古诗词

渔家傲·秋雨

杨慎

云掩遥山山掩翠。yún yǎn yáo shān shān yǎn cuì。
雨声急战荷声碎。yǔ shēng jí zhàn hé shēng suì。
绿锦离披红锦坠。lǜ jǐn lí pī hóng jǐn zhuì。
花叶背。huā yè bèi。
波间惊起鸳鸯睡。bō jiān jīng qǐ yuān yāng shuì。
潋滟芳尊人共对。liàn yàn fāng zūn rén gòng duì。
碧筒凉沁初消醉。bì tǒng liáng qìn chū xiāo zuì。
湿烟香雾笼归袂。shī yān xiāng wù lóng guī mèi。
联玉辔。lián yù pèi。
南风马上闻蛙吹。nán fēng mǎ shàng wén wā chuī。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

送熊维藩尹婺川

杨慎

骊驹载道何骎骎,飞凫遥下蛮江浔。lí jū zài dào hé qīn qīn,fēi fú yáo xià mán jiāng xún。
鸿雁不度牂牱国,虎豹常啼枫树林。hóng yàn bù dù zāng gē guó,hǔ bào cháng tí fēng shù lín。
鸣琴仙室白日静,锁印公堂朱夏深。míng qín xiān shì bái rì jìng,suǒ yìn gōng táng zhū xià shēn。
冰蘖肯移清吏节,卉裳须服远人心。bīng niè kěn yí qīng lì jié,huì shang xū fú yuǎn rén xīn。

张崇象

杨慎

碧山学士居茅屋,锦里先生过草堂。bì shān xué shì jū máo wū,jǐn lǐ xiān shēng guò cǎo táng。
淼淼龙池接沟水,啾啾雀树隐邻墙。miǎo miǎo lóng chí jiē gōu shuǐ,jiū jiū què shù yǐn lín qiáng。
何人问字能携酒,有子摊书解满床。hé rén wèn zì néng xié jiǔ,yǒu zi tān shū jiě mǎn chuáng。
巴曲肯来收下里,楚歌还拟和沧浪。bā qū kěn lái shōu xià lǐ,chǔ gē hái nǐ hé cāng làng。

送高三峰

杨慎

赤廌青骢近侍臣,碧鸡金马问行频。chì zhì qīng cōng jìn shì chén,bì jī jīn mǎ wèn xíng pín。
南荒瘴厉禺山夜,北渚烟花洱海春。nán huāng zhàng lì yú shān yè,běi zhǔ yān huā ěr hǎi chūn。
千里风谣采芳讯,十年云会阻光尘。qiān lǐ fēng yáo cǎi fāng xùn,shí nián yún huì zǔ guāng chén。
赐金巳见先华省,鸣玉终期上紫宸。cì jīn sì jiàn xiān huá shěng,míng yù zhōng qī shàng zǐ chén。

次韵席仁同

杨慎

佩声齐下日华东,朝退春游有客同。pèi shēng qí xià rì huá dōng,cháo tuì chūn yóu yǒu kè tóng。
却转河堤晴霭外,回瞻宫阙晓云中。què zhuǎn hé dī qíng ǎi wài,huí zhān gōng quē xiǎo yún zhōng。
曲江池泛仙源碧,下苑花交御宿红。qū jiāng chí fàn xiān yuán bì,xià yuàn huā jiāo yù sù hóng。
琼玖水桃酬未得,青门紫陌兴何穷。qióng jiǔ shuǐ táo chóu wèi dé,qīng mén zǐ mò xīng hé qióng。

尚书九峰孙公寿诗

杨慎

百尺贞标涧底松,四朝公望想仪容。bǎi chǐ zhēn biāo jiàn dǐ sōng,sì cháo gōng wàng xiǎng yí róng。
星辰衡岳当朱鸟,雷雨湘江起卧龙。xīng chén héng yuè dāng zhū niǎo,léi yǔ xiāng jiāng qǐ wò lóng。
白雪郢歌翻寿曲,青云奕叶继仙踪。bái xuě yǐng gē fān shòu qū,qīng yún yì yè jì xiān zōng。
天瓢满注供春雨,三岛遥应接九峰。tiān piáo mǎn zhù gōng chūn yǔ,sān dǎo yáo yīng jiē jiǔ fēng。

送福上人还青城

杨慎

青城三十六高峰,寺在青峰第几重。qīng chéng sān shí liù gāo fēng,sì zài qīng fēng dì jǐ zhòng。
飞锡曾闻经雪岭,结茅常爱住云松。fēi xī céng wén jīng xuě lǐng,jié máo cháng ài zhù yún sōng。
花飘香界诸天雨,金吼霜林半夜钟。huā piāo xiāng jiè zhū tiān yǔ,jīn hǒu shuāng lín bàn yè zhōng。
传语禅关休上锁,虎溪他日会相从。chuán yǔ chán guān xiū shàng suǒ,hǔ xī tā rì huì xiāng cóng。

庆成宴次张惟信韵

杨慎

太乙天坛望燎回,九重春宴选辰开。tài yǐ tiān tán wàng liáo huí,jiǔ zhòng chūn yàn xuǎn chén kāi。
广庭列坐瞻华衮,合殿飘香入玉杯。guǎng tíng liè zuò zhān huá gǔn,hé diàn piāo xiāng rù yù bēi。
海宇讴歌千载遇,云门队舞八荒来。hǎi yǔ ōu gē qiān zài yù,yún mén duì wǔ bā huāng lái。
共怜彩笔飘摇赋,独有金门侍从才。gòng lián cǎi bǐ piāo yáo fù,dú yǒu jīn mén shì cóng cái。

送毛东镇

杨慎

怜君心节之子孙,公车待诏重高门。lián jūn xīn jié zhī zi sūn,gōng chē dài zhào zhòng gāo mén。
江湖魏阙子牟远,暮田丙舍钟繇存。jiāng hú wèi quē zi móu yuǎn,mù tián bǐng shě zhōng yáo cún。
伏蒲内殿有膝迹,请剑上方犹血痕。fú pú nèi diàn yǒu xī jì,qǐng jiàn shàng fāng yóu xuè hén。
凤雏骥子定须继,惩羡吹齑非尔伦。fèng chú jì zi dìng xū jì,chéng xiàn chuī jī fēi ěr lún。

次韵刘润之岁暮见怀

杨慎

江曲横烟远树底,衡门榛草晚萋萋。jiāng qū héng yān yuǎn shù dǐ,héng mén zhēn cǎo wǎn qī qī。
美人明月劳相忆,游子浮云梦不迷。měi rén míng yuè láo xiāng yì,yóu zi fú yún mèng bù mí。
桂水舟航天堑北,松州车马雪峰西。guì shuǐ zhōu háng tiān qiàn běi,sōng zhōu chē mǎ xuě fēng xī。
愁来拟对公荣酒,醉里放歌严氏溪。chóu lái nǐ duì gōng róng jiǔ,zuì lǐ fàng gē yán shì xī。

次祝鸣和中秋对月韵

杨慎

阁夜试看中夜月,桂花正在散花楼。gé yè shì kàn zhōng yè yuè,guì huā zhèng zài sàn huā lóu。
仙客星轺下碧汉,美人旧隐怀丹丘。xiān kè xīng yáo xià bì hàn,měi rén jiù yǐn huái dān qiū。
巳听笛奏乱归思,更对窗光惊醉眸。sì tīng dí zòu luàn guī sī,gèng duì chuāng guāng jīng zuì móu。
一水盈盈隔千里,佳期不共谢庄游。yī shuǐ yíng yíng gé qiān lǐ,jiā qī bù gòng xiè zhuāng yóu。

高泉临行再赋此以别

杨慎

异乡流落倚名公,公去穷荒望益穷。yì xiāng liú luò yǐ míng gōng,gōng qù qióng huāng wàng yì qióng。
客路万三千里外,仙居七十二泉中。kè lù wàn sān qiān lǐ wài,xiān jū qī shí èr quán zhōng。
昌黎仰斗台光远,靖节停云时雨蒙。chāng lí yǎng dòu tái guāng yuǎn,jìng jié tíng yún shí yǔ méng。
铩羽涸鳞去安所,翾飞川咏几时同。shā yǔ hé lín qù ān suǒ,xuān fēi chuān yǒng jǐ shí tóng。

风雨

杨慎

罗甸愁山雨,滇阳怯海风。luó diān chóu shān yǔ,diān yáng qiè hǎi fēng。
可怜风雨夜,长在客途中。kě lián fēng yǔ yè,zhǎng zài kè tú zhōng。

宿华亭寺二首其一

杨慎

花树高于屋,红霞夜照人。huā shù gāo yú wū,hóng xiá yè zhào rén。
声声枝上鸟,也似惜余春。shēng shēng zhī shàng niǎo,yě shì xī yú chūn。

青桥夜宿

杨慎

驿亭临白水,石榻满苍苔。yì tíng lín bái shuǐ,shí tà mǎn cāng tái。
远客浑无梦,江声枕上来。yuǎn kè hún wú mèng,jiāng shēng zhěn shàng lái。

积雨始晴

杨慎

霁晓凭高处,凉风吹我襟。jì xiǎo píng gāo chù,liáng fēng chuī wǒ jīn。
海天堪倚杵,岭树小如簪。hǎi tiān kān yǐ chǔ,lǐng shù xiǎo rú zān。