古诗词

尉迟杯·闻丹霞谢世遥为一哭

王夫之

离愁远。lí chóu yuǎn。
恨漓水不逐湘流转。hèn lí shuǐ bù zhú xiāng liú zhuǎn。
萧萧寒雨天涯,南雁一声惊断。xiāo xiāo hán yǔ tiān yá,nán yàn yī shēng jīng duàn。
闲悰无数。xián cóng wú shù。
都付与、似水并刀剪。dōu fù yǔ shì shuǐ bìng dāo jiǎn。
忍今生、死死生生,总难片语分判。rěn jīn shēng sǐ sǐ shēng shēng,zǒng nán piàn yǔ fēn pàn。
追忆云暗苍梧。zhuī yì yún àn cāng wú。
也则是、风光本色消遣。yě zé shì fēng guāng běn sè xiāo qiǎn。
裸戏谷泉,雷电里莫,更有耶娘生面。luǒ xì gǔ quán,léi diàn lǐ mò,gèng yǒu yé niáng shēng miàn。
今且向、垂杨暮雨。jīn qiě xiàng chuí yáng mù yǔ。
鹃啼处、咒残春一线。juān tí chù zhòu cán chūn yī xiàn。
想依然、还我伤心,归舟天际相见。xiǎng yī rán hái wǒ shāng xīn,guī zhōu tiān jì xiāng jiàn。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

寄题翠涛新斋

王夫之

湘西开竹馆,绿净清溪源。xiāng xī kāi zhú guǎn,lǜ jìng qīng xī yuán。
垂钓不在鱼,读书欲忘言。chuí diào bù zài yú,dú shū yù wàng yán。
欲从不能心自飞,白云奈尔轻霏微。yù cóng bù néng xīn zì fēi,bái yún nài ěr qīng fēi wēi。

仿李邺侯天覆吾歌广其意示于礼

王夫之

天覆吾,地载吾,元气纷纷屑万族,灵蓍茂草争昭苏。tiān fù wú,dì zài wú,yuán qì fēn fēn xiè wàn zú,líng shī mào cǎo zhēng zhāo sū。
栖鸟在林鱼在水,而复生我何为乎。qī niǎo zài lín yú zài shuǐ,ér fù shēng wǒ hé wèi hū。
绝粒升天等龟鹤,灵椿五百还凋落。jué lì shēng tiān děng guī hè,líng chūn wǔ bǎi hái diāo luò。
鸣珂帝都亦莺燕,金衣元佩喧清甸。míng kē dì dōu yì yīng yàn,jīn yī yuán pèi xuān qīng diān。
邺侯以此为丈夫,漠漠天心谁许见。yè hóu yǐ cǐ wèi zhàng fū,mò mò tiān xīn shuí xǔ jiàn。
丈夫昂藏自有真,父兮生我天之仁。zhàng fū áng cáng zì yǒu zhēn,fù xī shēng wǒ tiān zhī rén。
一针义利分子午,万国胞与谁主宾。yī zhēn yì lì fēn zi wǔ,wàn guó bāo yǔ shuí zhǔ bīn。
蜗涎篆壁勿轻惹,螳臂当车莫浪嗔。wō xián zhuàn bì wù qīng rě,táng bì dāng chē mò làng chēn。
丈夫爱嗔复爱喜,落花笑看随流水。zhàng fū ài chēn fù ài xǐ,luò huā xiào kàn suí liú shuǐ。
孤月离云雪练飞,渺渺寒辉千万里。gū yuè lí yún xuě liàn fēi,miǎo miǎo hán huī qiān wàn lǐ。
静如池影涵青天,动则春风迸花蕊。jìng rú chí yǐng hán qīng tiān,dòng zé chūn fēng bèng huā ruǐ。
君不见邺侯晚节知前非,岳顶读书云满衣。jūn bù jiàn yè hóu wǎn jié zhī qián fēi,yuè dǐng dú shū yún mǎn yī。
晶冰彻底纤尘净,玉魄当头素影肥。jīng bīng chè dǐ xiān chén jìng,yù pò dāng tóu sù yǐng féi。
青莲七二堆螺髻,万轴当年金简字。qīng lián qī èr duī luó jì,wàn zhóu dāng nián jīn jiǎn zì。
千年欲识丈夫心,独上危峰揽苍翠。qiān nián yù shí zhàng fū xīn,dú shàng wēi fēng lǎn cāng cuì。

秋日杂咏六首其四

王夫之

物候天涯改,秋心闭户知。wù hòu tiān yá gǎi,qiū xīn bì hù zhī。
露垂窗影乱,云薄曙光欺。lù chuí chuāng yǐng luàn,yún báo shǔ guāng qī。
密字微吟缓,疏藤上纸迟。mì zì wēi yín huǎn,shū téng shàng zhǐ chí。
蘋风相假借,小住得支颐。píng fēng xiāng jiǎ jiè,xiǎo zhù dé zhī yí。

和龟山此日不再得

王夫之

我生秉孱弱,不能任耕桑。wǒ shēng bǐng càn ruò,bù néng rèn gēng sāng。
居然消秫稻,何以酬旻苍。jū rán xiāo shú dào,hé yǐ chóu mín cāng。
星尽晨鸡鸣,东方生炯光。xīng jǐn chén jī míng,dōng fāng shēng jiǒng guāng。
良阴无踟踌,俄顷收斜阳。liáng yīn wú chí chóu,é qǐng shōu xié yáng。
行行天地间,南北各有方。xíng xíng tiān dì jiān,nán běi gè yǒu fāng。
步履无定审,宇宙空茫茫。bù lǚ wú dìng shěn,yǔ zhòu kōng máng máng。
忮求但自辑,尚未足以臧。zhì qiú dàn zì jí,shàng wèi zú yǐ zāng。
百端苟遏绝,暗触还自?。bǎi duān gǒu è jué,àn chù hái zì。
身心取轻安,未免等秕糠。shēn xīn qǔ qīng ān,wèi miǎn děng bǐ kāng。
良珠固在握,胡乃忘吾藏。liáng zhū gù zài wò,hú nǎi wàng wú cáng。
春暄熏百草,随类发芬芳。chūn xuān xūn bǎi cǎo,suí lèi fā fēn fāng。
秋气净四极,一碧涵清刚。qiū qì jìng sì jí,yī bì hán qīng gāng。
春秋皆在斯,何为空彷徨。chūn qiū jiē zài sī,hé wèi kōng páng huáng。
积粟太仓盈,积步万里长。jī sù tài cāng yíng,jī bù wàn lǐ zhǎng。
踸踔而凌越,竺氏与蒙庄。chěn chuō ér líng yuè,zhú shì yǔ méng zhuāng。
如彼鸟篆空,漫尔矜文章。rú bǐ niǎo zhuàn kōng,màn ěr jīn wén zhāng。
辨说及组绣,慷慨登词场。biàn shuō jí zǔ xiù,kāng kǎi dēng cí chǎng。
如彼挟策子,与博偕亡羊。rú bǐ xié cè zi,yǔ bó xié wáng yáng。
砭心不知痛,支体皆隳忘。biān xīn bù zhī tòng,zhī tǐ jiē huī wàng。
何忍蹈此蹊,而更诧豪彊。hé rěn dǎo cǐ qī,ér gèng chà háo jiàng。
关闽有津济,但自理舟航。guān mǐn yǒu jīn jì,dàn zì lǐ zhōu háng。
鼓勇未为殊,绵绵功在常。gǔ yǒng wèi wèi shū,mián mián gōng zài cháng。
一息不相续,前勤皆巳亡。yī xī bù xiāng xù,qián qín jiē sì wáng。
与俗俱汨没,徒为造物伤。yǔ sú jù mì méi,tú wèi zào wù shāng。
返念诚自惊,斯须分圣狂。fǎn niàn chéng zì jīng,sī xū fēn shèng kuáng。

为躬园题用念庵韵

王夫之

历历有此躬,何求而不得。lì lì yǒu cǐ gōng,hé qiú ér bù dé。
即此欲得心,分明无疑惑。jí cǐ yù dé xīn,fēn míng wú yí huò。

为躬园题用念庵韵

王夫之

受来非彼来,应去亦不去。shòu lái fēi bǐ lái,yīng qù yì bù qù。
云行而雨施,皆予措躬处。yún xíng ér yǔ shī,jiē yǔ cuò gōng chù。

三门滩感兴三首

王夫之

古今皆效动,欲静势不遣。gǔ jīn jiē xiào dòng,yù jìng shì bù qiǎn。
古今皆效静,欲动功不展。gǔ jīn jiē xiào jìng,yù dòng gōng bù zhǎn。
乘之有顺逆,用之有深浅。chéng zhī yǒu shùn nì,yòng zhī yǒu shēn qiǎn。
无心即无知,有心智复蹇。wú xīn jí wú zhī,yǒu xīn zhì fù jiǎn。
脉脉以持危,非言能宣显。mài mài yǐ chí wēi,fēi yán néng xuān xiǎn。

三门滩感兴三首

王夫之

置身云际观,何为而栖栖。zhì shēn yún jì guān,hé wèi ér qī qī。
延目千秋视,所据皆粉齑。yán mù qiān qiū shì,suǒ jù jiē fěn jī。
目力既有穷,生年不久稽。mù lì jì yǒu qióng,shēng nián bù jiǔ jī。
吾心固可引,遥与霄汉齐。wú xīn gù kě yǐn,yáo yǔ xiāo hàn qí。
苟守规中见,安能无笑啼。gǒu shǒu guī zhōng jiàn,ān néng wú xiào tí。

三门滩感兴三首

王夫之

鸣鸢为风徵,鸣鹳为雨徵。míng yuān wèi fēng zhēng,míng guàn wèi yǔ zhēng。
畏风或苦雨,勃然而怒兴。wèi fēng huò kǔ yǔ,bó rán ér nù xīng。
天适欲风雨,吾力亦奚能。tiān shì yù fēng yǔ,wú lì yì xī néng。
吾适患风雨,天心亦奚凭。wú shì huàn fēng yǔ,tiān xīn yì xī píng。
况彼区区者,俄然为化乘。kuàng bǐ qū qū zhě,é rán wèi huà chéng。
不知方寸内,风雨皆渊冰。bù zhī fāng cùn nèi,fēng yǔ jiē yuān bīng。

和白沙真乐吟效康节体

王夫之

真乐夫如何,我生天地间。zhēn lè fū rú hé,wǒ shēng tiān dì jiān。
言言而行行,无非体清元。yán yán ér xíng xíng,wú fēi tǐ qīng yuán。
春鸟鸣华林,秋水清寒渊。chūn niǎo míng huá lín,qiū shuǐ qīng hán yuān。
无功之功微,乘龙而御乾。wú gōng zhī gōng wēi,chéng lóng ér yù qián。

和白沙八首

王夫之

耳目忻浮光,不自知其性。ěr mù xīn fú guāng,bù zì zhī qí xìng。
砂中原含金,非天有殊命。shā zhōng yuán hán jīn,fēi tiān yǒu shū mìng。
外取亦甚晰,内视还成瞑。wài qǔ yì shén xī,nèi shì hái chéng míng。
如彼夜行人,思与骐骥竞。rú bǐ yè xíng rén,sī yǔ qí jì jìng。

和白沙八首

王夫之

天下自闲闲,人心长戚戚。tiān xià zì xián xián,rén xīn zhǎng qī qī。
身为物所持,骑虎不得息。shēn wèi wù suǒ chí,qí hǔ bù dé xī。
息之在先几,几先人不识。xī zhī zài xiān jǐ,jǐ xiān rén bù shí。
适燕而南辕,终身无返迹。shì yàn ér nán yuán,zhōng shēn wú fǎn jì。

和白沙八首

王夫之

我闻庄定山,其心如寒铁。wǒ wén zhuāng dìng shān,qí xīn rú hán tiě。
去我二百载,清琴音已绝。qù wǒ èr bǎi zài,qīng qín yīn yǐ jué。
船山半亩池,一泓贮香雪。chuán shān bàn mǔ chí,yī hóng zhù xiāng xuě。
濯发夕风微,长歌弄明月。zhuó fā xī fēng wēi,zhǎng gē nòng míng yuè。

和白沙八首

王夫之

迢迢开一径,双足尽登临。tiáo tiáo kāi yī jìng,shuāng zú jǐn dēng lín。
密至云无际,明生月有心。mì zhì yún wú jì,míng shēng yuè yǒu xīn。
当前霜岸直,彻底碧潭深。dāng qián shuāng àn zhí,chè dǐ bì tán shēn。
神禹留金简,居然在岳岑。shén yǔ liú jīn jiǎn,jū rán zài yuè cén。

和白沙八首

王夫之

蠕息皆吾侣,鲲鹏固不交。rú xī jiē wú lǚ,kūn péng gù bù jiāo。
有时冰串释,歘尔泪珠浇。yǒu shí bīng chuàn shì,chuā ěr lèi zhū jiāo。
酬物唯三径,从天付一瓢。chóu wù wéi sān jìng,cóng tiān fù yī piáo。
空林桂花发,何有小山招。kōng lín guì huā fā,hé yǒu xiǎo shān zhāo。