古诗词

江城梅花引·夕宿江门

杨慎

漏声沈。lòu shēng shěn。
雨声沈。yǔ shēng shěn。
滴滴空阶碎客心。dī dī kōng jiē suì kè xīn。
拥单衾。yōng dān qīn。
拥单衾。yōng dān qīn。
病骨寒侵。bìng gǔ hán qīn。
争教不断魂。zhēng jiào bù duàn hún。
静闻枥上嘶羸马。jìng wén lì shàng sī léi mǎ。
巴童熟睡荒鸡哑。bā tóng shú shuì huāng jī yǎ。
旅游难。lǚ yóu nán。
白首衰残。bái shǒu shuāi cán。
何日歇征鞍。hé rì xiē zhēng ān。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

寒霄月色

杨慎

明月流寒影,低櫩复转廊。míng yuè liú hán yǐng,dī yán fù zhuǎn láng。
雪霜留澹白,参昂伴昏黄。xuě shuāng liú dàn bái,cān áng bàn hūn huáng。
野径多樵笛,江村有钓航。yě jìng duō qiáo dí,jiāng cūn yǒu diào háng。
不教乌鹊定,直待烛龙光。bù jiào wū què dìng,zhí dài zhú lóng guāng。

寄许玉林

杨慎

吾怜许玉林,道气夙龄深。wú lián xǔ yù lín,dào qì sù líng shēn。
悬车未华发,解佩晏清襟。xuán chē wèi huá fā,jiě pèi yàn qīng jīn。
山水归与兴,琴樽静者心。shān shuǐ guī yǔ xīng,qín zūn jìng zhě xīn。
紫芳行可觌,丹灶拟同寻。zǐ fāng xíng kě dí,dān zào nǐ tóng xún。

酬袁永之

杨慎

书到滇阴日,封题阳朔春。shū dào diān yīn rì,fēng tí yáng shuò chūn。
同心虽异县,未面巳通神。tóng xīn suī yì xiàn,wèi miàn sì tōng shén。
骏发高岑后,鸿裁晔寿新。jùn fā gāo cén hòu,hóng cái yè shòu xīn。
伊予嗟暮耋,颙子掞天宸。yī yǔ jiē mù dié,yóng zi shàn tiān chén。

寒夕

杨慎

璧月寒生晕,银河冻欲冰。bì yuè hán shēng yūn,yín hé dòng yù bīng。
檐花穿雾凇,窗纸战风棱。yán huā chuān wù sōng,chuāng zhǐ zhàn fēng léng。
桂火嘘难焰,兰膏坐自凝。guì huǒ xū nán yàn,lán gāo zuò zì níng。
新梅如姹女,妆束待晨兴。xīn méi rú chà nǚ,zhuāng shù dài chén xīng。

送朱参政良矩还金华

杨慎

仙人无白发,何事早归山。xiān rén wú bái fā,hé shì zǎo guī shān。
东海文鳐逝,南云倦鸟还。dōng hǎi wén yáo shì,nán yún juàn niǎo hái。
竹林同晋逸,芝岭异商颜。zhú lín tóng jìn yì,zhī lǐng yì shāng yán。
明月和清梦,随君度雪关。míng yuè hé qīng mèng,suí jūn dù xuě guān。

秋夕高峣早起

杨慎

独向高峣宿,遥闻水寺钟。dú xiàng gāo yáo sù,yáo wén shuǐ sì zhōng。
疏灯青耿壁,斜月翠沉峰。shū dēng qīng gěng bì,xié yuè cuì chén fēng。
星点萤穿竹,潮音鹤舞松。xīng diǎn yíng chuān zhú,cháo yīn hè wǔ sōng。
明湖开晓镜,倒影木芙蓉。míng hú kāi xiǎo jìng,dào yǐng mù fú róng。

村晓

杨慎

水寺霜钟起,山楼晓堞迷。shuǐ sì shuāng zhōng qǐ,shān lóu xiǎo dié mí。
长庚配残月,斜汉界晴霓。zhǎng gēng pèi cán yuè,xié hàn jiè qíng ní。
犬吠声如豹,蝇喧听似鸡。quǎn fèi shēng rú bào,yíng xuān tīng shì jī。
老怀浑不寐,遥夕又新题。lǎo huái hún bù mèi,yáo xī yòu xīn tí。

寄王云巢

杨慎

红尘厌市廛,白首伴云眠。hóng chén yàn shì chán,bái shǒu bàn yún mián。
巢父元无地,壶公别有天。cháo fù yuán wú dì,hú gōng bié yǒu tiān。
北山回俗驾,南岳定诗禅。běi shān huí sú jià,nán yuè dìng shī chán。
莫讶焦鹩细,逍遥且大年。mò yà jiāo liáo xì,xiāo yáo qiě dà nián。

怀韩子中

杨慎

风流点苍彦,天骨乘黄奇。fēng liú diǎn cāng yàn,tiān gǔ chéng huáng qí。
出宰千家邑,归无三径资。chū zǎi qiān jiā yì,guī wú sān jìng zī。
兰亭传墨诀,草阁伴玄思。lán tíng chuán mò jué,cǎo gé bàn xuán sī。
怊怅汤田别,深杯欲暝时。chāo chàng tāng tián bié,shēn bēi yù míng shí。

寄张愈光

杨慎

刘安悲落木,曹植感飞蓬。liú ān bēi luò mù,cáo zhí gǎn fēi péng。
夜雨灯前梦,秋霜镜里容。yè yǔ dēng qián mèng,qiū shuāng jìng lǐ róng。
绵绵思远道,戚戚苦无踪。mián mián sī yuǎn dào,qī qī kǔ wú zōng。
何日来仙驾,青天骑白龙。hé rì lái xiān jià,qīng tiān qí bái lóng。

高峣夕

杨慎

雌霓晴桥跨,雄风晚籁斜。cí ní qíng qiáo kuà,xióng fēng wǎn lài xié。
绿畴翻?稏,苍浦贙蒹葭。lǜ chóu fān bà yà,cāng pǔ xuàn jiān jiā。
樵隐同山麓,渔商集水涯。qiáo yǐn tóng shān lù,yú shāng jí shuǐ yá。
荒村门早闭,卜树已归鸦。huāng cūn mén zǎo bì,bo shù yǐ guī yā。

赠别陆后野

杨慎

邂逅叶心期,灯花对酒卮。xiè hòu yè xīn qī,dēng huā duì jiǔ zhī。
浮云迁客梦,明月美人诗。fú yún qiān kè mèng,míng yuè měi rén shī。
馆曙鸣鸡早,关寒度马迟。guǎn shǔ míng jī zǎo,guān hán dù mǎ chí。
行过宜禄驿,好寄世南碑。xíng guò yí lù yì,hǎo jì shì nán bēi。

赠王民望其二

杨慎

言笑豁相思,有约当后期。yán xiào huō xiāng sī,yǒu yuē dāng hòu qī。
云峤苔屐并,风檐兰襟披。yún jiào tái jī bìng,fēng yán lán jīn pī。
衢步拾瑶草,池酌系青丝。qú bù shí yáo cǎo,chí zhuó xì qīng sī。
俊游希白下,高会继南皮。jùn yóu xī bái xià,gāo huì jì nán pí。

赠王民望其二

杨慎

南皮驶清流,北渚爽金?。nán pí shǐ qīng liú,běi zhǔ shuǎng jīn jiū。
去骖俨立鹄,走舸歙飞鸥。qù cān yǎn lì gǔ,zǒu gě shè fēi ōu。
胡然婴疴疢,临岐隔欢游。hú rán yīng kē chèn,lín qí gé huān yóu。
望美天咫尺,何以慰离忧。wàng měi tiān zhǐ chǐ,hé yǐ wèi lí yōu。

赠王民望其二

杨慎

离忧一何丛,我心一何忡。lí yōu yī hé cóng,wǒ xīn yī hé chōng。
紫芳行采采,翠管坐蒙蒙。zǐ fāng xíng cǎi cǎi,cuì guǎn zuò méng méng。
开奁熭宝饵,隐几拂雕桐。kāi lián wèi bǎo ěr,yǐn jǐ fú diāo tóng。
驰神随去鹢,缄情付归鸿。chí shén suí qù yì,jiān qíng fù guī hóng。