古诗词

江城梅花引·夕宿江门

杨慎

漏声沈。lòu shēng shěn。
雨声沈。yǔ shēng shěn。
滴滴空阶碎客心。dī dī kōng jiē suì kè xīn。
拥单衾。yōng dān qīn。
拥单衾。yōng dān qīn。
病骨寒侵。bìng gǔ hán qīn。
争教不断魂。zhēng jiào bù duàn hún。
静闻枥上嘶羸马。jìng wén lì shàng sī léi mǎ。
巴童熟睡荒鸡哑。bā tóng shú shuì huāng jī yǎ。
旅游难。lǚ yóu nán。
白首衰残。bái shǒu shuāi cán。
何日歇征鞍。hé rì xiē zhēng ān。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙

杨慎

首夏偏宜淡薄妆。shǒu xià piān yí dàn báo zhuāng。
铜青衫子紫香囊。tóng qīng shān zi zǐ xiāng náng。
清歌一曲送霞觞。qīng gē yī qū sòng xiá shāng。
罗袜凌波回洛浦,淡云轻雨拂高唐。luó wà líng bō huí luò pǔ,dàn yún qīng yǔ fú gāo táng。
纱厨今夜贺新凉。shā chú jīn yè hè xīn liáng。

临江仙

杨慎

红尘鞍马红亭路,天涯一望无穷。hóng chén ān mǎ hóng tíng lù,tiān yá yī wàng wú qióng。
长安日下楚云东。zhǎng ān rì xià chǔ yún dōng。
鸣鞭杨柳陌,分袂杏花丛。míng biān yáng liǔ mò,fēn mèi xìng huā cóng。
离拍易终人易散,佳人玉箸啼红。lí pāi yì zhōng rén yì sàn,jiā rén yù zhù tí hóng。
今宵明月与君同。jīn xiāo míng yuè yǔ jūn tóng。
愁心闻唳鹤,倦寝听归鸿。chóu xīn wén lì hè,juàn qǐn tīng guī hóng。

临江仙

杨慎

池北池南新绿,树头树底残红。chí běi chí nán xīn lǜ,shù tóu shù dǐ cán hóng。
多情休怨雨和风。duō qíng xiū yuàn yǔ hé fēng。
东君元是客,归去自匆匆。dōng jūn yuán shì kè,guī qù zì cōng cōng。
怅望鸳鸯别浦,萧条翡翠芳丛。chàng wàng yuān yāng bié pǔ,xiāo tiáo fěi cuì fāng cóng。
梦回香冷酒微中。mèng huí xiāng lěng jiǔ wēi zhōng。
杜鹍声不断,帘外月朦胧。dù kūn shēng bù duàn,lián wài yuè méng lóng。

鹧鸪天

杨慎

宝树林中碧玉凉。bǎo shù lín zhōng bì yù liáng。
西风又送木犀黄。xī fēng yòu sòng mù xī huáng。
开成金粟枝枝重,插上乌云朵朵香。kāi chéng jīn sù zhī zhī zhòng,chā shàng wū yún duǒ duǒ xiāng。
依绣阁,傍银塘。yī xiù gé,bàng yín táng。
广寒宫里白云乡。guǎng hán gōng lǐ bái yún xiāng。
迥砧横笛声初断,坠露流风夜正长。jiǒng zhēn héng dí shēng chū duàn,zhuì lù liú fēng yè zhèng zhǎng。

鹧鸪天

杨慎

曲阁飘萧一夜风。qū gé piāo xiāo yī yè fēng。
名花零落五铢红。míng huā líng luò wǔ zhū hóng。
卜欢有信占今夕,买赋多情出后宫。bo huān yǒu xìn zhàn jīn xī,mǎi fù duō qíng chū hòu gōng。
朝暮朵,浅深丛。cháo mù duǒ,qiǎn shēn cóng。
翠帏丝障锦帘栊。cuì wéi sī zhàng jǐn lián lóng。
汉江游女愁多露,春在昭阳日影中。hàn jiāng yóu nǚ chóu duō lù,chūn zài zhāo yáng rì yǐng zhōng。

南乡子·荆州元夕

杨慎

玉笛送残梅。yù dí sòng cán méi。
片片随风入镜台。piàn piàn suí fēng rù jìng tái。
台下新妆传玩处,徘徊。tái xià xīn zhuāng chuán wán chù,pái huái。
腊尾春头恨几回。là wěi chūn tóu hèn jǐ huí。

南乡子·荆州元夕

杨慎

丝雨湿香街。sī yǔ shī xiāng jiē。
禁住花灯不放开。jìn zhù huā dēng bù fàng kāi。
闷上紫姑香火会,遥猜。mèn shàng zǐ gū xiāng huǒ huì,yáo cāi。
红豆音书甚日来。hóng dòu yīn shū shén rì lái。

南乡子·荆州元夕

杨慎

官柳动新枝。guān liǔ dòng xīn zhī。
万缕黄金万缕丝。wàn lǚ huáng jīn wàn lǚ sī。
折赠行人千里去,回期。zhé zèng xíng rén qiān lǐ qù,huí qī。
莫待清霜落叶时。mò dài qīng shuāng luò yè shí。

南乡子·荆州元夕

杨慎

细雨妒芳姿。xì yǔ dù fāng zī。
禁住莺翁与燕儿。jìn zhù yīng wēng yǔ yàn ér。
待得晴明好天气,迟迟。dài dé qíng míng hǎo tiān qì,chí chí。
花絮飞残水满池。huā xù fēi cán shuǐ mǎn chí。

南乡子·荆州元夕

杨慎

芳草被金堤。fāng cǎo bèi jīn dī。
野烧红余绿正齐。yě shāo hóng yú lǜ zhèng qí。
恰翠踏青新雨后,萋萋。qià cuì tà qīng xīn yǔ hòu,qī qī。
裙拂秋千彩架底。qún fú qiū qiān cǎi jià dǐ。

南乡子·荆州元夕

杨慎

枉渚与回蹊。wǎng zhǔ yǔ huí qī。
楚雾秦烟望转迷。chǔ wù qín yān wàng zhuǎn mí。
相伴王孙千里去,东西。xiāng bàn wáng sūn qiān lǐ qù,dōng xī。
蝴蝶成团杜宇啼。hú dié chéng tuán dù yǔ tí。

转应曲

杨慎

双燕。shuāng yàn。
双燕。shuāng yàn。
金屋往来长见。jīn wū wǎng lái zhǎng jiàn。
珠帘半卷风斜。zhū lián bàn juǎn fēng xié。
何处衔来落花。hé chù xián lái luò huā。
花落。huā luò。
花落。huā luò。
日莫长门寂寞。rì mò zhǎng mén jì mò。

转应曲

杨慎

黄鸟。huáng niǎo。
黄鸟。huáng niǎo。
飞过花枝袅袅。fēi guò huā zhī niǎo niǎo。
绿阴青子初新。lǜ yīn qīng zi chū xīn。
流水斜阳晚春。liú shuǐ xié yáng wǎn chūn。
春晚。chūn wǎn。
春晚。chūn wǎn。
望断东城上苑。wàng duàn dōng chéng shàng yuàn。

转应曲

杨慎

促织。cù zhī。
促织。cù zhī。
声近银床转急。shēng jìn yín chuáng zhuǎn jí。
熏残百合衣香。xūn cán bǎi hé yī xiāng。
消尽兰膏夜长。xiāo jǐn lán gāo yè zhǎng。
长夜。zhǎng yè。
长夜。zhǎng yè。
露冷芙蓉花谢。lù lěng fú róng huā xiè。

转应曲

杨慎

青鸟。qīng niǎo。
青鸟。qīng niǎo。
来自十洲三岛。lái zì shí zhōu sān dǎo。
树头梅蕊春催。shù tóu méi ruǐ chūn cuī。
枕上残妆梦回。zhěn shàng cán zhuāng mèng huí。
回梦。huí mèng。
回梦。huí mèng。
城角晓闻三弄。chéng jiǎo xiǎo wén sān nòng。