古诗词

喜雨行

张嵲

岁星运行至荒落,鹑尾初占建魁杓。suì xīng yùn xíng zhì huāng luò,chún wěi chū zhàn jiàn kuí biāo。
大旱金石皆流烁,旱魃何知恣为虐。dà hàn jīn shí jiē liú shuò,hàn bá hé zhī zì wèi nüè。
大田多稼三百廛,尽是农夫耦十千。dà tián duō jià sān bǎi chán,jǐn shì nóng fū ǒu shí qiān。
一朝焦枯如束管,赤地百里焚则烟。yī cháo jiāo kū rú shù guǎn,chì dì bǎi lǐ fén zé yān。
官长视民如视子,常恐岁饥为殣死。guān zhǎng shì mín rú shì zi,cháng kǒng suì jī wèi jìn sǐ。
并走群望严神祀,却盖斥肩昭勤止。bìng zǒu qún wàng yán shén sì,què gài chì jiān zhāo qín zhǐ。
至诚果能格明神,明神为公诉苍旻。zhì chéng guǒ néng gé míng shén,míng shén wèi gōng sù cāng mín。
苍旻油然兴浓云,浓云郁兴雨如霖。cāng mín yóu rán xīng nóng yún,nóng yún yù xīng yǔ rú lín。
农家不伞走沟遂,抖擞偃禾有生意。nóng jiā bù sǎn zǒu gōu suì,dǒu sǒu yǎn hé yǒu shēng yì。
诘朝犯晓细□□,缕缕青黄交颖穗。jí cháo fàn xiǎo xì,lǚ lǚ qīng huáng jiāo yǐng suì。
农人以手加额头,使我不死赖宋侯。nóng rén yǐ shǒu jiā é tóu,shǐ wǒ bù sǐ lài sòng hóu。
白老垂髫声呦呦,优游咸歌脱穷愁。bái lǎo chuí tiáo shēng yōu yōu,yōu yóu xián gē tuō qióng chóu。
陵山攒空插苍玉,舒水拖绢浸寒绿。líng shān zǎn kōng chā cāng yù,shū shuǐ tuō juàn jìn hán lǜ。
山高水长岁月续,德我宋侯歌不足。shān gāo shuǐ zhǎng suì yuè xù,dé wǒ sòng hóu gē bù zú。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

五月二十四日宿永睦将口香积院僧轩东望甚远满山皆松桧声三首

张嵲

烟岚云树两微茫,迁客西来正望乡。yān lán yún shù liǎng wēi máng,qiān kè xī lái zhèng wàng xiāng。
若值秋风小摇落,只应无奈九回肠。ruò zhí qiū fēng xiǎo yáo luò,zhǐ yīng wú nài jiǔ huí cháng。

五月二十四日宿永睦将口香积院僧轩东望甚远满山皆松桧声三首

张嵲

峰峦绵亘几千里,半霁半阴轻霭中。fēng luán mián gèn jǐ qiān lǐ,bàn jì bàn yīn qīng ǎi zhōng。
僧房借榻睡初足,满谷笙篁松桧风。sēng fáng jiè tà shuì chū zú,mǎn gǔ shēng huáng sōng guì fēng。

金山回道中

张嵲

阳阳春物已离披,豺虎纵横万事违。yáng yáng chūn wù yǐ lí pī,chái hǔ zòng héng wàn shì wéi。
沉痛新阡一来省,却随江燕又西飞。chén tòng xīn qiān yī lái shěng,què suí jiāng yàn yòu xī fēi。

疾风伯

张嵲

不雨经时气若焚,共欣疏点夜深闻。bù yǔ jīng shí qì ruò fén,gòng xīn shū diǎn yè shēn wén。
平明忽卷重阴尽,可是风师待策勋。píng míng hū juǎn zhòng yīn jǐn,kě shì fēng shī dài cè xūn。

题竹

张嵲

细叶萧萧拥瘦枝,石间新笋迸根迟。xì yè xiāo xiāo yōng shòu zhī,shí jiān xīn sǔn bèng gēn chí。
轻筠为使儿童护,待看娟娟解箨时。qīng yún wèi shǐ ér tóng hù,dài kàn juān juān jiě tuò shí。

秋晴

张嵲

时事任从儿辈说,新诗谁得老夫降。shí shì rèn cóng ér bèi shuō,xīn shī shuí dé lǎo fū jiàng。
鬼名罢检秋堂静,卧看风枝动晚窗。guǐ míng bà jiǎn qiū táng jìng,wò kàn fēng zhī dòng wǎn chuāng。

二月五日晚闲步于庭日且下有青云如远山状望之不厌作绝句以遣兴

张嵲

乱后有谁三径足,日长如我几人闲。luàn hòu yǒu shuí sān jìng zú,rì zhǎng rú wǒ jǐ rén xián。
夕阳尽处春容好,更赖青云作远山。xī yáng jǐn chù chūn róng hǎo,gèng lài qīng yún zuò yuǎn shān。

取兰梅置几上三首

张嵲

兰茁梅枝两并奇,高标真不负深知。lán zhuó méi zhī liǎng bìng qí,gāo biāo zhēn bù fù shēn zhī。
风轻雨细春寒夜,正是清香发越时。fēng qīng yǔ xì chūn hán yè,zhèng shì qīng xiāng fā yuè shí。

取兰梅置几上三首

张嵲

浅绿深藏垂翠葆,娇红巧傅刻缯花。qiǎn lǜ shēn cáng chuí cuì bǎo,jiāo hóng qiǎo fù kè zēng huā。
南游只在元楼客,坐入合香居士家。nán yóu zhǐ zài yuán lóu kè,zuò rù hé xiāng jū shì jiā。

取兰梅置几上三首

张嵲

崇兰梅蕊并时芳,更得春风为发扬。chóng lán méi ruǐ bìng shí fāng,gèng dé chūn fēng wèi fā yáng。
还似高人有常德,年年只作旧时香。hái shì gāo rén yǒu cháng dé,nián nián zhǐ zuò jiù shí xiāng。

读崔昭纬传

张嵲

季末慆忧事可嗟,本根已拨尚肥家。jì mò tāo yōu shì kě jiē,běn gēn yǐ bō shàng féi jiā。
那堪事异荀文若,空费君王十四车。nà kān shì yì xún wén ruò,kōng fèi jūn wáng shí sì chē。

峡中晚春

张嵲

临水桃花已乱飞,向人浑似诉离披。lín shuǐ táo huā yǐ luàn fēi,xiàng rén hún shì sù lí pī。
溟蒙细雨春风暴,还是青林生叶时。míng méng xì yǔ chūn fēng bào,hái shì qīng lín shēng yè shí。

出微王峡读子厚诗恍然偶作二绝句

张嵲

西来一水古今绿,峡里诸山天下奇。xī lái yī shuǐ gǔ jīn lǜ,xiá lǐ zhū shān tiān xià qí。
非是愚溪溪上客,未应轻作此山诗。fēi shì yú xī xī shàng kè,wèi yīng qīng zuò cǐ shān shī。

出微王峡读子厚诗恍然偶作二绝句

张嵲

惊湍绝壁穷天险,山水如斯世莫知。jīng tuān jué bì qióng tiān xiǎn,shān shuǐ rú sī shì mò zhī。
林邑峰峦瘴江水,发挥须待柳州诗。lín yì fēng luán zhàng jiāng shuǐ,fā huī xū dài liǔ zhōu shī。

雨后

张嵲

一雨稻畦春水足,苦遭鸣蝈故相喧。yī yǔ dào qí chūn shuǐ zú,kǔ zāo míng guō gù xiāng xuān。
不妨信马东城路,行看林花落古原。bù fáng xìn mǎ dōng chéng lù,xíng kàn lín huā luò gǔ yuán。