古诗词

闽中早春

张嵲

愁见繁云帖死灰,骤喜春从天际回。chóu jiàn fán yún tiē sǐ huī,zhòu xǐ chūn cóng tiān jì huí。
晴云流烂满峰起,潋滟陂塘泉脉来。qíng yún liú làn mǎn fēng qǐ,liàn yàn bēi táng quán mài lái。
春归欲验将何许,柳腰杏颊知春处。chūn guī yù yàn jiāng hé xǔ,liǔ yāo xìng jiá zhī chūn chù。
出门矫首望四郊,满目都无故园树。chū mén jiǎo shǒu wàng sì jiāo,mǎn mù dōu wú gù yuán shù。
暖景犹疑是故园,纷红糅白终萧然。nuǎn jǐng yóu yí shì gù yuán,fēn hóng róu bái zhōng xiāo rán。
黄茅不受春色染,化工无地施妖妍。huáng máo bù shòu chūn sè rǎn,huà gōng wú dì shī yāo yán。
老夫此时三叹息,晴霭暄风总轻掷。lǎo fū cǐ shí sān tàn xī,qíng ǎi xuān fēng zǒng qīng zhì。
缘冈绕涧试幽寻,好鸟一声山桂碧。yuán gāng rào jiàn shì yōu xún,hǎo niǎo yī shēng shān guì bì。
却忆当年汉水边,花光柳色媚晴天。què yì dāng nián hàn shuǐ biān,huā guāng liǔ sè mèi qíng tiān。
江头醉罢日将落,芊眠草色生长烟。jiāng tóu zuì bà rì jiāng luò,qiān mián cǎo sè shēng zhǎng yān。
只今春事知何有,伤心万里空回首。zhǐ jīn chūn shì zhī hé yǒu,shāng xīn wàn lǐ kōng huí shǒu。
中原但有骨如麻,杜曲应无花似酒。zhōng yuán dàn yǒu gǔ rú má,dù qū yīng wú huā shì jiǔ。
我今流落荒山隈,秋蓬作鬓心催颓。wǒ jīn liú luò huāng shān wēi,qiū péng zuò bìn xīn cuī tuí。
逢花政恐被花恼,幸兹寂寞无狂媒。féng huā zhèng kǒng bèi huā nǎo,xìng zī jì mò wú kuáng méi。
闭门睡足高舂后,炉烟一炷消清昼。bì mén shuì zú gāo chōng hòu,lú yān yī zhù xiāo qīng zhòu。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

微王庙

张嵲

叠浪一滩翻积雪,连峰千里送青螺。dié làng yī tān fān jī xuě,lián fēng qiān lǐ sòng qīng luó。
微王建国犹来古,山锁丛祠瞑色多。wēi wáng jiàn guó yóu lái gǔ,shān suǒ cóng cí míng sè duō。

无住坟山溪水

张嵲

转山溪溜碧涓涓,一勺芳甘信所便。zhuǎn shān xī liū bì juān juān,yī sháo fāng gān xìn suǒ biàn。
盖代伟人今卜宅,敬君还似老翁泉。gài dài wěi rén jīn bo zhái,jìng jūn hái shì lǎo wēng quán。

自悼

张嵲

银山卷浪万雷鸣,渚水诸滩险永清。yín shān juǎn làng wàn léi míng,zhǔ shuǐ zhū tān xiǎn yǒng qīng。
平日垂堂犹自戒,年来轻作二江行。píng rì chuí táng yóu zì jiè,nián lái qīng zuò èr jiāng xíng。

江行

张嵲

南讹溽暑方流汗,北陆凄风已裂肤。nán é rù shǔ fāng liú hàn,běi lù qī fēng yǐ liè fū。
江介寒暄真叵测,袗絺重茧在斯须。jiāng jiè hán xuān zhēn pǒ cè,zhěn chī zhòng jiǎn zài sī xū。

寄酂里

张嵲

长江依旧循荒垒,零落遗民有几家。zhǎng jiāng yī jiù xún huāng lěi,líng luò yí mín yǒu jǐ jiā。
莫伐城边旧桃李,为怜曾发乱前花。mò fá chéng biān jiù táo lǐ,wèi lián céng fā luàn qián huā。

游道谦庵

张嵲

中宵澍雨平明歇,诸岭晴阴各自分。zhōng xiāo shù yǔ píng míng xiē,zhū lǐng qíng yīn gè zì fēn。
偶来共就藜床坐,时看前山出白云。ǒu lái gòng jiù lí chuáng zuò,shí kàn qián shān chū bái yún。

甲子初夏复开北户

张嵲

已向魏塘经四白,又开北户纳凉飔。yǐ xiàng wèi táng jīng sì bái,yòu kāi běi hù nà liáng sī。
只应长作窗中客,会见蓬莱清浅时。zhǐ yīng zhǎng zuò chuāng zhōng kè,huì jiàn péng lái qīng qiǎn shí。

竞渡

张嵲

吴俗春来斗画船,疾驱波上若飞烟。wú sú chūn lái dòu huà chuán,jí qū bō shàng ruò fēi yān。
去春放逐曾观此,伐鼓声中又一年。qù chūn fàng zhú céng guān cǐ,fá gǔ shēng zhōng yòu yī nián。

立春偶题

张嵲

昔年长恨春归晚,及到春来又恐残。xī nián zhǎng hèn chūn guī wǎn,jí dào chūn lái yòu kǒng cán。
今日摧颓萧寺里,闭门一任岁将阑。jīn rì cuī tuí xiāo sì lǐ,bì mén yī rèn suì jiāng lán。

新春

张嵲

人生一世竟何哉,老去万缘如死灰。rén shēng yī shì jìng hé zāi,lǎo qù wàn yuán rú sǐ huī。
爱惜分阴成底用,不如恶梦早醒来。ài xī fēn yīn chéng dǐ yòng,bù rú è mèng zǎo xǐng lái。

次韵惜春

张嵲

骚人竞赋惜春诗,为惜花飞万点时。sāo rén jìng fù xī chūn shī,wèi xī huā fēi wàn diǎn shí。
唯有农家爱春尽,黄云堆麦雪抽丝。wéi yǒu nóng jiā ài chūn jǐn,huáng yún duī mài xuě chōu sī。

有感

张嵲

倾摧汉祚是安昌,只恐狂澜世莫当。qīng cuī hàn zuò shì ān chāng,zhǐ kǒng kuáng lán shì mò dāng。
自古忠言宁尽用,老臣得不戒王章。zì gǔ zhōng yán níng jǐn yòng,lǎo chén dé bù jiè wáng zhāng。

李公

张嵲

李公白发已如丝,肯惜忠言负主知。lǐ gōng bái fā yǐ rú sī,kěn xī zhōng yán fù zhǔ zhī。
事大不应回一语,知君不作上官仪。shì dà bù yīng huí yī yǔ,zhī jūn bù zuò shàng guān yí。

仇氏园

张嵲

修竹青冥山翠事,圆荷枯到水禽飞。xiū zhú qīng míng shān cuì shì,yuán hé kū dào shuǐ qín fēi。
造门休问林塘主,暂借闲窗负暖晖。zào mén xiū wèn lín táng zhǔ,zàn jiè xián chuāng fù nuǎn huī。

普照观

张嵲

欲雨春岚重,微风松韵清。yù yǔ chūn lán zhòng,wēi fēng sōng yùn qīng。
泊舟古观下,卧听山鸟声。pō zhōu gǔ guān xià,wò tīng shān niǎo shēng。
行乐惬幽步,访僧舒远情。xíng lè qiè yōu bù,fǎng sēng shū yuǎn qíng。
仙翁遁世久,岩壑自峥嵘。xiān wēng dùn shì jiǔ,yán hè zì zhēng róng。
丹灶颇可识,故基犹未平。dān zào pǒ kě shí,gù jī yóu wèi píng。
何当遁世网,来此饭黄精。hé dāng dùn shì wǎng,lái cǐ fàn huáng jīng。