古诗词

一剪梅

尹志平

新得前高孰可知。xīn dé qián gāo shú kě zhī。
世间清绝,诗笔难题。shì jiān qīng jué,shī bǐ nán tí。
朝元峰上试闲窥,未赴蓬莱,先到瑶池。cháo yuán fēng shàng shì xián kuī,wèi fù péng lái,xiān dào yáo chí。
一派松风入耳吹。yī pài sōng fēng rù ěr chuī。
仙音缥缈,洞达幽微。xiān yīn piāo miǎo,dòng dá yōu wēi。
兴来策杖步云溪,行也相宜。xīng lái cè zhàng bù yún xī,xíng yě xiāng yí。
坐也相宜。zuò yě xiāng yí。

尹志平

尹志平,字太和,为金末及元代蒙古时期著名全真道士。祖籍河北沧州,宋时徙居莱州(今山东掖县)。邱处机卒时遗命志平嗣教(或云遗命宋道安嗣教。待处机丧事终,宋以年老请志平代),是为全真道第六代掌教宗师。 尹志平的作品>>

猜您喜欢

瑞鹧鸪

尹志平

为人幸遇教门兴。wèi rén xìng yù jiào mén xīng。
折莫因循着世荣。zhé mò yīn xún zhe shì róng。
节食减眠神自爽,忘情去欲气偏清。jié shí jiǎn mián shén zì shuǎng,wàng qíng qù yù qì piān qīng。
暂时戒慎离灾苦,久远行持出死生。zàn shí jiè shèn lí zāi kǔ,jiǔ yuǎn xíng chí chū sǐ shēng。
奉劝高明宜省悟,闻身强健早修行。fèng quàn gāo míng yí shěng wù,wén shēn qiáng jiàn zǎo xiū xíng。

瑞鹧鸪

尹志平

六年动作小功成。liù nián dòng zuò xiǎo gōng chéng。
固蒂深根渐次荣。gù dì shēn gēn jiàn cì róng。
东院西宫闲客坐,南来北往道人行。dōng yuàn xī gōng xián kè zuò,nán lái běi wǎng dào rén xíng。
十方和气精神爽,四海同心道眼明。shí fāng hé qì jīng shén shuǎng,sì hǎi tóng xīn dào yǎn míng。
天运玄风来此地,燕山路上好前程。tiān yùn xuán fēng lái cǐ dì,yàn shān lù shàng hǎo qián chéng。

瑞鹧鸪·与延真观小贾师

尹志平

道人起念不寻常。dào rén qǐ niàn bù xún cháng。
宿业牵缠惹祸殃。sù yè qiān chán rě huò yāng。
朴实修真方得久,浮虚学道岂能长。pǔ shí xiū zhēn fāng dé jiǔ,fú xū xué dào qǐ néng zhǎng。
旋生旋灭心难定,不动不摇意易防。xuán shēng xuán miè xīn nán dìng,bù dòng bù yáo yì yì fáng。
早悟知常功累足,恁时许尔志坚刚。zǎo wù zhī cháng gōng lèi zú,nèn shí xǔ ěr zhì jiān gāng。

瑞鹧鸪·劝世

尹志平

长春教法付清和。zhǎng chūn jiào fǎ fù qīng hé。
普劝高明出爱河。pǔ quàn gāo míng chū ài hé。
道德勤修天赐乐,尘情苦恋世生魔。dào dé qín xiū tiān cì lè,chén qíng kǔ liàn shì shēng mó。
目前放下游真境,身后功深赴大罗。mù qián fàng xià yóu zhēn jìng,shēn hòu gōng shēn fù dà luó。
我有忠言新说破,看君听了意如何。wǒ yǒu zhōng yán xīn shuō pò,kàn jūn tīng le yì rú hé。

瑞鹧鸪·示众

尹志平

论道谈禅斗捷机。lùn dào tán chán dòu jié jī。
朦胧合眼便昏迷。méng lóng hé yǎn biàn hūn mí。
贪名竞利心犹在,损己安人行岂知。tān míng jìng lì xīn yóu zài,sǔn jǐ ān rén xíng qǐ zhī。
益友不侵贤圣远,良朋难近虎狼随。yì yǒu bù qīn xián shèng yuǎn,liáng péng nán jìn hǔ láng suí。
一朝数满无由悔,闻早收心莫纵欺。yī cháo shù mǎn wú yóu huǐ,wén zǎo shōu xīn mò zòng qī。

瑞鹧鸪·过龙泉峪

尹志平

西山一带好人烟。xī shān yī dài hǎo rén yān。
曲水环山若洞天。qū shuǐ huán shān ruò dòng tiān。
无是无非无宠辱,有花有果有林泉。wú shì wú fēi wú chǒng rǔ,yǒu huā yǒu guǒ yǒu lín quán。
家家奉道养闲客,户户钦坛礼大仙。jiā jiā fèng dào yǎng xián kè,hù hù qīn tán lǐ dà xiān。
如此勤心行吉善,太平快乐过丰年。rú cǐ qín xīn xíng jí shàn,tài píng kuài lè guò fēng nián。

瑞鹧鸪·咏西山

尹志平

西山深处道人家。xī shān shēn chù dào rén jiā。
养道修真何处加。yǎng dào xiū zhēn hé chù jiā。
九夏高眠无暑气,三秋结实有新瓜。jiǔ xià gāo mián wú shǔ qì,sān qiū jié shí yǒu xīn guā。
乱山坡下宜禾黍,浑水河边长桑麻。luàn shān pō xià yí hé shǔ,hún shuǐ hé biān zhǎng sāng má。
四季平和人事少,三餐终日是生涯。sì jì píng hé rén shì shǎo,sān cān zhōng rì shì shēng yá。

虞美人·劝世

尹志平

迩来似觉精神涌。ěr lái shì jué jīng shén yǒng。
识破人间梦。shí pò rén jiān mèng。
皆因恬淡乐清和。jiē yīn tián dàn lè qīng hé。
与物无私,光照遍山河。yǔ wù wú sī,guāng zhào biàn shān hé。
如今普劝修真众。rú jīn pǔ quàn xiū zhēn zhòng。
莫待空无用。mò dài kōng wú yòng。
一朝归去恨身卑。yī cháo guī qù hèn shēn bēi。
悔不当时,勤苦学修持。huǐ bù dāng shí,qín kǔ xué xiū chí。

踏云行

尹志平

静里喧喧,闹中寂寂。jìng lǐ xuān xuān,nào zhōng jì jì。
灵源妙用谁能识。líng yuán miào yòng shuí néng shí。
两般颠倒入虚无,自然显个真消息。liǎng bān diān dào rù xū wú,zì rán xiǎn gè zhēn xiāo xī。
气过三关,神游八极。qì guò sān guān,shén yóu bā jí。
绵绵来往无踪迹。mián mián lái wǎng wú zōng jì。
此时休歇罢参寻,前程路上忘疑惑。cǐ shí xiū xiē bà cān xún,qián chéng lù shàng wàng yí huò。

踏云行

尹志平

暗地高真,明加保祐。àn dì gāo zhēn,míng jiā bǎo yòu。
白云仙迹当成就。bái yún xiān jì dāng chéng jiù。
吾门七祖镇燕山,金莲万朵芬芳秀。wú mén qī zǔ zhèn yàn shān,jīn lián wàn duǒ fēn fāng xiù。
众会宁心,道人长久。zhòng huì níng xīn,dào rén zhǎng jiǔ。
同修清德过星斗。tóng xiū qīng dé guò xīng dòu。
他年功满去朝元,先师应赐长生酒。tā nián gōng mǎn qù cháo yuán,xiān shī yīng cì zhǎng shēng jiǔ。

踏云行·自咏

尹志平

薄利虚名,谁人能戒。báo lì xū míng,shuí rén néng jiè。
前头路险犹贪爱。qián tóu lù xiǎn yóu tān ài。
惟予不肯着浮华,中心有愿超三界。wéi yǔ bù kěn zhe fú huá,zhōng xīn yǒu yuàn chāo sān jiè。
广布慈风,休生懈怠。guǎng bù cí fēng,xiū shēng xiè dài。
心怀忍辱常宁耐。xīn huái rěn rǔ cháng níng nài。
豁开心地若虚空,分明见个真难坏。huō kāi xīn dì ruò xū kōng,fēn míng jiàn gè zhēn nán huài。

踏云行·赞师父仙体不朽

尹志平

玉骨元清,金丹已就。yù gǔ yuán qīng,jīn dān yǐ jiù。
长春不老何年朽。zhǎng chūn bù lǎo hé nián xiǔ。
圆成一性遍河沙,遗骸全体仍依旧。yuán chéng yī xìng biàn hé shā,yí hái quán tǐ réng yī jiù。
万代稀逢,一时罕有。wàn dài xī féng,yī shí hǎn yǒu。
天涯门弟来奔凑。tiān yá mén dì lái bēn còu。
安居处顺庆真容,焚香十万连三昼。ān jū chù shùn qìng zhēn róng,fén xiāng shí wàn lián sān zhòu。

踏云行·赠长春宫道众

尹志平

智慧男儿,聪明上士。zhì huì nán ér,cōng míng shàng shì。
修真幸遇先师指。xiū zhēn xìng yù xiān shī zhǐ。
葆光殿阁对青山,白云堪伴长春子。bǎo guāng diàn gé duì qīng shān,bái yún kān bàn zhǎng chūn zi。
乐道明心,胜看经史。lè dào míng xīn,shèng kàn jīng shǐ。
神仙籍上书名字。shén xiān jí shàng shū míng zì。
大家勤苦守灵踪,皇天肯负清高志。dà jiā qín kǔ shǒu líng zōng,huáng tiān kěn fù qīng gāo zhì。

下手迟义州醮罢劝众

尹志平

诸缘种种怎生休,万虑纷纷何日息。zhū yuán zhǒng zhǒng zěn shēng xiū,wàn lǜ fēn fēn hé rì xī。
情忘处、诸缘顿了,意灭时、万虑俱毕。qíng wàng chù zhū yuán dùn le,yì miè shí wàn lǜ jù bì。
问君能有几多时,犹向人间弄智识。wèn jūn néng yǒu jǐ duō shí,yóu xiàng rén jiān nòng zhì shí。
还知恁么便回光,免使临头愁戚戚。hái zhī nèn me biàn huí guāng,miǎn shǐ lín tóu chóu qī qī。
149«45678910