古诗词

竹枝词十首

王夫之

暮雨朝云神女峰,三朝三暮黄牛踪。mù yǔ cháo yún shén nǚ fēng,sān cháo sān mù huáng niú zōng。
入峡来回看不厌,出峡对面不相逢。rù xiá lái huí kàn bù yàn,chū xiá duì miàn bù xiāng féng。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

摸鱼儿·辛词烟柳斜阳之句宜其悲也乃尤有甚于彼者复用韵写之

王夫之

向西园、花飞一片,早已伤心春去。xiàng xī yuán huā fēi yī piàn,zǎo yǐ shāng xīn chūn qù。
残红落尽更如今,难把流光追数。cán hóng luò jǐn gèng rú jīn,nán bǎ liú guāng zhuī shù。
留不住。liú bù zhù。
征鸿影、黄沙紫塞秦关路。zhēng hóng yǐng huáng shā zǐ sāi qín guān lù。
从谁寄语。cóng shuí jì yǔ。
道有人独对,雨打梨花,看黏泥飞絮。dào yǒu rén dú duì,yǔ dǎ lí huā,kàn nián ní fēi xù。
倩流水,欲觅芳踪还误。qiàn liú shuǐ,yù mì fāng zōng hái wù。
津头风雨深妒。jīn tóu fēng yǔ shēn dù。
凄凉庾信江南赋,难向无情天诉。qī liáng yǔ xìn jiāng nán fù,nán xiàng wú qíng tiān sù。
为楚舞。wèi chǔ wǔ。
流不尽、楚歌血溅阴陵土。liú bù jǐn chǔ gē xuè jiàn yīn líng tǔ。
寸心知苦。cùn xīn zhī kǔ。
望万里荒烟,一蓑渔艇,渺渺无归处。wàng wàn lǐ huāng yān,yī suō yú tǐng,miǎo miǎo wú guī chù。

贺新郎·上巳前一日雪

王夫之

春自无愁耳。chūn zì wú chóu ěr。
笑无端、一枝浅绛,半林新翠。xiào wú duān yī zhī qiǎn jiàng,bàn lín xīn cuì。
便拟东风相宠惜,暗约柳丝萦系。biàn nǐ dōng fēng xiāng chǒng xī,àn yuē liǔ sī yíng xì。
乔相赚、落霞片紫。qiáo xiāng zhuàn luò xiá piàn zǐ。
斜日烟笼沈海底,早蛟风、乱剪云皴碎。xié rì yān lóng shěn hǎi dǐ,zǎo jiāo fēng luàn jiǎn yún cūn suì。
鲛泪冷,弥天坠。jiāo lèi lěng,mí tiān zhuì。
寒凘渐结流觞滞。hán sī jiàn jié liú shāng zhì。
便拚得、兰亭休赏,龙门堪醉。biàn pàn dé lán tíng xiū shǎng,lóng mén kān zuì。
糁径不遮春草绿,略染西峰螺髻。sǎn jìng bù zhē chūn cǎo lǜ,lüè rǎn xī fēng luó jì。
删不了、朗清天气。shān bù le lǎng qīng tiān qì。
乍与碧桃争粉素,柰铅华、俄顷成流水。zhà yǔ bì táo zhēng fěn sù,nài qiān huá é qǐng chéng liú shuǐ。
今视昔,应如是。jīn shì xī,yīng rú shì。

多丽·别恨

王夫之

悄年华,偏是流光难掷。qiāo nián huá,piān shì liú guāng nán zhì。
梦回时、分明眼底,离亭杨柳初折。mèng huí shí fēn míng yǎn dǐ,lí tíng yáng liǔ chū zhé。
浑相忘、金微路远,与扳留、青组珠勒。hún xiāng wàng jīn wēi lù yuǎn,yǔ bān liú qīng zǔ zhū lēi。
天涯何处,漫生芳草,归来珍重怕逢啼。tiān yá hé chù,màn shēng fāng cǎo,guī lái zhēn zhòng pà féng tí。
鴂重思、省元来是,梦生死关河。jué zhòng sī shěng yuán lái shì,mèng shēng sǐ guān hé。
隔今生,永迢迢良,夜如何拚。gé jīn shēng,yǒng tiáo tiáo liáng,yè rú hé pàn。
得祗当、年华镫影,里鸳鸯绣带轻。dé zhī dāng nián huá dèng yǐng,lǐ yuān yāng xiù dài qīng。
拆怨落、花浪随流,水消尽、西园旧春。chāi yuàn luò huā làng suí liú,shuǐ xiāo jǐn xī yuán jiù chūn。
色孤馆黄,昏雨丝云,片苍苔满地无人。sè gū guǎn huáng,hūn yǔ sī yún,piàn cāng tái mǎn dì wú rén。
迹问青、天何意留,住孤鸾只教。jì wèn qīng tiān hé yì liú,zhù gū luán zhǐ jiào。
空辜负,当年无限,山海恩德。kōng gū fù,dāng nián wú xiàn,shān hǎi ēn dé。

哨遍广归去来辞〇苏于瞻檃括归去来辞陶公之馀潘也吾自有大归大去而大来者为期未知远近然知迟迟之不如接淅久矣因借其韵以自抒己怀

王夫之

一领青蓑,一柄长镵,也是闲牵累。yī lǐng qīng suō,yī bǐng zhǎng chán,yě shì xián qiān lèi。
归去来何处,可言归,旧家山目。guī qù lái hé chù,kě yán guī,jiù jiā shān mù。
前即是知,者稀谁堪就,问津路莫将黄叶。qián jí shì zhī,zhě xī shuí kān jiù,wèn jīn lù mò jiāng huáng yè。
迷童稚凭冷,觑春花闲,看秋月苍天伎。mí tóng zhì píng lěng,qù chūn huā xián,kàn qiū yuè cāng tiān jì。
俩止此笑乾坤两扇。liǎ zhǐ cǐ xiào qián kūn liǎng shàn。
半开扉任柳絮穿帘。bàn kāi fēi rèn liǔ xù chuān lián。
扑面飞既,不黏泥自,然轻脱唯。pū miàn fēi jì,bù nián ní zì,rán qīng tuō wéi。
吾,之意噫归。wú,zhī yì yī guī。
去来兮纵横万里。qù lái xī zòng héng wàn lǐ。
人间世嚼匫。rén jiān shì jué hū。
{匸内龠}橄榄来回甘。xì nèi yuè gǎn lǎn lái huí gān。
苦知味弄二,月轻雷散,一天暮霭倾倒银。kǔ zhī wèi nòng èr,yuè qīng léi sàn,yī tiān mù ǎi qīng dào yín。
河香水酿就,蜂蜜惊回,蚁梦丈夫当如。hé xiāng shuǐ niàng jiù,fēng mì jīng huí,yǐ mèng zhàng fū dāng rú。
此矣昭,昭白日亭午。cǐ yǐ zhāo,zhāo bái rì tíng wǔ。
时驾玉虬停骖一问。shí jià yù qiú tíng cān yī wèn。
之向虞渊可容转。zhī xiàng yú yuān kě róng zhuǎn。
计烛龙今在何,处料也难酬。jì zhú lóng jīn zài hé,chù liào yě nán chóu。
答但斟北斗天,浆满斝恣。dá dàn zhēn běi dòu tiān,jiāng mǎn jiǎ zì。
我花前沈。wǒ huā qián shěn。
醉归来斩尽一团,疑胡不归漫留止。zuì guī lái zhǎn jǐn yī tuán,yí hú bù guī màn liú zhǐ。

捣练子·咏霜

王夫之

孤月上,夕风微。gū yuè shàng,xī fēng wēi。
忍得寒生玉粟肥。rěn dé hán shēng yù sù féi。
征雁千双空里过,可能带得向南飞。zhēng yàn qiān shuāng kōng lǐ guò,kě néng dài dé xiàng nán fēi。

忆王孙·本意

王夫之

芦花谁覆钓鱼船。lú huā shuí fù diào yú chuán。
宝玦藏腰未敢言。bǎo jué cáng yāo wèi gǎn yán。
落叶惊乌月上弦。luò yè jīng wū yuè shàng xián。
夜如年。yè rú nián。
春梦无人与再圆。chūn mèng wú rén yǔ zài yuán。

忆王孙·蜂投窗纸掇遣飞去戏祝之寓意

王夫之

白云送望转霏微。bái yún sòng wàng zhuǎn fēi wēi。
别径人间去不违。bié jìng rén jiān qù bù wéi。
好逐桃花一片飞。hǎo zhú táo huā yī piàn fēi。
阮郎归。ruǎn láng guī。
莫问天台路是非。mò wèn tiān tái lù shì fēi。

如梦令·写恨

王夫之

恩重玉簪金管。ēn zhòng yù zān jīn guǎn。
愁尽玉鱼金碗。chóu jǐn yù yú jīn wǎn。
莫道只今生,万岁难消春恨。mò dào zhǐ jīn shēng,wàn suì nán xiāo chūn hèn。
泪眼。lèi yǎn。
泪眼。lèi yǎn。
题颗零零珠串。tí kē líng líng zhū chuàn。

如梦令·春闺

王夫之

抛郤瓶花蒂软。pāo xì píng huā dì ruǎn。
坐待盘香线断。zuò dài pán xiāng xiàn duàn。
不见也还休,门外莺忙蝶乱。bù jiàn yě hái xiū,mén wài yīng máng dié luàn。
谁卷。shuí juǎn。
谁卷。shuí juǎn。
一轴画帘银蒜。yī zhóu huà lián yín suàn。

长相思·石榴

王夫之

蕊珠宫。ruǐ zhū gōng。
碧霞封。bì xiá fēng。
风裂云痕一线空。fēng liè yún hén yī xiàn kōng。
繁星数点逢。fán xīng shù diǎn féng。
素绡重。sù xiāo zhòng。
隔帘栊。gé lián lóng。
丹荔新餐玉液浓。dān lì xīn cān yù yè nóng。
杨妃病齿红。yáng fēi bìng chǐ hóng。

生查子·咏史六首

王夫之

长平十万人,一夜秦坑杀。zhǎng píng shí wàn rén,yī yè qín kēng shā。
鱼死浊流中,不祭乘时獭。yú sǐ zhuó liú zhōng,bù jì chéng shí tǎ。
死坑未是愁,唯有生坑恶。sǐ kēng wèi shì chóu,wéi yǒu shēng kēng è。
眢井埋蟾蜍,欲跳只三脚。yuān jǐng mái chán chú,yù tiào zhǐ sān jiǎo。

生查子·咏史六首

王夫之

沙中奋一椎,飞影不知处。shā zhōng fèn yī chuí,fēi yǐng bù zhī chù。
知非赌命场,不下千金注。zhī fēi dǔ mìng chǎng,bù xià qiān jīn zhù。
蒲山电眼儿,约略知其趣。pú shān diàn yǎn ér,yuē lüè zhī qí qù。
豪气未能降,长揖关朗去。háo qì wèi néng jiàng,zhǎng yī guān lǎng qù。

生查子·咏史六首

王夫之

千秋铜雀台,肠断西陵妓。qiān qiū tóng què tái,cháng duàn xī líng jì。
谁念故园空,豆蔻含胎死。shuí niàn gù yuán kōng,dòu kòu hán tāi sǐ。
清漳自东流,粉黛愁难洗。qīng zhāng zì dōng liú,fěn dài chóu nán xǐ。
分得馀香归,骄杀邯郸子。fēn dé yú xiāng guī,jiāo shā hán dān zi。

生查子·咏史六首

王夫之

青衣抱玉觞,独向苍天哭。qīng yī bào yù shāng,dú xiàng cāng tiān kū。
天有无情时,历乱双鹅扑。tiān yǒu wú qíng shí,lì luàn shuāng é pū。
杜鹃啼不休,商陆子难熟。dù juān tí bù xiū,shāng lù zi nán shú。
流泪一千年,血迹西台续。liú lèi yī qiān nián,xuè jì xī tái xù。

生查子·咏史六首

王夫之

阿姨骂不瞋,为怕鹦哥骂。ā yí mà bù chēn,wèi pà yīng gē mà。
猫儿杀鹦哥,才卜归魂卦。māo ér shā yīng gē,cái bo guī hún guà。
堂堂灵隐僧,桂子香清夜。táng táng líng yǐn sēng,guì zi xiāng qīng yè。
五字万年碑,竟是谁天下。wǔ zì wàn nián bēi,jìng shì shuí tiān xià。