古诗词

晨起登寺阁前山为雾覆微露山麓宛如平远偶书春物

张嵲

日出雾犹重,微茫认山麓。rì chū wù yóu zhòng,wēi máng rèn shān lù。
远目疑可穷,澶漫如夷陆。yuǎn mù yí kě qióng,chán màn rú yí lù。
韶序日已深,时禽啭幽谷。sháo xù rì yǐ shēn,shí qín zhuàn yōu gǔ。
青林不受春,景气润修竹。qīng lín bù shòu chūn,jǐng qì rùn xiū zhú。
日晴烟光乱,风澹水容渌。rì qíng yān guāng luàn,fēng dàn shuǐ róng lù。
闽岭农事初,荒泉被山曲。mǐn lǐng nóng shì chū,huāng quán bèi shān qū。
耒耜没深泥,凫鸭欢相逐。lěi sì méi shēn ní,fú yā huān xiāng zhú。
躬耕记往年,遭乱成羁束。gōng gēng jì wǎng nián,zāo luàn chéng jī shù。
故园隔山河,桑柘犹在目。gù yuán gé shān hé,sāng zhè yóu zài mù。
丘陇谅荒芜,春归惟灌木。qiū lǒng liàng huāng wú,chūn guī wéi guàn mù。
囚拘怆兹晨,傥徉悲前躅。qiú jū chuàng zī chén,tǎng yáng bēi qián zhú。
缘情固攀援,理会何桎梏。yuán qíng gù pān yuán,lǐ huì hé zhì gù。
且寄终日闲,玩此春苗绿。qiě jì zhōng rì xián,wán cǐ chūn miáo lǜ。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

芍药五首

张嵲

时人惟解爱芳菲,服媚香浓竟莫知。shí rén wéi jiě ài fāng fēi,fú mèi xiāng nóng jìng mò zhī。
幽卧独怜芳气馥,世间惟有柳州诗。yōu wò dú lián fāng qì fù,shì jiān wéi yǒu liǔ zhōu shī。

芍药五首

张嵲

凄凄寒雨送馀春,繁艳浓香慰病身。qī qī hán yǔ sòng yú chūn,fán yàn nóng xiāng wèi bìng shēn。
忽作暖风迟日想,慨然如在汉江滨。hū zuò nuǎn fēng chí rì xiǎng,kǎi rán rú zài hàn jiāng bīn。

芍药五首

张嵲

典刑虽有但伤心,芳气时来尚满襟。diǎn xíng suī yǒu dàn shāng xīn,fāng qì shí lái shàng mǎn jīn。
还似夏侯家众妓,隔帘聊听绕梁音。hái shì xià hóu jiā zhòng jì,gé lián liáo tīng rào liáng yīn。

芍药五首

张嵲

浅白轻黄皆异态,还如妒宠各低垂。qiǎn bái qīng huáng jiē yì tài,hái rú dù chǒng gè dī chuí。
暖风一阵涂香烈,午酒醺酣嗅蕊时。nuǎn fēng yī zhèn tú xiāng liè,wǔ jiǔ xūn hān xiù ruǐ shí。

芍药五首

张嵲

芳气时时侵鼻观,令人三复柳州诗。fāng qì shí shí qīn bí guān,lìng rén sān fù liǔ zhōu shī。
非因寂寞耽幽意,醉倒花间未必知。fēi yīn jì mò dān yōu yì,zuì dào huā jiān wèi bì zhī。

暮春山中

张嵲

经时避地隐苍岩,世虑忘来万事堪。jīng shí bì dì yǐn cāng yán,shì lǜ wàng lái wàn shì kān。
日暮独行南涧侧,遥依疏树望晴岚。rì mù dú xíng nán jiàn cè,yáo yī shū shù wàng qíng lán。

绝句

张嵲

日炙樱桃已半红,更薰花气满襟风。rì zhì yīng táo yǐ bàn hóng,gèng xūn huā qì mǎn jīn fēng。
路傍谒舍蹲遗兽,应有荒坟在麦中。lù bàng yè shě dūn yí shòu,yīng yǒu huāng fén zài mài zhōng。

墨梅四首(其一)

张嵲

生憎丹粉累幽姿,故着轻煤写瘦枝。shēng zēng dān fěn lèi yōu zī,gù zhe qīng méi xiě shòu zhī。
还似故园江上影,半笼烟月在疏篱。hái shì gù yuán jiāng shàng yǐng,bàn lóng yān yuè zài shū lí。

墨梅四首(其二)

张嵲

南枝昨夜雪初干,瘦质临风乱蕊繁。nán zhī zuó yè xuě chū gàn,shòu zhì lín fēng luàn ruǐ fán。
忆向溪桥曾驻马,却疑浑是雾中看。yì xiàng xī qiáo céng zhù mǎ,què yí hún shì wù zhōng kàn。

墨梅四首(其三)

张嵲

化工着意作幽花,疑是来从阿母家。huà gōng zhe yì zuò yōu huā,yí shì lái cóng ā mǔ jiā。
寂寞沙村烟雨里,如看竹外一枝斜。jì mò shā cūn yān yǔ lǐ,rú kàn zhú wài yī zhī xié。

墨梅四首(其四)

张嵲

山边幽路水边村,曾被疏花断客魂。shān biān yōu lù shuǐ biān cūn,céng bèi shū huā duàn kè hún。
犹恨东风无意思,更吹烟雨暗黄昏。yóu hèn dōng fēng wú yì sī,gèng chuī yān yǔ àn huáng hūn。

题鲜于蹈夫墨梅二绝句

张嵲

黄帘绿幕护轻寒,犹忆当年叩画栏。huáng lián lǜ mù hù qīng hán,yóu yì dāng nián kòu huà lán。
红烛泪残人语寂,玉人曾隔绮窗看。hóng zhú lèi cán rén yǔ jì,yù rén céng gé qǐ chuāng kàn。

题鲜于蹈夫墨梅二绝句

张嵲

不御铅华着素衣,玉奴风调似清姿。bù yù qiān huá zhe sù yī,yù nú fēng diào shì qīng zī。
何郎不作凌风句,幻出江南烟雨时。hé láng bù zuò líng fēng jù,huàn chū jiāng nán yān yǔ shí。

金道铺庭下竹十许枝因忆柳子厚清水驿绝句

张嵲

庭下幽篁十数枝,令人偏记柳州诗。tíng xià yōu huáng shí shù zhī,lìng rén piān jì liǔ zhōu shī。
襄阳耆旧消除尽,清水驿傍应断碑。xiāng yáng qí jiù xiāo chú jǐn,qīng shuǐ yì bàng yīng duàn bēi。

题竹

张嵲

山溪荦确雾冥冥,瘦笋初从石罅生。shān xī luò què wù míng míng,shòu sǔn chū cóng shí xià shēng。
开图细想经过地,记得南山步晚晴。kāi tú xì xiǎng jīng guò dì,jì dé nán shān bù wǎn qíng。