古诗词

凤栖梧

尹志平

山后三阳都历遍。shān hòu sān yáng dōu lì biàn。
宣德朝元,不晚须相见。xuān dé cháo yuán,bù wǎn xū xiāng jiàn。
数载师前人事倦。shù zài shī qián rén shì juàn。
区区独自随风转。qū qū dú zì suí fēng zhuǎn。
几度天长曾发愿。jǐ dù tiān zhǎng céng fā yuàn。
粝食粗衣,隔断人情面。lì shí cū yī,gé duàn rén qíng miàn。
富贵荣华无意恋。fù guì róng huá wú yì liàn。
不如岩下成修炼。bù rú yán xià chéng xiū liàn。

尹志平

尹志平,字太和,为金末及元代蒙古时期著名全真道士。祖籍河北沧州,宋时徙居莱州(今山东掖县)。邱处机卒时遗命志平嗣教(或云遗命宋道安嗣教。待处机丧事终,宋以年老请志平代),是为全真道第六代掌教宗师。 尹志平的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花·赠龙虎夫人

尹志平

昏昏默默。hūn hūn mò mò。
世智聪明孰可测。shì zhì cōng míng shú kě cè。
默默昏昏。mò mò hūn hūn。
无欲能开众妙门。wú yù néng kāi zhòng miào mén。
全真抱朴。quán zhēn bào pǔ。
无虑无思无做作。wú lǜ wú sī wú zuò zuò。
抱朴全真。bào pǔ quán zhēn。
人圣超凡只在人。rén shèng chāo fán zhǐ zài rén。

减字木兰花·赠燕京万莲会众

尹志平

回头返照。huí tóu fǎn zhào。
世事无穷堪失笑。shì shì wú qióng kān shī xiào。
返照回头。fǎn zhào huí tóu。
得意归来便好休。dé yì guī lái biàn hǎo xiū。
休休省也。xiū xiū shěng yě。
莫纵贪痴狂野马。mò zòng tān chī kuáng yě mǎ。
省也休休。shěng yě xiū xiū。
一任年光春复秋。yī rèn nián guāng chūn fù qiū。

道无情

尹志平

每夜三更问话。měi yè sān gèng wèn huà。
说破人情虚假。shuō pò rén qíng xū jiǎ。
个个悟真宗。gè gè wù zhēn zōng。
道心通。dào xīn tōng。
要望秋阳回意。yào wàng qiū yáng huí yì。
莫纵高眠春睡。mò zòng gāo mián chūn shuì。
指日复归来。zhǐ rì fù guī lái。
笑颜开。xiào yán kāi。

道无情

尹志平

身逐东川道友。shēn zhú dōng chuān dào yǒu。
有客西山专候。yǒu kè xī shān zhuān hòu。
真意是如何。zhēn yì shì rú hé。
啰凌啰。luō líng luō。
七十古为稀少。qī shí gǔ wèi xī shǎo。
今我六旬还到。jīn wǒ liù xún hái dào。
浮世不坚牢。fú shì bù jiān láo。
醉陶陶。zuì táo táo。

道无情

尹志平

十月小春时令。shí yuè xiǎo chūn shí lìng。
万物归根安静。wàn wù guī gēn ān jìng。
独我水云间。dú wǒ shuǐ yún jiān。
过东山。guò dōng shān。
直指古燕无定。zhí zhǐ gǔ yàn wú dìng。
老也敢违天命。lǎo yě gǎn wéi tiān mìng。
回首望终南。huí shǒu wàng zhōng nán。
再来参。zài lái cān。

道无情

尹志平

不避春风迢递。bù bì chūn fēng tiáo dì。
来往默通真意。lái wǎng mò tōng zhēn yì。
那个是吾家。nà gè shì wú jiā。
信天涯。xìn tiān yá。
本性玄通无托。běn xìng xuán tōng wú tuō。
到处一身安乐。dào chù yī shēn ān lè。
了了没西东。le le méi xī dōng。
住云峰。zhù yún fēng。

道无情

尹志平

三老共全清福。sān lǎo gòng quán qīng fú。
终日游山不足。zhōng rì yóu shān bù zú。
坐卧白云中。zuò wò bái yún zhōng。
看青峰。kàn qīng fēng。
饭罢东坡石上。fàn bà dōng pō shí shàng。
谈笑开怀豁畅。tán xiào kāi huái huō chàng。
妙景可忘忧。miào jǐng kě wàng yōu。
对清流。duì qīng liú。

道无情

尹志平

深谢将书来请。shēn xiè jiāng shū lái qǐng。
才到西岩春令。cái dào xī yán chūn lìng。
百鸟正喧呼。bǎi niǎo zhèng xuān hū。
乐无余。lè wú yú。
道众满川和气。dào zhòng mǎn chuān hé qì。
醮罢更看天意。jiào bà gèng kàn tiān yì。
缘契合虚谷。yuán qì hé xū gǔ。
任西东。rèn xī dōng。

道无情

尹志平

随处道人道友。suí chù dào rén dào yǒu。
勿使人情浓厚。wù shǐ rén qíng nóng hòu。
凡百在平常。fán bǎi zài píng cháng。
少灾殃。shǎo zāi yāng。
别后应当西迈。bié hòu yīng dāng xī mài。
接待往来宁耐。jiē dài wǎng lái níng nài。
他日要相参。tā rì yào xiāng cān。
望终南。wàng zhōng nán。

道无情

尹志平

九九严凝冰结。jiǔ jiǔ yán níng bīng jié。
山后朔风凛冽。shān hòu shuò fēng lǐn liè。
西去意如何。xī qù yì rú hé。
啰凌啰。luō líng luō。
道友一声珍重。dào yǒu yī shēng zhēn zhòng。
慎勿使他心动。shèn wù shǐ tā xīn dòng。
志气要平和。zhì qì yào píng hé。
道无魔。dào wú mó。

道无情

尹志平

但愿身安心静。dàn yuàn shēn ān xīn jìng。
谁羡往来迎请。shuí xiàn wǎng lái yíng qǐng。
正教满天涯。zhèng jiào mǎn tiān yá。
过流沙。guò liú shā。
师意真慈普度。shī yì zhēn cí pǔ dù。
应系群生开悟。yīng xì qún shēng kāi wù。
积行要无边。jī xíng yào wú biān。
性方圆。xìng fāng yuán。

道无情·别西山道友

尹志平

行过天涯海角。xíng guò tiān yá hǎi jiǎo。
未似西山心乐。wèi shì xī shān xīn lè。
兴尽复东还。xīng jǐn fù dōng hái。
鬓多斑。bìn duō bān。
彼此年过耳顺。bǐ cǐ nián guò ěr shùn。
别后有何凭准。bié hòu yǒu hé píng zhǔn。
唯愿各心休。wéi yuàn gè xīn xiū。
永无忧。yǒng wú yōu。

道无情·别蔚州道众

尹志平

十月蔚罗行化。shí yuè wèi luó xíng huà。
去送来迎车马。qù sòng lái yíng chē mǎ。
和气满山川。hé qì mǎn shān chuān。
教风传。jiào fēng chuán。
别后何时再遇。bié hòu hé shí zài yù。
唯愿各心开悟。wéi yuàn gè xīn kāi wù。
功积要三千。gōng jī yào sān qiān。
化灵仙。huà líng xiān。

道无情·怀仁县作

尹志平

我爱怀仁冬月。wǒ ài huái rén dōng yuè。
炕暖窗明堪歇。kàng nuǎn chuāng míng kān xiē。
天意不教闲。tiān yì bù jiào xián。
过南山。guò nán shān。
东去西来非愿。dōng qù xī lái fēi yuàn。
海角天涯将遍。hǎi jiǎo tiān yá jiāng biàn。
道果尚难成。dào guǒ shàng nán chéng。
又登程。yòu dēng chéng。

道无情·依韵别沁州长官杜帅

尹志平

未达难通天令。wèi dá nán tōng tiān lìng。
谁解洞中生静。shuí jiě dòng zhōng shēng jìng。
道在有无间。dào zài yǒu wú jiān。
隔千山。gé qiān shān。
去住绝疑心定。qù zhù jué yí xīn dìng。
任运逍遥随命。rèn yùn xiāo yáo suí mìng。
终日不迷南。zhōng rì bù mí nán。
更何参。gèng hé cān。
149«45678910