古诗词

如梦令

杨慎

屏底歌残金缕。píng dǐ gē cán jīn lǚ。
座上花催蜡炬。zuò shàng huā cuī là jù。
春枕酒醒时,又是绿波南浦。chūn zhěn jiǔ xǐng shí,yòu shì lǜ bō nán pǔ。
春去。chūn qù。
春去。chūn qù。
帘外潺潺微雨。lián wài chán chán wēi yǔ。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

西江月

杨慎

客里家家美酒,人生处处扬州。kè lǐ jiā jiā měi jiǔ,rén shēng chù chù yáng zhōu。
娇歌聒帐醒扶头。jiāo gē guā zhàng xǐng fú tóu。
年少风流还有。nián shǎo fēng liú hái yǒu。
世事今成白首。shì shì jīn chéng bái shǒu。
归心已付东流。guī xīn yǐ fù dōng liú。
替人憔悴替人愁。tì rén qiáo cuì tì rén chóu。
笑杀长亭古柳。xiào shā zhǎng tíng gǔ liǔ。

天仙子

杨慎

忆共当年游冶乐。yì gòng dāng nián yóu yě lè。
小小池塘深院落。xiǎo xiǎo chí táng shēn yuàn luò。
相亲相近不相离,花下约。xiāng qīn xiāng jìn bù xiāng lí,huā xià yuē。
柳下约。liǔ xià yuē。
一曲当筵金落索。yī qū dāng yán jīn luò suǒ。
回首欢娱成寂寞。huí shǒu huān yú chéng jì mò。
惊散鸳鸯风浪恶。jīng sàn yuān yāng fēng làng è。
思量不合怨旁人,他也错。sī liàng bù hé yuàn páng rén,tā yě cuò。
我也错。wǒ yě cuò。
好段因缘生误却。hǎo duàn yīn yuán shēng wù què。

生查子·款残红

杨慎

花径款残红,风沼萦新皱。huā jìng kuǎn cán hóng,fēng zhǎo yíng xīn zhòu。
有意惜余春,无计消长昼。yǒu yì xī yú chūn,wú jì xiāo zhǎng zhòu。
香醪泻玉洼,瑞脑喷金兽。xiāng láo xiè yù wā,ruì nǎo pēn jīn shòu。
谁与共温存,寂寞黄昏后。shuí yǔ gòng wēn cún,jì mò huáng hūn hòu。

生查子·款残红

杨慎

频移带眼空,只恁恹恹瘦。pín yí dài yǎn kōng,zhǐ nèn yān yān shòu。
不见又思量,见了还依旧。bù jiàn yòu sī liàng,jiàn le hái yī jiù。
为问频相见,何似长相守。wèi wèn pín xiāng jiàn,hé shì zhǎng xiāng shǒu。
天生并头莲,好结同心藕。tiān shēng bìng tóu lián,hǎo jié tóng xīn ǒu。

人月圆·泛大理海子

杨慎

好风雨日相迎送,渺渺碧波平。hǎo fēng yǔ rì xiāng yíng sòng,miǎo miǎo bì bō píng。
玉几云凭,金梭烟织,宝刹霞明。yù jǐ yún píng,jīn suō yān zhī,bǎo shā xiá míng。
邀散神仙,寻闲洲岛,上小蓬瀛。yāo sàn shén xiān,xún xián zhōu dǎo,shàng xiǎo péng yíng。
海流东逝,海天南望,海月西生。hǎi liú dōng shì,hǎi tiān nán wàng,hǎi yuè xī shēng。

误佳期壬辰元夕

杨慎

今夜风光堪爱。jīn yè fēng guāng kān ài。
可惜那人不在。kě xī nà rén bù zài。
临行多是不曾留,故意将人怪。lín xíng duō shì bù céng liú,gù yì jiāng rén guài。
双木架秋千,两下深深拜。shuāng mù jià qiū qiān,liǎng xià shēn shēn bài。
条香烧尽纸成灰,莫把心儿坏。tiáo xiāng shāo jǐn zhǐ chéng huī,mò bǎ xīn ér huài。

浣溪沙·集句

杨慎

洞里仙人碧玉箫。dòng lǐ xiān rén bì yù xiāo。
一渠春水赤栏桥。yī qú chūn shuǐ chì lán qiáo。
绿窗虚度可怜宵。lǜ chuāng xū dù kě lián xiāo。
沈麝不烧金鸭冷,障泥未解玉骢骄。shěn shè bù shāo jīn yā lěng,zhàng ní wèi jiě yù cōng jiāo。
长亭回首短亭遥。zhǎng tíng huí shǒu duǎn tíng yáo。

天仙子·梦作

杨慎

莲叶为舟丝作索。lián yè wèi zhōu sī zuò suǒ。
渡口梅风歌扇薄。dù kǒu méi fēng gē shàn báo。
一声留得满城春,金凿落。yī shēng liú dé mǎn chéng chūn,jīn záo luò。
银凿落。yín záo luò。
醉里不知离绪恶。zuì lǐ bù zhī lí xù è。
别后那回华表鹤。bié hòu nà huí huá biǎo hè。
一点芳心无处着。yī diǎn fāng xīn wú chù zhe。
云中谁寄锦书来,春寂寞。yún zhōng shuí jì jǐn shū lái,chūn jì mò。
人寂寞。rén jì mò。
绿遍汀洲生杜若。lǜ biàn tīng zhōu shēng dù ruò。

蝶恋花·足范文正公遗句

杨慎

香颈垂云眉倒晕。xiāng jǐng chuí yún méi dào yūn。
珠翠丛中,没个他风韵。zhū cuì cóng zhōng,méi gè tā fēng yùn。
浪蝶狂蜂遍有分。làng dié kuáng fēng biàn yǒu fēn。
为谁偷把红销印。wèi shuí tōu bǎ hóng xiāo yìn。
锦字花笺难问讯。jǐn zì huā jiān nán wèn xùn。
一寸相思,只与黄昏近。yī cùn xiāng sī,zhǐ yǔ huáng hūn jìn。
薄幸负人终不忿。báo xìng fù rén zhōng bù fèn。
何时枕上分明问。hé shí zhěn shàng fēn míng wèn。

满庭芳·感通寺赠承道玄、杨伯清

杨慎

环海烟霞,冠山楼阁,天涯万里凭阑。huán hǎi yān xiá,guān shān lóu gé,tiān yá wàn lǐ píng lán。
瑶台高处,携手蹑飞鸾。yáo tái gāo chù,xié shǒu niè fēi luán。
病起带围宽尽,朱颜改、青镜羞看。bìng qǐ dài wéi kuān jǐn,zhū yán gǎi qīng jìng xiū kàn。
风情减,停歌罢笑,愁对酒杯宽。fēng qíng jiǎn,tíng gē bà xiào,chóu duì jiǔ bēi kuān。
清欢。qīng huān。
听牛背,一声牧笛,云散漫漫。tīng niú bèi,yī shēng mù dí,yún sàn màn màn。
问玄谷冰壶,禅伯仙官。wèn xuán gǔ bīng hú,chán bó xiān guān。
庭下丁香树子,花开后、又见花残。tíng xià dīng xiāng shù zi,huā kāi hòu yòu jiàn huā cán。
从吾好,玉毫光里,一粒现金丹。cóng wú hǎo,yù háo guāng lǐ,yī lì xiàn jīn dān。

风入松·马上喜晴

杨慎

刺桐花里咽新蝉。cì tóng huā lǐ yàn xīn chán。
方响落寒泉。fāng xiǎng luò hán quán。
远山凝黛修蛾敛,谁妆点、淡粉浓胭。yuǎn shān níng dài xiū é liǎn,shuí zhuāng diǎn dàn fěn nóng yān。
嫩水靴文蹙浪,娇云卯色烘天。nèn shuǐ xuē wén cù làng,jiāo yún mǎo sè hōng tiān。
碧池荷叶又田田。bì chí hé yè yòu tián tián。
藕在阿谁边。ǒu zài ā shuí biān。
莲子擘开须见意,香丝到底相牵。lián zi bāi kāi xū jiàn yì,xiāng sī dào dǐ xiāng qiān。
留取团团宝月,西楼共醉婵娟。liú qǔ tuán tuán bǎo yuè,xī lóu gòng zuì chán juān。

柳稍青李菊亭将军席上

杨慎

雨歇仙家。yǔ xiē xiān jiā。
香尘随马,晚霭迎车。xiāng chén suí mǎ,wǎn ǎi yíng chē。
玉树歌春,金屏笑夜,银烛烘霞。yù shù gē chūn,jīn píng xiào yè,yín zhú hōng xiá。
流年两鬌霜华。liú nián liǎng tuǒ shuāng huá。
且烂醉、东篱菊花。qiě làn zuì dōng lí jú huā。
不学江州,青衫司马,泪满天涯。bù xué jiāng zhōu,qīng shān sī mǎ,lèi mǎn tiān yá。

满江红

杨慎

覆雨翻云,纷纷轻薄何须说。fù yǔ fān yún,fēn fēn qīng báo hé xū shuō。
眼见儿曹富贵,灰消烟灭。yǎn jiàn ér cáo fù guì,huī xiāo yān miè。
百事有隆还有替,一毫无玷原无缺。bǎi shì yǒu lóng hái yǒu tì,yī háo wú diàn yuán wú quē。
把浊醪、粗饭任吾年,看豪杰。bǎ zhuó láo cū fàn rèn wú nián,kàn háo jié。
也莫羡,炎如热。yě mò xiàn,yán rú rè。
也莫笑,凉如雪。yě mò xiào,liáng rú xuě。
自扫雀罗门巷,世情都隔。zì sǎo què luó mén xiàng,shì qíng dōu gé。
借问东华尘与土,何如南浦风和月。jiè wèn dōng huá chén yǔ tǔ,hé rú nán pǔ fēng hé yuè。
报山涛、不用问嵇康,交情绝。bào shān tāo bù yòng wèn jī kāng,jiāo qíng jué。

满庭芳·效东坡作

杨慎

归去来兮,半生歧路,天涯南北西东。guī qù lái xī,bàn shēng qí lù,tiān yá nán běi xī dōng。
弋人何慕,造化任冥鸿。yì rén hé mù,zào huà rèn míng hóng。
曾是先朝执戟,今衰矣、白首扬雄。céng shì xiān cháo zhí jǐ,jīn shuāi yǐ bái shǒu yáng xióng。
休点检,并游英俊,五相一渔翁。xiū diǎn jiǎn,bìng yóu yīng jùn,wǔ xiāng yī yú wēng。
丹衷。dān zhōng。
举头望,长安万里,一朵云红。jǔ tóu wàng,zhǎng ān wàn lǐ,yī duǒ yún hóng。
把致君尧舜,付与诸公。bǎ zhì jūn yáo shùn,fù yǔ zhū gōng。
赢得老身强健,尽驱使、明月清风。yíng dé lǎo shēn qiáng jiàn,jǐn qū shǐ míng yuè qīng fēng。
浣溪畔,先生醉也,拍手笑儿童。huàn xī pàn,xiān shēng zuì yě,pāi shǒu xiào ér tóng。

浣溪沙

杨慎

楚峡云娇宋玉愁。chǔ xiá yún jiāo sòng yù chóu。
汀花海藻系兰丹。tīng huā hǎi zǎo xì lán dān。
晕灯荧泪五更头。yūn dēng yíng lèi wǔ gèng tóu。
桃叶桃根双姊妹,江南江北两风流。táo yè táo gēn shuāng zǐ mèi,jiāng nán jiāng běi liǎng fēng liú。
佳期好在月明楼。jiā qī hǎo zài yuè míng lóu。
13321234567»