古诗词

江城梅花引·夕宿江门

杨慎

漏声沈。lòu shēng shěn。
雨声沈。yǔ shēng shěn。
滴滴空阶碎客心。dī dī kōng jiē suì kè xīn。
拥单衾。yōng dān qīn。
拥单衾。yōng dān qīn。
病骨寒侵。bìng gǔ hán qīn。
争教不断魂。zhēng jiào bù duàn hún。
静闻枥上嘶羸马。jìng wén lì shàng sī léi mǎ。
巴童熟睡荒鸡哑。bā tóng shú shuì huāng jī yǎ。
旅游难。lǚ yóu nán。
白首衰残。bái shǒu shuāi cán。
何日歇征鞍。hé rì xiē zhēng ān。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

喜任苍岩至招之饮

杨慎

还家不落新春后,征棹先逢旧雨前。hái jiā bù luò xīn chūn hòu,zhēng zhào xiān féng jiù yǔ qián。
绣被唤回巫峡梦,锦囊剩有蜀江篇。xiù bèi huàn huí wū xiá mèng,jǐn náng shèng yǒu shǔ jiāng piān。
垂垂梅蕊犹凝雪,濯濯杨枝欲吐烟。chuí chuí méi ruǐ yóu níng xuě,zhuó zhuó yáng zhī yù tǔ yān。
好是玉盘传菜日,共酣金醴媚椒天。hǎo shì yù pán chuán cài rì,gòng hān jīn lǐ mèi jiāo tiān。

寄李心山侍御

杨慎

扁舟暮倚荻花丛,灯影皤然照一翁。biǎn zhōu mù yǐ dí huā cóng,dēng yǐng pó rán zhào yī wēng。
明月此时千里隔,清吟昨夜一樽同。míng yuè cǐ shí qiān lǐ gé,qīng yín zuó yè yī zūn tóng。
人生南北真岐路,客计飘飖是转蓬。rén shēng nán běi zhēn qí lù,kè jì piāo yáo shì zhuǎn péng。
陇驿寄梅曾到否,年光又逐斗杓东。lǒng yì jì méi céng dào fǒu,nián guāng yòu zhú dòu biāo dōng。

钓鱼城王张二忠臣词

杨慎

钓鱼城下江水清,荒烟古垒气犹生。diào yú chéng xià jiāng shuǐ qīng,huāng yān gǔ lěi qì yóu shēng。
睢阳百战有健将,墨翟九守无降兵。suī yáng bǎi zhàn yǒu jiàn jiāng,mò dí jiǔ shǒu wú jiàng bīng。
犀舟曾挥白羽扇,雄剑几断曼胡缨。xī zhōu céng huī bái yǔ shàn,xióng jiàn jǐ duàn màn hú yīng。
西湖日夜尚歌舞,只待崖山航海行。xī hú rì yè shàng gē wǔ,zhǐ dài yá shān háng hǎi xíng。

听歌

杨慎

彩云天外驻行杯,明月楼前引上才。cǎi yún tiān wài zhù xíng bēi,míng yuè lóu qián yǐn shàng cái。
红颊绽时银烛烂,翠眉低处玉山颓。hóng jiá zhàn shí yín zhú làn,cuì méi dī chù yù shān tuí。
飘飖侠客游燕市,窈窕仙娥下楚台。piāo yáo xiá kè yóu yàn shì,yǎo tiǎo xiān é xià chǔ tái。
千载王郎风韵在,倩君重唱夕阳开。qiān zài wáng láng fēng yùn zài,qiàn jūn zhòng chàng xī yáng kāi。

送道士何端阳往武当

杨慎

篸岭之峰丹翠含,金膏水碧孕重岩。cǎn lǐng zhī fēng dān cuì hán,jīn gāo shuǐ bì yùn zhòng yán。
磨蚁游人陟风磴,骖鸾仙侣坐冰嵌。mó yǐ yóu rén zhì fēng dèng,cān luán xiān lǚ zuò bīng qiàn。
三霄宝月悬青樠,千岁玄霜下紫杉。sān xiāo bǎo yuè xuán qīng mán,qiān suì xuán shuāng xià zǐ shān。
此去暂离应万里,鹤书何日寄遥缄。cǐ qù zàn lí yīng wàn lǐ,hè shū hé rì jì yáo jiān。

浮桥

杨慎

千尺长虹卧锦波,悬撞度索笑䍧牁。qiān chǐ zhǎng hóng wò jǐn bō,xuán zhuàng dù suǒ xiào kē。
玉环金锁随开阖,木客鲛人杂啸歌。yù huán jīn suǒ suí kāi hé,mù kè jiāo rén zá xiào gē。
漫道鼋鼍梁碧海,虚传乌鹊架银河。màn dào yuán tuó liáng bì hǎi,xū chuán wū què jià yín hé。
堪怜来往惊鸿影,步步尘香榇袜罗。kān lián lái wǎng jīng hóng yǐng,bù bù chén xiāng chèn wà luó。

送何柏村元戎

杨慎

牛斗妖氛指日平,暂劳鹊印挂东征。niú dòu yāo fēn zhǐ rì píng,zàn láo què yìn guà dōng zhēng。
捷书行奏长杨殿,军令先传细柳营。jié shū xíng zòu zhǎng yáng diàn,jūn lìng xiān chuán xì liǔ yíng。
冀北貔貅曾控御,山西将帅半牙兵。jì běi pí xiū céng kòng yù,shān xī jiāng shuài bàn yá bīng。
功成归隐青城曲,社酒寒灯好结盟。gōng chéng guī yǐn qīng chéng qū,shè jiǔ hán dēng hǎo jié méng。

木泾周公裒集鄙诗刻之作此以谢

杨慎

漫兴诗成散逸多,玉人彩笔为编摩。màn xīng shī chéng sàn yì duō,yù rén cǎi bǐ wèi biān mó。
四愁平子饶情兴,五噫梁鸿发啸歌。sì chóu píng zi ráo qíng xīng,wǔ yī liáng hóng fā xiào gē。
羽猎长杨违侍从,碧鸡金马饱经过。yǔ liè zhǎng yáng wéi shì cóng,bì jī jīn mǎ bǎo jīng guò。
雕虫小技嗟吾老,谷鸟嘤鸣奈若何。diāo chóng xiǎo jì jiē wú lǎo,gǔ niǎo yīng míng nài ruò hé。

月梧大司寇喻公寿诗

杨慎

丁卯同年七十人,回头五十正嘉春。dīng mǎo tóng nián qī shí rén,huí tóu wǔ shí zhèng jiā chūn。
沉沉海屋添筹算,耿耿长庚映昊旻。chén chén hǎi wū tiān chóu suàn,gěng gěng zhǎng gēng yìng hào mín。
已见锦堂称寿俊,况兼青史传名臣。yǐ jiàn jǐn táng chēng shòu jùn,kuàng jiān qīng shǐ chuán míng chén。
千峰不隔南飞鹤,一盏遥飞贺诞辰。qiān fēng bù gé nán fēi hè,yī zhǎn yáo fēi hè dàn chén。

咏风扇寄珥江

杨慎

飙轮木羽引凉多,金伏朱炎奈尔何。biāo lún mù yǔ yǐn liáng duō,jīn fú zhū yán nài ěr hé。
姑射冰姿堪作对,山阴雪兴可能过。gū shè bīng zī kān zuò duì,shān yīn xuě xīng kě néng guò。
婆娑影里怀琼树,蹀躞声中想玉珂。pó suō yǐng lǐ huái qióng shù,dié xiè shēng zhōng xiǎng yù kē。
便拟千觞河朔饮,仍听一曲洞仙歌。biàn nǐ qiān shāng hé shuò yǐn,réng tīng yī qū dòng xiān gē。

送韩炅庵应荫北上

杨慎

采兰赠弟弟如金,珍重金兰只此心。cǎi lán zèng dì dì rú jīn,zhēn zhòng jīn lán zhǐ cǐ xīn。
屈子秉芳留佩韘,左思招隐间重襟。qū zi bǐng fāng liú pèi shè,zuǒ sī zhāo yǐn jiān zhòng jīn。
骊驹北上瞻高步,虎节西归听好音。lí jū běi shàng zhān gāo bù,hǔ jié xī guī tīng hǎo yīn。
奕世闻诗齐鲁并,岂惟韬略似淮阴。yì shì wén shī qí lǔ bìng,qǐ wéi tāo lüè shì huái yīn。

观平吴录

杨慎

庚申胡运卜终一,斗野惊看伏鳖悬。gēng shēn hú yùn bo zhōng yī,dòu yě jīng kàn fú biē xuán。
九四由来真海孽,万三未必是天钱。jiǔ sì yóu lái zhēn hǎi niè,wàn sān wèi bì shì tiān qián。
可怜槎史婴龙日,又见胥台走鹿年。kě lián chá shǐ yīng lóng rì,yòu jiàn xū tái zǒu lù nián。
管乐谁将饶介许,孟兼遗恨醉樵篇。guǎn lè shuí jiāng ráo jiè xǔ,mèng jiān yí hèn zuì qiáo piān。

咏雾淞

杨慎

怪得天鸡误晓光,青腰玉女试银妆。guài dé tiān jī wù xiǎo guāng,qīng yāo yù nǚ shì yín zhuāng。
琼敷缀叶齐如剪,瑞树开花冷不香。qióng fū zhuì yè qí rú jiǎn,ruì shù kāi huā lěng bù xiāng。
月白讵迷三里雾,云黄先兆万家箱。yuè bái jù mí sān lǐ wù,yún huáng xiān zhào wàn jiā xiāng。
贫儿饭瓮歌声好,六出何须贺谢庄。pín ér fàn wèng gē shēng hǎo,liù chū hé xū hè xiè zhuāng。

招张愈光

杨慎

容易年光斗柄东,萧条客舍酒樽空。róng yì nián guāng dòu bǐng dōng,xiāo tiáo kè shě jiǔ zūn kōng。
雪消已减乘舟兴,寒重翻添闭户功。xuě xiāo yǐ jiǎn chéng zhōu xīng,hán zhòng fān tiān bì hù gōng。
古道尘埃多去马,故人书信少来鸿。gǔ dào chén āi duō qù mǎ,gù rén shū xìn shǎo lái hóng。
新礼逆旅知无伴,何惜西斋一笑同。xīn lǐ nì lǚ zhī wú bàn,hé xī xī zhāi yī xiào tóng。

夜宿玉池

杨慎

投辖多情信宿留,长河未曙夜悠悠。tóu xiá duō qíng xìn sù liú,zhǎng hé wèi shǔ yè yōu yōu。
池停蛙鼓雨初霁,窗静蚊雷风乍秋。chí tíng wā gǔ yǔ chū jì,chuāng jìng wén léi fēng zhà qiū。
寻壑经丘殊窈窕,谈玄举白更风流。xún hè jīng qiū shū yǎo tiǎo,tán xuán jǔ bái gèng fēng liú。
名园已到终嫌晚,还拟山阴雪夜舟。míng yuán yǐ dào zhōng xián wǎn,hái nǐ shān yīn xuě yè zhōu。