古诗词

水龙吟·莲子二首

王夫之

白蘋红蓼秋江岸。bái píng hóng liǎo qiū jiāng àn。
早有蜻蜓斜睨。zǎo yǒu qīng tíng xié nì。
须褪蜂黄,乳含菽玉,恹恹倦起。xū tuì fēng huáng,rǔ hán shū yù,yān yān juàn qǐ。
乍历金风,谁知渐老,蜜房深闭。zhà lì jīn fēng,shuí zhī jiàn lǎo,mì fáng shēn bì。
应只似、天宝鸡坊皂衣,人在空记得霓。yīng zhǐ shì tiān bǎo jī fāng zào yī,rén zài kōng jì dé ní。
裳事零零玉露,含愁漫、阁住泪珠难坠。shang shì líng líng yù lù,hán chóu màn gé zhù lèi zhū nán zhuì。
无情忍见蹴碎,菱花啄残菰米。wú qíng rěn jiàn cù suì,líng huā zhuó cán gū mǐ。
自惜残香,又逢劈破,辰离烟水。zì xī cán xiāng,yòu féng pī pò,chén lí yān shuǐ。
问多情、碧藕抽丝,可得经时重系。wèn duō qíng bì ǒu chōu sī,kě dé jīng shí zhòng xì。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

二郎神七夕

王夫之

秋生处还,只恐佳、期无据俯。qiū shēng chù hái,zhǐ kǒng jiā qī wú jù fǔ。
杳杳人、闲几点疏,镫乱流萤低度。yǎo yǎo rén xián jǐ diǎn shū,dèng luàn liú yíng dī dù。
莫有多情应似我,向蛛网、含愁轻诉。mò yǒu duō qíng yīng shì wǒ,xiàng zhū wǎng hán chóu qīng sù。
方信得经年,此夕带水,桥成堪渡。fāng xìn dé jīng nián,cǐ xī dài shuǐ,qiáo chéng kān dù。
休误。xiū wù。
荏苒凌波,迢迢西浦。rěn rǎn líng bō,tiáo tiáo xī pǔ。
费乌鹊高飞,心力倦奈,尘世荒鸡催曙。fèi wū què gāo fēi,xīn lì juàn nài,chén shì huāng jī cuī shǔ。
回首盈盈,青女下似,笑我凄凉庭户。huí shǒu yíng yíng,qīng nǚ xià shì,xiào wǒ qī liáng tíng hù。
算自有,银潢几许年华,玉颜非故。suàn zì yǒu,yín huáng jǐ xǔ nián huá,yù yán fēi gù。

望湘人·归雁

王夫之

到君生寒里,寒尽春边,惺惺还自分晓。dào jūn shēng hán lǐ,hán jǐn chūn biān,xīng xīng hái zì fēn xiǎo。
烟水无涯,关河何处,长是梦魂飞绕。yān shuǐ wú yá,guān hé hé chù,zhǎng shì mèng hún fēi rào。
任不归来,也堪信宿,柰他幽悄。rèn bù guī lái,yě kān xìn sù,nài tā yōu qiāo。
尽江南、草长鱼肥,难把寸心灰了。jǐn jiāng nán cǎo zhǎng yú féi,nán bǎ cùn xīn huī le。
历尽墟烟晚照,更天低月暗,风凄云窅。lì jǐn xū yān wǎn zhào,gèng tiān dī yuè àn,fēng qī yún yǎo。
脉脉自孤征,冷觑垂杨栖鸟。mài mài zì gū zhēng,lěng qù chuí yáng qī niǎo。
随处生缘,暂时留恋,只爱桃英娇小。suí chù shēng yuán,zàn shí liú liàn,zhǐ ài táo yīng jiāo xiǎo。
问他日、万片秋声,谁领取江天缥渺。wèn tā rì wàn piàn qiū shēng,shuí lǐng qǔ jiāng tiān piāo miǎo。

风流子·自笑

王夫之

老夫无藉处,问今古、更有几人知。lǎo fū wú jí chù,wèn jīn gǔ gèng yǒu jǐ rén zhī。
把红霞揉碎,挼成火枣,玉露团合,酿就冰梨。bǎ hóng xiá róu suì,ruá chéng huǒ zǎo,yù lù tuán hé,niàng jiù bīng lí。
饱餐罢、擎篮盛夜月,添炭煮冰凘。bǎo cān bà qíng lán shèng yè yuè,tiān tàn zhǔ bīng sī。
一掐中天,星随指落,还从残腊,花促春归。yī qiā zhōng tiān,xīng suí zhǐ luò,hái cóng cán là,huā cù chūn guī。
秋风落叶里,扪碧霄、敲响玻瓈。qiū fēng luò yè lǐ,mén bì xiāo qiāo xiǎng bō lí。
大笑天翁白雀,输我偷骑。dà xiào tiān wēng bái què,shū wǒ tōu qí。
金弹惊开,幽窗啼鸟,玉笙唤起,茅店荒鸡。jīn dàn jīng kāi,yōu chuāng tí niǎo,yù shēng huàn qǐ,máo diàn huāng jī。
且殷勤属望,绝调钟期。qiě yīn qín shǔ wàng,jué diào zhōng qī。

玉连环述蒙庄大旨答问者二首

王夫之

生缘何在,被无情、造化推移万态。shēng yuán hé zài,bèi wú qíng zào huà tuī yí wàn tài。
纵尽力、难与分疏,更有何闲心,为之偢睬。zòng jǐn lì nán yǔ fēn shū,gèng yǒu hé xián xīn,wèi zhī chǒu cǎi。
百计思量,且交付天风吹籁。bǎi jì sī liàng,qiě jiāo fù tiān fēng chuī lài。
到鸿沟割后,楚汉局终,谁为疆界。dào hóng gōu gē hòu,chǔ hàn jú zhōng,shuí wèi jiāng jiè。
长空一丝烟霭,任翩翩蝶翅,泠泠花外。zhǎng kōng yī sī yān ǎi,rèn piān piān dié chì,líng líng huā wài。
笑万岁、顷刻成虚,将鸠鸴鲲鹏随机支配。xiào wàn suì qǐng kè chéng xū,jiāng jiū xué kūn péng suí jī zhī pèi。
回首江南看烂漫,春光如海。huí shǒu jiāng nán kàn làn màn,chūn guāng rú hǎi。
向人闲到处逍遥,沧桑不改。xiàng rén xián dào chù xiāo yáo,cāng sāng bù gǎi。

玉连环述蒙庄大旨答问者二首

王夫之

彀中游羿,莫漫惊、宠辱浪生规避。gòu zhōng yóu yì,mò màn jīng chǒng rǔ làng shēng guī bì。
原自有、万里清空,可无影而藏,不飞而至。yuán zì yǒu wàn lǐ qīng kōng,kě wú yǐng ér cáng,bù fēi ér zhì。
黑白两端,算都是龙泉轻试。hēi bái liǎng duān,suàn dōu shì lóng quán qīng shì。
但涂中曳尾,刃发新硎,全牛皆废。dàn tú zhōng yè wěi,rèn fā xīn xíng,quán niú jiē fèi。
无涯有涯交累,唯饵香药作,不黏滋味。wú yá yǒu yá jiāo lèi,wéi ěr xiāng yào zuò,bù nián zī wèi。
消彼此、百种聪明,向白日青天鼾?熟睡。xiāo bǐ cǐ bǎi zhǒng cōng míng,xiàng bái rì qīng tiān hān hōu shú shuì。
侧足焦原弄獶虎,不殊豚彘。cè zú jiāo yuán nòng nǎo hǔ,bù shū tún zhì。
笑弈秋着着争先,居然钝置。xiào yì qiū zhe zhe zhēng xiān,jū rán dùn zhì。

摸鱼儿·病后作

王夫之

问还馀、莺花几许,容吾酬尽春债。wèn hái yú yīng huā jǐ xǔ,róng wú chóu jǐn chūn zhài。
向来淡墨写虚空,也须添朱着黛。xiàng lái dàn mò xiě xū kōng,yě xū tiān zhū zhe dài。
真狡狯。zhēn jiǎo kuài。
拈一片、落英欲揉韶光碎。niān yī piàn luò yīng yù róu sháo guāng suì。
泼天无赖。pō tiān wú lài。
拚古庙香炉,荒村迓鼓,社夥从新赛。pàn gǔ miào xiāng lú,huāng cūn yà gǔ,shè huǒ cóng xīn sài。
痴绝处,瘦骨披襟潇洒。chī jué chù,shòu gǔ pī jīn xiāo sǎ。
倚阑目断天外。yǐ lán mù duàn tiān wài。
归禽谁戢双双翼,栖稳垂杨烟霭。guī qín shuí jí shuāng shuāng yì,qī wěn chuí yáng yān ǎi。
空惭愧。kōng cán kuì。
喷热血、心肝摘出从人卖。pēn rè xuè xīn gān zhāi chū cóng rén mài。
寸丝留在。cùn sī liú zài。
便棠杜云寒,白杨风起,不道馀香坏。biàn táng dù yún hán,bái yáng fēng qǐ,bù dào yú xiāng huài。

摸鱼儿·自述

王夫之

当年事、也随风起,片帆一晌轻挂。dāng nián shì yě suí fēng qǐ,piàn fān yī shǎng qīng guà。
云闲江树霏微处,早爱青山如画。yún xián jiāng shù fēi wēi chù,zǎo ài qīng shān rú huà。
停桡也。tíng ráo yě。
又郤有、蘋花菰米香低亚。yòu xì yǒu píng huā gū mǐ xiāng dī yà。
难消良夜。nán xiāo liáng yè。
且月载金枢,波分素练,饱看银河泻。qiě yuè zài jīn shū,bō fēn sù liàn,bǎo kàn yín hé xiè。
入佳境,茹蘖居然啖蔗。rù jiā jìng,rú niè jū rán dàn zhè。
千金难酬春价。qiān jīn nán chóu chūn jià。
娟娟蛱蝶花闲戏,不怕黄莺絮骂。juān juān jiá dié huā xián xì,bù pà huáng yīng xù mà。
谁真假。shuí zhēn jiǎ。
已早似、光风霁月连床话。yǐ zǎo shì guāng fēng jì yuè lián chuáng huà。
千蹊万岔。qiān qī wàn chà。
则堪信堪疑,欲歌欲泣,狂谱从人打。zé kān xìn kān yí,yù gē yù qì,kuáng pǔ cóng rén dǎ。

沁园春·梅花道人题骷髅图澹归嗤其鄙陋为别作七首乃词异而所见亦不相远反其意作四阕正之

王夫之

白日难欺,青天不爽,只此骷髅。bái rì nán qī,qīng tiān bù shuǎng,zhǐ cǐ kū lóu。
到排场戏毕,尽停边鼓,熏炉烟散,郤剩香篝。dào pái chǎng xì bì,jǐn tíng biān gǔ,xūn lú yān sàn,xì shèng xiāng gōu。
无想有天,也须扣算,放自当年到此收。wú xiǎng yǒu tiān,yě xū kòu suàn,fàng zì dāng nián dào cǐ shōu。
终不道,泛秋波一叶,随处芳洲。zhōng bù dào,fàn qiū bō yī yè,suí chù fāng zhōu。
思量惭愧难酬。sī liàng cán kuì nán chóu。
曾顶戴、春霖起白沤。céng dǐng dài chūn lín qǐ bái ōu。
忆香蒸云子,从伊饱满,轻裁霞绮,护汝温柔。yì xiāng zhēng yún zi,cóng yī bǎo mǎn,qīng cái xiá qǐ,hù rǔ wēn róu。
莫倚无知,瞒他有眼,总付梧桐一片秋。mò yǐ wú zhī,mán tā yǒu yǎn,zǒng fù wú tóng yī piàn qiū。
应认取,者下回分解,别有风流。yīng rèn qǔ,zhě xià huí fēn jiě,bié yǒu fēng liú。

沁园春·梅花道人题骷髅图澹归嗤其鄙陋为别作七首乃词异而所见亦不相远反其意作四阕正之

王夫之

当汝无时,原无消息,逗此风光。dāng rǔ wú shí,yuán wú xiāo xī,dòu cǐ fēng guāng。
到云生月吐,旋相圆满,山支水派,不爽针铓。dào yún shēng yuè tǔ,xuán xiāng yuán mǎn,shān zhī shuǐ pài,bù shuǎng zhēn máng。
桂斧谁修,玉砂难碾,琢就玲珑七宝装。guì fǔ shuí xiū,yù shā nán niǎn,zuó jiù líng lóng qī bǎo zhuāng。
曾倩汝,为日轮炫紫,寒夜凝霜。céng qiàn rǔ,wèi rì lún xuàn zǐ,hán yè níng shuāng。
成功底事难量。chéng gōng dǐ shì nán liàng。
仍掷与、乾坤自主张。réng zhì yǔ qián kūn zì zhǔ zhāng。
尽雪里梅开,凭谁蕴藉,风中柳摆,非汝轻狂。jǐn xuě lǐ méi kāi,píng shuí yùn jí,fēng zhōng liǔ bǎi,fēi rǔ qīng kuáng。
百折如新,一丝不乱,烟草迷离总不妨。bǎi zhé rú xīn,yī sī bù luàn,yān cǎo mí lí zǒng bù fáng。
珍重好,教大钧裁剪,鹤短凫长。zhēn zhòng hǎo,jiào dà jūn cái jiǎn,hè duǎn fú zhǎng。

沁园春·梅花道人题骷髅图澹归嗤其鄙陋为别作七首乃词异而所见亦不相远反其意作四阕正之

王夫之

毕竟还他,晓风残月,正好惺惺。bì jìng hái tā,xiǎo fēng cán yuè,zhèng hǎo xīng xīng。
看太白占星,显开玉色,黄钟应律,敲作金声。kàn tài bái zhàn xīng,xiǎn kāi yù sè,huáng zhōng yīng lǜ,qiāo zuò jīn shēng。
揖让筵终,征诛局罢,渠不增加汝不轻。yī ràng yán zhōng,zhēng zhū jú bà,qú bù zēng jiā rǔ bù qīng。
堪爱处,为元龟受灼,枯槁皆灵。kān ài chù,wèi yuán guī shòu zhuó,kū gǎo jiē líng。
西园片片落英。xī yuán piàn piàn luò yīng。
也妆点、东风媚晚晴。yě zhuāng diǎn dōng fēng mèi wǎn qíng。
任血洒虞兮,原非战罪,肠回康了,不碍文名。rèn xuè sǎ yú xī,yuán fēi zhàn zuì,cháng huí kāng le,bù ài wén míng。
万石洪钟,一丝残纽,止此冰霜骨几茎。wàn shí hóng zhōng,yī sī cán niǔ,zhǐ cǐ bīng shuāng gǔ jǐ jīng。
夫谁暇,怨华亭鹤唳,蜀道淋铃。fū shuí xiá,yuàn huá tíng hè lì,shǔ dào lín líng。

沁园春·梅花道人题骷髅图澹归嗤其鄙陋为别作七首乃词异而所见亦不相远反其意作四阕正之

王夫之

为问蒙庄,卮言枉吊,笑尔何知。wèi wèn méng zhuāng,zhī yán wǎng diào,xiào ěr hé zhī。
既使我其然,焉能免此,如君之说,抑又奚为。jì shǐ wǒ qí rán,yān néng miǎn cǐ,rú jūn zhī shuō,yì yòu xī wèi。
幸未凋零,先为飘荡,究竟鱼还死水湄。xìng wèi diāo líng,xiān wèi piāo dàng,jiū jìng yú hái sǐ shuǐ méi。
早辜负,郤桃花春水,杨柳秋堤。zǎo gū fù,xì táo huā chūn shuǐ,yáng liǔ qiū dī。
欲抛抛付伊谁。yù pāo pāo fù yī shuí。
真避影、银镫只浪吹。zhēn bì yǐng yín dèng zhǐ làng chuī。
便一枕蝶轻,还黏粉趐,三眠蚕稳,仍惹缫丝。biàn yī zhěn dié qīng,hái nián fěn xuè,sān mián cán wěn,réng rě sāo sī。
去则难留,留原难却,一线纹生玩月犀。qù zé nán liú,liú yuán nán què,yī xiàn wén shēng wán yuè xī。
唯片晌,耐板桥霜迹,茅店荒鸡。wéi piàn shǎng,nài bǎn qiáo shuāng jì,máo diàn huāng jī。

贺新郎·自题草堂

王夫之

狼籍成衰老。láng jí chéng shuāi lǎo。
唯馀此、数茎瘦骨,随风颠倒。wéi yú cǐ shù jīng shòu gǔ,suí fēng diān dào。
满目江山无熟处,一曲林峦新造。mǎn mù jiāng shān wú shú chù,yī qū lín luán xīn zào。
何敢望、松萦竹抱。hé gǎn wàng sōng yíng zhú bào。
新绿半畦荒径侧,怕萋萋、仍是黏天草。xīn lǜ bàn qí huāng jìng cè,pà qī qī réng shì nián tiān cǎo。
钁头在,还须扫。jué tóu zài,hái xū sǎo。
东墙幸有冰轮好。dōng qiáng xìng yǒu bīng lún hǎo。
到秋来、暖雪生眉,琼浆灌脑。dào qiū lái nuǎn xuě shēng méi,qióng jiāng guàn nǎo。
人道森寒清彻髓,也是龟毛蛇爪。rén dào sēn hán qīng chè suǐ,yě shì guī máo shé zhǎo。
总拚与、寒灰冷灶。zǒng pàn yǔ hán huī lěng zào。
万顷烟岚窗纸暗,恰昏昏、?睡忘寅卯。wàn qǐng yān lán chuāng zhǐ àn,qià hūn hūn hōu shuì wàng yín mǎo。
阿鼻狱,蓬箂岛。ā bí yù,péng lái dǎo。

金明池新柳

王夫之

多幸烟和,无妨风细,袅袅自怜春软。duō xìng yān hé,wú fáng fēng xì,niǎo niǎo zì lián chūn ruǎn。
娇小甚、鹅黄绽处,但一叶两叶初剪。jiāo xiǎo shén é huáng zhàn chù,dàn yī yè liǎng yè chū jiǎn。
拚多情、拖逗波光,映岸侧、镜影苔茸深浅。pàn duō qíng tuō dòu bō guāng,yìng àn cè jìng yǐng tái rōng shēn qiǎn。
总冉冉相依,摇摇不定,约约匀匀低转。zǒng rǎn rǎn xiāng yī,yáo yáo bù dìng,yuē yuē yún yún dī zhuǎn。
不问花期今近远。bù wèn huā qī jīn jìn yuǎn。
只着意韶华,殷勤欲绾。zhǐ zhe yì sháo huá,yīn qín yù wǎn。
忍微寒、待莺已久,向落日、藏鸦不惯。rěn wēi hán dài yīng yǐ jiǔ,xiàng luò rì cáng yā bù guàn。
定谁知、无限柔情,对残月晓风,翠眉难展。dìng shuí zhī wú xiàn róu qíng,duì cán yuè xiǎo fēng,cuì méi nán zhǎn。
只片晌停凝,经时荡漾,独自来回消遣。zhǐ piàn shǎng tíng níng,jīng shí dàng yàng,dú zì lái huí xiāo qiǎn。

瑞龙吟·别恨

王夫之

天涯远,凝望迢递层阴,夕阳一线。tiān yá yuǎn,níng wàng tiáo dì céng yīn,xī yáng yī xiàn。
几番拚不相思,曾种情苗,待谁割断。jǐ fān pàn bù xiāng sī,céng zhǒng qíng miáo,dài shuí gē duàn。
初相见,也似轻薄杨花,随风飘转。chū xiāng jiàn,yě shì qīng báo yáng huā,suí fēng piāo zhuǎn。
无聊且付闲心,灯下香前,自寻幽愿。wú liáo qiě fù xián xīn,dēng xià xiāng qián,zì xún yōu yuàn。
漫道天台桃径,重逢刘阮,残红一片。màn dào tiān tái táo jìng,zhòng féng liú ruǎn,cán hóng yī piàn。
又随流水飘零,凋残故苑。yòu suí liú shuǐ piāo líng,diāo cán gù yuàn。
盈盈脉脉,烟锁芙蓉巘。yíng yíng mài mài,yān suǒ fú róng yǎn。
劳想像、扇影低回,佩声缱绻。láo xiǎng xiàng shàn yǐng dī huí,pèi shēng qiǎn quǎn。
梦里啼莺,似把游人唤。mèng lǐ tí yīng,shì bǎ yóu rén huàn。
又恐春期浅,辜负却、翩翩画梁双燕。yòu kǒng chūn qī qiǎn,gū fù què piān piān huà liáng shuāng yàn。
此情谁欣,一帘春晚。cǐ qíng shuí xīn,yī lián chūn wǎn。

望江南本意一

王夫之

江南忆,钟阜杳霏微。jiāng nán yì,zhōng fù yǎo fēi wēi。
佛子献来金堵窣,功臣长侍玉罘罳。fú zi xiàn lái jīn dǔ sū,gōng chén zhǎng shì yù fú sī。
缭绕五云飞。liáo rào wǔ yún fēi。
13331234567»