄凉露冷风寒。xián kàn bà qiáo yáng liǔ,qī liáng lù lěng fēng hán。
断蝉声里凭阑干。duàn chán shēng lǐ píng lán gàn。
不觉斜阳又晚。bù jué xié yáng yòu wǎn。

西江月·廿一史弹词第三段说秦汉下场词

杨慎

落日西飞滚滚,大江东去滔滔。luò rì xī fēi gǔn gǔn,dà jiāng dōng qù tāo tāo。
夜来今日又明朝。yè lái jīn rì yòu míng cháo。
蓦地青春过了。mò dì qīng chūn guò le。
千古风流人物,一时多少英豪。qiān gǔ fēng liú rén wù,yī shí duō shǎo yīng háo。
龙争虎斗漫劬劳。lóng zhēng hǔ dòu màn qú láo。
落得一场谈笑。luò dé yī chǎng tán xiào。

西江月·廿一史弹词第三段说秦汉下场词

杨慎

道德三皇五帝,功名夏后商周。dào dé sān huáng wǔ dì,gōng míng xià hòu shāng zhōu。
英雄五霸斗春秋。yīng xióng wǔ bà dòu chūn qiū。
秦汉兴亡过手。qín hàn xīng wáng guò shǒu。
青史几行名姓,北邙无数荒丘。qīng shǐ jǐ xíng míng xìng,běi máng wú shù huāng qiū。
前人田地后人收。qián rén tián dì hòu rén shōu。
说甚龙争虎斗。shuō shén lóng zhēng hǔ dòu。

西江月·廿一史弹词第三段说秦汉下场词

杨慎

豪杰千年往事,渔樵一曲高歌。háo jié qiān nián wǎng shì,yú qiáo yī qū gāo gē。
乌飞兔走疾如梭。wū fēi tù zǒu jí rú suō。
眨眼风惊雨过。zhǎ yǎn fēng jīng yǔ guò。
妙算龙韬虎略,英雄铁马金戈。miào suàn lóng tāo hǔ lüè,yīng xióng tiě mǎ jīn gē。
争名夺利竟如何。zhēng míng duó lì jìng rú hé。
必有收因结果。bì yǒu shōu yīn jié guǒ。

点绛唇·廿一史弹词第六段说十六国开场词

杨慎

暮鼓晨钟,春花秋月何时了。mù gǔ chén zhōng,chūn huā qiū yuè hé shí le。
七颠八倒。qī diān bā dào。
往事知多少。wǎng shì zhī duō shǎo。
昨日今朝,镜里容颜老。zuó rì jīn cháo,jìng lǐ róng yán lǎo。
千年调。qiān nián diào。
一场谈笑。yī chǎng tán xiào。
几个人知道。jǐ gè rén zhī dào。

西江月·廿一史弹词第六段说十六国下场词

杨慎

六代瓜分世界,五胡云扰中原。liù dài guā fēn shì jiè,wǔ hú yún rǎo zhōng yuán。
纵横三百有余年。zòng héng sān bǎi yǒu yú nián。
几度交锋索战。jǐ dù jiāo fēng suǒ zhàn。
马过生灵齑粉,血流河洛腥膻。mǎ guò shēng líng jī fěn,xuè liú hé luò xīng shān。
耳闻犹自不堪言。ěr wén yóu zì bù kān yán。
有眼休教看见。yǒu yǎn xiū jiào kàn jiàn。

临江仙·廿一史弹词第七段说隋唐开场词

杨慎

一片残山并剩水,年年虎斗龙争。yī piàn cán shān bìng shèng shuǐ,nián nián hǔ dòu lóng zhēng。
秦宫汉苑晋家茔。qín gōng hàn yuàn jìn jiā yíng。
川原流恨血,毛发凛威灵。chuān yuán liú hèn xuè,máo fā lǐn wēi líng。
白首诗人闲驻马,感时怀古伤情。bái shǒu shī rén xián zhù mǎ,gǎn shí huái gǔ shāng qíng。
战场田地好宽平。zhàn chǎng tián dì hǎo kuān píng。
前人将不去,留与后人耕。qián rén jiāng bù qù,liú yǔ hòu rén gēng。

西江月·廿一史弹词第七段说隋唐下场词

杨慎

追想千年往事,六朝踪迹茫然。zhuī xiǎng qiān nián wǎng shì,liù cháo zōng jì máng rán。
隋唐相继统中原。suí táng xiāng jì tǒng zhōng yuán。
世态几回云变。shì tài jǐ huí yún biàn。
杨柳凄迷汴水,丹青惨淡凌烟。yáng liǔ qī mí biàn shuǐ,dān qīng cǎn dàn líng yān。
乐游原上草连天。lè yóu yuán shàng cǎo lián tiān。
飞起寒鸦一片。fēi qǐ hán yā yī piàn。

定风波·廿一史弹词第八段说五代十国开场词

杨慎

雨淋漓滩赴选场。yǔ lín lí tān fù xuǎn chǎng。
秀才落得甚干忙。xiù cái luò dé shén gàn máng。
白发渔樵诸事懒。bái fā yú qiáo zhū shì lǎn。
萧散。xiāo sàn。
闲谈今古论兴亡。xián tán jīn gǔ lùn xīng wáng。
虞夏商周秦楚汉,三分南北至隋唐。yú xià shāng zhōu qín chǔ hàn,sān fēn nán běi zhì suí táng。
看到史官褒贬处。kàn dào shǐ guān bāo biǎn chù。
得趣。dé qù。
不摇纨扇自然凉。bù yáo wán shàn zì rán liáng。

西江月·廿一史弹词第八段说五代十国下场词

杨慎

千古伤心旧事,一场谈笑春风。qiān gǔ shāng xīn jiù shì,yī chǎng tán xiào chūn fēng。
残编断简记英雄。cán biān duàn jiǎn jì yīng xióng。
总为功名引动。zǒng wèi gōng míng yǐn dòng。
个个轰轰烈烈,人人扰扰匆匆。gè gè hōng hōng liè liè,rén rén rǎo rǎo cōng cōng。
荣华富贵转头空。róng huá fù guì zhuǎn tóu kōng。
恰似南柯一梦。qià shì nán kē yī mèng。