古诗词

鹧鸪天·雨中凉甚独酌

杨慎

灌口沙坪摘小春。guàn kǒu shā píng zhāi xiǎo chūn。
素馨茉莉荐香尘。sù xīn mò lì jiàn xiāng chén。
要知贮月金波味,只有餐霞玉洞人。yào zhī zhù yuè jīn bō wèi,zhǐ yǒu cān xiá yù dòng rén。
云叶嫩,乳花新。yún yè nèn,rǔ huā xīn。
冰瓯雪瓯却杯巡。bīng ōu xuě ōu què bēi xún。
清风两腋诗千首,舌有悬河笔有神。qīng fēng liǎng yè shī qiān shǒu,shé yǒu xuán hé bǐ yǒu shén。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

郑立之中丞平蜀石城夷寨有诗纪事次韵

杨慎

狼狐芒角正弯环,虎落连营又出关。láng hú máng jiǎo zhèng wān huán,hǔ luò lián yíng yòu chū guān。
汉使征鸿何日至,胡儿牧马几时还。hàn shǐ zhēng hóng hé rì zhì,hú ér mù mǎ jǐ shí hái。
千重紫塞迷青冢,九曲黄河绕黑山。qiān zhòng zǐ sāi mí qīng zhǒng,jiǔ qū huáng hé rào hēi shān。
飞将殊勋犹下吏,书生乘障敢辞艰。fēi jiāng shū xūn yóu xià lì,shū shēng chéng zhàng gǎn cí jiān。

次姜梦宾登洱水浩然阁韵

杨慎

谁赋风光草际浮,谢公佳客尽诗流。shuí fù fēng guāng cǎo jì fú,xiè gōng jiā kè jǐn shī liú。
紫城云树迎江阁,白国烟波送海舟。zǐ chéng yún shù yíng jiāng gé,bái guó yān bō sòng hǎi zhōu。
南浦移樽消旅思,西园飞盖记仙游。nán pǔ yí zūn xiāo lǚ sī,xī yuán fēi gài jì xiān yóu。
愁来独减登临兴,病骨先惊一叶秋。chóu lái dú jiǎn dēng lín xīng,bìng gǔ xiān jīng yī yè qiū。

安宁温泉

杨慎

铿瑟舞雩歌点也,流觞修楔记羲之。kēng sè wǔ yú gē diǎn yě,liú shāng xiū xiē jì xī zhī。
何如碧玉温泉水,绝胜华清礜石池。hé rú bì yù wēn quán shuǐ,jué shèng huá qīng yù shí chí。
巳挹金膏分沆瀣,更邀明月濯涟漪。sì yì jīn gāo fēn hàng xiè,gèng yāo míng yuè zhuó lián yī。
沉沉兰酌春相引,泛泛杨舟晚更移。chén chén lán zhuó chūn xiāng yǐn,fàn fàn yáng zhōu wǎn gèng yí。

得杨实卿书

杨慎

逐客正伤南浦赋,高人遥致北山文。zhú kè zhèng shāng nán pǔ fù,gāo rén yáo zhì běi shān wén。
诗坛花月还公济,玄圃方州又子云。shī tán huā yuè hái gōng jì,xuán pǔ fāng zhōu yòu zi yún。
起草共知双笔健,转蓬何趐十年分。qǐ cǎo gòng zhī shuāng bǐ jiàn,zhuǎn péng hé xuè shí nián fēn。
怀侬莫作相寻梦,蜃雨蛮烟泥杀君。huái nóng mò zuò xiāng xún mèng,shèn yǔ mán yān ní shā jūn。

春日访樊九冈幽居

杨慎

九陇冈头紫气浮,高人元是列仙俦。jiǔ lǒng gāng tóu zǐ qì fú,gāo rén yuán shì liè xiān chóu。
黄花晚节开三径,翠竹清风卧一丘。huáng huā wǎn jié kāi sān jìng,cuì zhú qīng fēng wò yī qiū。
松菊微行常伴鹤,苔矶独钓不惊鸥。sōng jú wēi xíng cháng bàn hè,tái jī dú diào bù jīng ōu。
伊余南北东西者,浪迹深惭下榻留。yī yú nán běi dōng xī zhě,làng jì shēn cán xià tà liú。

春三月四日仰山余尹招游疏江亭观新修都江堰

杨慎

疏江亭上眺芳春,千古离堆迹未陈。shū jiāng tíng shàng tiào fāng chūn,qiān gǔ lí duī jì wèi chén。
矗矗楼台笼蜃气,㽦㽦原隰接龙鳞。chù chù lóu tái lóng shèn qì,xún xún yuán xí jiē lóng lín。
井居需养非秦政,则堰淘滩是禹神。jǐng jū xū yǎng fēi qín zhèng,zé yàn táo tān shì yǔ shén。
为喜灌坛河润远,恩波德水又更新。wèi xǐ guàn tán hé rùn yuǎn,ēn bō dé shuǐ yòu gèng xīn。

赠韩灵庵表弟

杨慎

奕世龙韬耀将星,守窗惟爱读书萤。yì shì lóng tāo yào jiāng xīng,shǒu chuāng wéi ài dú shū yíng。
愁看欧氏陇阡表,喜建苏家族谱亭。chóu kàn ōu shì lǒng qiān biǎo,xǐ jiàn sū jiā zú pǔ tíng。
棣萼关情花寂寂,寒泉入梦水泠泠。dì è guān qíng huā jì jì,hán quán rù mèng shuǐ líng líng。
双金片玉人皆许,勋业行藏鬓正青。shuāng jīn piàn yù rén jiē xǔ,xūn yè xíng cáng bìn zhèng qīng。

赠韩灵庵表弟

杨慎

病骨寒宵冷不胜,拥炉塞向正凌兢。bìng gǔ hán xiāo lěng bù shèng,yōng lú sāi xiàng zhèng líng jīng。
壶愔莲漏浑如咽,灯暗兰膏坐自凝。hú yīn lián lòu hún rú yàn,dēng àn lán gāo zuò zì níng。
夜久梦回疑有雪,朝来唾下欲成冰。yè jiǔ mèng huí yí yǒu xuě,cháo lái tuò xià yù chéng bīng。
狸奴恋暖驱难去,缩猬衔蝉隐披棱。lí nú liàn nuǎn qū nán qù,suō wèi xián chán yǐn pī léng。

周五津寄锦笺并柬杨双泉

杨慎

谁制鸾笺迥出群,云英腻白粲霜氛。shuí zhì luán jiān jiǒng chū qún,yún yīng nì bái càn shuāng fēn。
薛涛井上凝清露,江令筵前擘彩云。xuē tāo jǐng shàng níng qīng lù,jiāng lìng yán qián bāi cǎi yún。
窈窕翠藤盘侧理,连环香玉剪回文。yǎo tiǎo cuì téng pán cè lǐ,lián huán xiāng yù jiǎn huí wén。
老来无复生花梦,锦字泥缄付墨君。lǎo lái wú fù shēng huā mèng,jǐn zì ní jiān fù mò jūn。

中元夕望开福寺灯塔

杨慎

铃语吟风寂梵音,塔灯擎月净高深。líng yǔ yín fēng jì fàn yīn,tǎ dēng qíng yuè jìng gāo shēn。
盂兰瑞草生三昧,天竺昙花散五阴。yú lán ruì cǎo shēng sān mèi,tiān zhú tán huā sàn wǔ yīn。
雁沼恍疑星宿海,鹫峰幻作火珠林。yàn zhǎo huǎng yí xīng sù hǎi,jiù fēng huàn zuò huǒ zhū lín。
西方谩说光明藏,何似中华池布金。xī fāng mán shuō guāng míng cáng,hé shì zhōng huá chí bù jīn。

寄夏松泉

杨慎

山中睡起三竿日,天上书来五朵云。shān zhōng shuì qǐ sān gān rì,tiān shàng shū lái wǔ duǒ yún。
念我独愁开阒寂,感君长跪谢殷勤。niàn wǒ dú chóu kāi qù jì,gǎn jūn zhǎng guì xiè yīn qín。
两年故国交游隔,千里同心岐路分。liǎng nián gù guó jiāo yóu gé,qiān lǐ tóng xīn qí lù fēn。
奇树华滋看已遍,不禁春色恼离群。qí shù huá zī kàn yǐ biàn,bù jìn chūn sè nǎo lí qún。

郫县子云阁

杨慎

落景登临县郭西,坐来结构与云齐。luò jǐng dēng lín xiàn guō xī,zuò lái jié gòu yǔ yún qí。
平郊远讶行人小,高阁回看去鸟低。píng jiāo yuǎn yà xíng rén xiǎo,gāo gé huí kàn qù niǎo dī。
林表馀花春寂寂,城隅纤草晚萋萋。lín biǎo yú huā chūn jì jì,chéng yú xiān cǎo wǎn qī qī。
酒阑却下危梯去,犹为风烟惜解携。jiǔ lán què xià wēi tī qù,yóu wèi fēng yān xī jiě xié。

立春日禁中对雪

杨慎

天街晴雪照帘栊,万户千门似郢中。tiān jiē qíng xuě zhào lián lóng,wàn hù qiān mén shì yǐng zhōng。
先向晓营添朔气,却随春仗转条风。xiān xiàng xiǎo yíng tiān shuò qì,què suí chūn zhàng zhuǎn tiáo fēng。
上林花信梅边出,太淑波声柳外通。shàng lín huā xìn méi biān chū,tài shū bō shēng liǔ wài tōng。
郢客高歌谁属和,巴人下曲本难工。yǐng kè gāo gē shuí shǔ hé,bā rén xià qū běn nán gōng。

戊寅九日龙门登高

杨慎

江山盘踞千年地,风雨崔嵬百尺台。jiāng shān pán jù qiān nián dì,fēng yǔ cuī wéi bǎi chǐ tái。
摇落霜林秋籁发,参差云堞晓光开。yáo luò shuāng lín qiū lài fā,cān chà yún dié xiǎo guāng kāi。
四愁多阻张衡望,九辨堪兴宋玉哀。sì chóu duō zǔ zhāng héng wàng,jiǔ biàn kān xīng sòng yù āi。
望远登高聊自遣,芳萸艳菊漫相催。wàng yuǎn dēng gāo liáo zì qiǎn,fāng yú yàn jú màn xiāng cuī。

沐希甫叶道亨约会于太华寺雨中用杜少陵韵一首

杨慎

野竹幽花夹道迎,绀园金刹望中明。yě zhú yōu huā jiā dào yíng,gàn yuán jīn shā wàng zhōng míng。
海天风色云笼树,山国春寒雨满城。hǎi tiān fēng sè yún lóng shù,shān guó chūn hán yǔ mǎn chéng。
最觉龙鳞图画润,生憎鸟羽毳衣轻。zuì jué lóng lín tú huà rùn,shēng zēng niǎo yǔ cuì yī qīng。
迷源复作留连住,寻壑犹能窈窕行。mí yuán fù zuò liú lián zhù,xún hè yóu néng yǎo tiǎo xíng。