古诗词

闽中早春

张嵲

愁见繁云帖死灰,骤喜春从天际回。chóu jiàn fán yún tiē sǐ huī,zhòu xǐ chūn cóng tiān jì huí。
晴云流烂满峰起,潋滟陂塘泉脉来。qíng yún liú làn mǎn fēng qǐ,liàn yàn bēi táng quán mài lái。
春归欲验将何许,柳腰杏颊知春处。chūn guī yù yàn jiāng hé xǔ,liǔ yāo xìng jiá zhī chūn chù。
出门矫首望四郊,满目都无故园树。chū mén jiǎo shǒu wàng sì jiāo,mǎn mù dōu wú gù yuán shù。
暖景犹疑是故园,纷红糅白终萧然。nuǎn jǐng yóu yí shì gù yuán,fēn hóng róu bái zhōng xiāo rán。
黄茅不受春色染,化工无地施妖妍。huáng máo bù shòu chūn sè rǎn,huà gōng wú dì shī yāo yán。
老夫此时三叹息,晴霭暄风总轻掷。lǎo fū cǐ shí sān tàn xī,qíng ǎi xuān fēng zǒng qīng zhì。
缘冈绕涧试幽寻,好鸟一声山桂碧。yuán gāng rào jiàn shì yōu xún,hǎo niǎo yī shēng shān guì bì。
却忆当年汉水边,花光柳色媚晴天。què yì dāng nián hàn shuǐ biān,huā guāng liǔ sè mèi qíng tiān。
江头醉罢日将落,芊眠草色生长烟。jiāng tóu zuì bà rì jiāng luò,qiān mián cǎo sè shēng zhǎng yān。
只今春事知何有,伤心万里空回首。zhǐ jīn chūn shì zhī hé yǒu,shāng xīn wàn lǐ kōng huí shǒu。
中原但有骨如麻,杜曲应无花似酒。zhōng yuán dàn yǒu gǔ rú má,dù qū yīng wú huā shì jiǔ。
我今流落荒山隈,秋蓬作鬓心催颓。wǒ jīn liú luò huāng shān wēi,qiū péng zuò bìn xīn cuī tuí。
逢花政恐被花恼,幸兹寂寞无狂媒。féng huā zhèng kǒng bèi huā nǎo,xìng zī jì mò wú kuáng méi。
闭门睡足高舂后,炉烟一炷消清昼。bì mén shuì zú gāo chōng hòu,lú yān yī zhù xiāo qīng zhòu。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

赵表之送梅并诗次韵四首

张嵲

未忘一笑杯盘乐,终爱忘言气味长。wèi wàng yī xiào bēi pán lè,zhōng ài wàng yán qì wèi zhǎng。
多惭居士梅花供,举世何人解识香。duō cán jū shì méi huā gōng,jǔ shì hé rén jiě shí xiāng。

再次前韵六首其一

张嵲

曩日不缘逃暑至,今朝端为探春来。nǎng rì bù yuán táo shǔ zhì,jīn cháo duān wèi tàn chūn lái。
梅花落去香渝烈,去去还应首重回。méi huā luò qù xiāng yú liè,qù qù hái yīng shǒu zhòng huí。

登楼对雪二首

张嵲

冰花不省如斯暴,疑是吹沙打夜窗。bīng huā bù shěng rú sī bào,yí shì chuī shā dǎ yè chuāng。
莫遣沉阴增敌气,且将盈尺作农祥。mò qiǎn chén yīn zēng dí qì,qiě jiāng yíng chǐ zuò nóng xiáng。

登楼对雪二首

张嵲

朔风几夜相回薄,世路只今多苦辛。shuò fēng jǐ yè xiāng huí báo,shì lù zhǐ jīn duō kǔ xīn。
擒寇可无悬瓠将,泛舟未许剡溪人。qín kòu kě wú xuán hù jiāng,fàn zhōu wèi xǔ shàn xī rén。

游独孤城

张嵲

微王旧国云烟古,独氏空城睥睨平。wēi wáng jiù guó yún yān gǔ,dú shì kōng chéng pì nì píng。
故物只应惟石濑,昔人曾此听寒声。gù wù zhǐ yīng wéi shí lài,xī rén céng cǐ tīng hán shēng。

登真观遗履池

张嵲

古柏参天鹤不归,空馀池水澹清晖。gǔ bǎi cān tiān hè bù guī,kōng yú chí shuǐ dàn qīng huī。
当时遗舄今安在,应作双凫过水飞。dāng shí yí xì jīn ān zài,yīng zuò shuāng fú guò shuǐ fēi。

双楠送何致远归陕西二首

张嵲

乱后生涯似转蓬,何堪送客值秋风。luàn hòu shēng yá shì zhuǎn péng,hé kān sòng kè zhí qiū fēng。
含悽试看东归路,只见青山绕汉中。hán qī shì kàn dōng guī lù,zhǐ jiàn qīng shān rào hàn zhōng。

双楠送何致远归陕西二首

张嵲

日落边城旌旆愁,汉家铁马正防秋。rì luò biān chéng jīng pèi chóu,hàn jiā tiě mǎ zhèng fáng qiū。
殷勤送子西征路,弩力班超万里侯。yīn qín sòng zi xī zhēng lù,nǔ lì bān chāo wàn lǐ hóu。

赠翁法师二首

张嵲

松水为资万事轻,萧然一室寄馀生。sōng shuǐ wèi zī wàn shì qīng,xiāo rán yī shì jì yú shēng。
劳君回去来相过,可见高人世外情。láo jūn huí qù lái xiāng guò,kě jiàn gāo rén shì wài qíng。

赠翁法师二首

张嵲

病馀蒲柳惧先秋,妄想仙人十二楼。bìng yú pú liǔ jù xiān qiū,wàng xiǎng xiān rén shí èr lóu。
好住名山煮白石,他年因子问丹丘。hǎo zhù míng shān zhǔ bái shí,tā nián yīn zi wèn dān qiū。

心老得法天柱修静能道黄龙会中诸耆旧及他宗派知名士辛酉秋应供兹院刻意行道讫无应者明年夏末一日弃去将适焦山图岩以栖老焉丐余诗以行为作三绝句

张嵲

经年于此忍朝饥,又见秋山草木腓。jīng nián yú cǐ rěn cháo jī,yòu jiàn qiū shān cǎo mù féi。
满口阳春无和者,却将锡杖向空飞。mǎn kǒu yáng chūn wú hé zhě,què jiāng xī zhàng xiàng kōng fēi。

心老得法天柱修静能道黄龙会中诸耆旧及他宗派知名士辛酉秋应供兹院刻意行道讫无应者明年夏末一日弃去将适焦山图岩以栖老焉丐余诗以行为作三绝句

张嵲

道人别我焦山去,拟卜穹岩毕暮年。dào rén bié wǒ jiāo shān qù,nǐ bo qióng yán bì mù nián。
帆来帆去澄江阔,我亦心驰落照前。fān lái fān qù chéng jiāng kuò,wǒ yì xīn chí luò zhào qián。

心老得法天柱修静能道黄龙会中诸耆旧及他宗派知名士辛酉秋应供兹院刻意行道讫无应者明年夏末一日弃去将适焦山图岩以栖老焉丐余诗以行为作三绝句

张嵲

口如布谷本无语,身似虚空何所还。kǒu rú bù gǔ běn wú yǔ,shēn shì xū kōng hé suǒ hái。
观音岩迥出云雨,好住幽窗望小山。guān yīn yán jiǒng chū yún yǔ,hǎo zhù yōu chuāng wàng xiǎo shān。

赠羽人二首

张嵲

逌然谁识坐忘心,拥褐无言闭息深。yōu rán shuí shí zuò wàng xīn,yōng hè wú yán bì xī shēn。
庭竹自摇人语寂,终朝相对祗胎禽。tíng zhú zì yáo rén yǔ jì,zhōng cháo xiāng duì zhī tāi qín。

赠羽人二首

张嵲

清晨叩齿诵黄庭,绛阙珠宫会众灵。qīng chén kòu chǐ sòng huáng tíng,jiàng quē zhū gōng huì zhòng líng。
斋罢药炉深炷火,戏攀庭树作熊经。zhāi bà yào lú shēn zhù huǒ,xì pān tíng shù zuò xióng jīng。