古诗词

仲冬冬至后

张嵲

仲冬冬至后,春从九地回。zhòng dōng dōng zhì hòu,chūn cóng jiǔ dì huí。
去年逢春在此寺,今年复向此寺逢。qù nián féng chūn zài cǐ sì,jīn nián fù xiàng cǐ sì féng。
春来春去无复见花草,但有东风刮地如惊雷。chūn lái chūn qù wú fù jiàn huā cǎo,dàn yǒu dōng fēng guā dì rú jīng léi。
人生七十能几时,四度逢春只在斯。rén shēng qī shí néng jǐ shí,sì dù féng chūn zhǐ zài sī。
祠官不复更递代,直若仓庾氏,久任无年期。cí guān bù fù gèng dì dài,zhí ruò cāng yǔ shì,jiǔ rèn wú nián qī。
大农赋禄随官品,丰俭由来皆有分。dà nóng fù lù suí guān pǐn,fēng jiǎn yóu lái jiē yǒu fēn。
空尽天年在世间,饥饱死生皆不问。kōng jǐn tiān nián zài shì jiān,jī bǎo sǐ shēng jiē bù wèn。
癃老非才固应尔,豪俊当年亦为此。lóng lǎo fēi cái gù yīng ěr,háo jùn dāng nián yì wèi cǐ。
谓非贬谪实累囚,谓是归田犹禄仕。wèi fēi biǎn zhé shí lèi qiú,wèi shì guī tián yóu lù shì。
忆昔汉唐与本朝,咸有自新及起废。yì xī hàn táng yǔ běn cháo,xián yǒu zì xīn jí qǐ fèi。
如今岂无大眚及溥天,不在他时洒心例。rú jīn qǐ wú dà shěng jí pǔ tiān,bù zài tā shí sǎ xīn lì。
人生如寓年年老,岁岁雕零人渐少。rén shēng rú yù nián nián lǎo,suì suì diāo líng rén jiàn shǎo。
莫嫌四见魏唐春,尚得逢春到华皓。mò xián sì jiàn wèi táng chūn,shàng dé féng chūn dào huá hào。
祠官之设自何时,闻是元丰宰相之所为。cí guān zhī shè zì hé shí,wén shì yuán fēng zǎi xiāng zhī suǒ wèi。
欲摈老成皆不用,托于优假创斯规。yù bìn lǎo chéng jiē bù yòng,tuō yú yōu jiǎ chuàng sī guī。
当时弊政出一切,岂谓疮疣后世遗。dāng shí bì zhèng chū yī qiè,qǐ wèi chuāng yóu hòu shì yí。
专宠持权事虽巧,荣华宁得多时好。zhuān chǒng chí quán shì suī qiǎo,róng huá níng dé duō shí hǎo。
君不见金陵零落故相家,一如寂寞韶阳庙。jūn bù jiàn jīn líng líng luò gù xiāng jiā,yī rú jì mò sháo yáng miào。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

秋霁日暖飞虫蔽空甲子秋作

张嵲

秋霁无风日自曛,飞虫偪塞似屯云。qiū jì wú fēng rì zì xūn,fēi chóng bī sāi shì tún yún。
老夫漂荡居夷久,只恐乘空是廪君。lǎo fū piāo dàng jū yí jiǔ,zhǐ kǒng chéng kōng shì lǐn jūn。

赠笔工

张嵲

顾兔霜馀毫健如,铦锥妙手应时胥。gù tù shuāng yú háo jiàn rú,xiān zhuī miào shǒu yīng shí xū。
临池自愧无功用,欲借僧房柿叶书。lín chí zì kuì wú gōng yòng,yù jiè sēng fáng shì yè shū。

夜听雨声

张嵲

溟溟雨意若丝棼,银竹森森泻夜云。míng míng yǔ yì ruò sī fén,yín zhú sēn sēn xiè yè yún。
忆昔曾行两京道,还如孤驿枕边闻。yì xī céng xíng liǎng jīng dào,hái rú gū yì zhěn biān wén。

喜刘宝学彦修得归因叙初别时悽怆之意十首

张嵲

病起回思欲去时,菟裘重到倍依依。bìng qǐ huí sī yù qù shí,tú qiú zhòng dào bèi yī yī。
青苔一径空行迹,门掩残阳翠碧飞。qīng tái yī jìng kōng xíng jì,mén yǎn cán yáng cuì bì fēi。

喜刘宝学彦修得归因叙初别时悽怆之意十首

张嵲

三泉退敌捐躯日,五岭逢纷去国年。sān quán tuì dí juān qū rì,wǔ lǐng féng fēn qù guó nián。
皇天自古扶忠义,不必临风畏跕鸢。huáng tiān zì gǔ fú zhōng yì,bù bì lín fēng wèi diǎn yuān。

喜刘宝学彦修得归因叙初别时悽怆之意十首

张嵲

书来不苦瘴侵肌,却恐孤生厌食薇。shū lái bù kǔ zhàng qīn jī,què kǒng gū shēng yàn shí wēi。
春到自然群物遂,须知寒谷独增辉。chūn dào zì rán qún wù suì,xū zhī hán gǔ dú zēng huī。

喜刘宝学彦修得归因叙初别时悽怆之意十首

张嵲

聊城欲下乐生去,宣室釐成贾傅归。liáo chéng yù xià lè shēng qù,xuān shì lí chéng jiǎ fù guī。
来往炎荒六千里,归来却得及春菲。lái wǎng yán huāng liù qiān lǐ,guī lái què dé jí chūn fēi。

喜刘宝学彦修得归因叙初别时悽怆之意十首

张嵲

漓水津头逢早春,桂林杨柳拂行尘。lí shuǐ jīn tóu féng zǎo chūn,guì lín yáng liǔ fú xíng chén。
西园无限芳菲树,皆作新花诗主人。xī yuán wú xiàn fāng fēi shù,jiē zuò xīn huā shī zhǔ rén。

喜刘宝学彦修得归因叙初别时悽怆之意十首

张嵲

曾向花间醉玉卮,今年花发去年枝。céng xiàng huā jiān zuì yù zhī,jīn nián huā fā qù nián zhī。
君恩不赐泥封诏,春物翻成满地悲。jūn ēn bù cì ní fēng zhào,chūn wù fān chéng mǎn dì bēi。

喜刘宝学彦修得归因叙初别时悽怆之意十首

张嵲

几年竭节在颜行,去国谁怜道路长。jǐ nián jié jié zài yán xíng,qù guó shuí lián dào lù zhǎng。
自是君心知魏尚,不应微谏待冯唐。zì shì jūn xīn zhī wèi shàng,bù yīng wēi jiàn dài féng táng。

喜刘宝学彦修得归因叙初别时悽怆之意十首

张嵲

去时吊古愚溪上,归日读碑浯水边。qù shí diào gǔ yú xī shàng,guī rì dú bēi wú shuǐ biān。
不似柳州终抱愤,应同郭令欲扶颠。bù shì liǔ zhōu zhōng bào fèn,yīng tóng guō lìng yù fú diān。

喜刘宝学彦修得归因叙初别时悽怆之意十首

张嵲

林邑回观山霭微,短亭杨柳弄晴晖。lín yì huí guān shān ǎi wēi,duǎn tíng yáng liǔ nòng qíng huī。
遥怜一骑登途日,逐客人人泪满衣。yáo lián yī qí dēng tú rì,zhú kè rén rén lèi mǎn yī。

喜刘宝学彦修得归因叙初别时悽怆之意十首

张嵲

衡岳峰高刮眼明,行看浑异去时情。héng yuè fēng gāo guā yǎn míng,xíng kàn hún yì qù shí qíng。
斜阳托宿沅江上,反听哀猿是好声。xié yáng tuō sù yuán jiāng shàng,fǎn tīng āi yuán shì hǎo shēng。

髀肉生

张嵲

归计无成须绝望,幽居有意漫经营。guī jì wú chéng xū jué wàng,yōu jū yǒu yì màn jīng yíng。
自怜心异刘玄德,更喜年来髀肉生。zì lián xīn yì liú xuán dé,gèng xǐ nián lái bì ròu shēng。

建炎庚戌溃兵犯襄汉寒食阻趋光化拜扫追慕痛哭因成二诗

张嵲

上庸寒食已无花,山木青青吐嫩芽。shàng yōng hán shí yǐ wú huā,shān mù qīng qīng tǔ nèn yá。
此日伤心九原路,想无鸡犬祇鸣鸦。cǐ rì shāng xīn jiǔ yuán lù,xiǎng wú jī quǎn qí míng yā。