古诗词

望湘人·归雁

王夫之

到君生寒里,寒尽春边,惺惺还自分晓。dào jūn shēng hán lǐ,hán jǐn chūn biān,xīng xīng hái zì fēn xiǎo。
烟水无涯,关河何处,长是梦魂飞绕。yān shuǐ wú yá,guān hé hé chù,zhǎng shì mèng hún fēi rào。
任不归来,也堪信宿,柰他幽悄。rèn bù guī lái,yě kān xìn sù,nài tā yōu qiāo。
尽江南、草长鱼肥,难把寸心灰了。jǐn jiāng nán cǎo zhǎng yú féi,nán bǎ cùn xīn huī le。
历尽墟烟晚照,更天低月暗,风凄云窅。lì jǐn xū yān wǎn zhào,gèng tiān dī yuè àn,fēng qī yún yǎo。
脉脉自孤征,冷觑垂杨栖鸟。mài mài zì gū zhēng,lěng qù chuí yáng qī niǎo。
随处生缘,暂时留恋,只爱桃英娇小。suí chù shēng yuán,zàn shí liú liàn,zhǐ ài táo yīng jiāo xiǎo。
问他日、万片秋声,谁领取江天缥渺。wèn tā rì wàn piàn qiū shēng,shuí lǐng qǔ jiāng tiān piāo miǎo。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

续哀雨诗四首

王夫之

羊肠虎穴屡经过,老向孤峰对梦婆。yáng cháng hǔ xué lǚ jīng guò,lǎo xiàng gū fēng duì mèng pó。
他日凭收柴市骨,此生已厌漆园歌。tā rì píng shōu chái shì gǔ,cǐ shēng yǐ yàn qī yuán gē。
藤花夜落寒塘影,雁字云低野水波。téng huā yè luò hán táng yǐng,yàn zì yún dī yě shuǐ bō。
樾馆无人苔砌冷,桂山相较未愁多。yuè guǎn wú rén tái qì lěng,guì shān xiāng jiào wèi chóu duō。

续哀雨诗四首

王夫之

桂山哀雨旧诗留,读向泉台忆得不。guì shān āi yǔ jiù shī liú,dú xiàng quán tái yì dé bù。
卞壸可容魂大笑,王章不为死含愁。biàn kǔn kě róng hún dà xiào,wáng zhāng bù wèi sǐ hán chóu。
丹枫到冷心元赤,黄鞠虽晴命亦秋。dān fēng dào lěng xīn yuán chì,huáng jū suī qíng mìng yì qiū。
韶月年年春日㬉,倡条冶叶漫当头。sháo yuè nián nián chūn rì nuǎn,chàng tiáo yě yè màn dāng tóu。

五日携攽儿同子直洎贤从哲仲小饮分得端字

王夫之

今年五日尚馀寒,剪剪菖风摆露难。jīn nián wǔ rì shàng yú hán,jiǎn jiǎn chāng fēng bǎi lù nán。
雨歇罩鱼垂柳径,人归贳酒白云端。yǔ xiē zhào yú chuí liǔ jìng,rén guī shì jiǔ bái yún duān。
丹心彩笔三湘事,霜鬓朱颜一镜看。dān xīn cǎi bǐ sān xiāng shì,shuāng bìn zhū yán yī jìng kàn。
彭泽无田供秫米,何须粔敉饱龙餐。péng zé wú tián gōng shú mǐ,hé xū jù mǐ bǎo lóng cān。

人日

王夫之

人日犹馀寅正腊,深阴不识月初弦。rén rì yóu yú yín zhèng là,shēn yīn bù shí yuè chū xián。
春光荏苒虚梅信,朔雪霏微乱柳烟。chūn guāng rěn rǎn xū méi xìn,shuò xuě fēi wēi luàn liǔ yān。
何处暄风催彩胜,谁将病骨祀华年。hé chù xuān fēng cuī cǎi shèng,shuí jiāng bìng gǔ sì huá nián。
中宵欲待清霜霁,珠雨还飞玉粟田。zhōng xiāo yù dài qīng shuāng jì,zhū yǔ hái fēi yù sù tián。

即事有赠

王夫之

青门绿野两情忘,柳宅桃津一径长。qīng mén lǜ yě liǎng qíng wàng,liǔ zhái táo jīn yī jìng zhǎng。
四海交穷怜白发,双星夜永看珠光。sì hǎi jiāo qióng lián bái fā,shuāng xīng yè yǒng kàn zhū guāng。
梅香早透胧胧月,酒坐寒侵款款霜。méi xiāng zǎo tòu lóng lóng yuè,jiǔ zuò hán qīn kuǎn kuǎn shuāng。
咏史已惊开竹素,挑灯无事话沧桑。yǒng shǐ yǐ jīng kāi zhú sù,tiāo dēng wú shì huà cāng sāng。

人日新晴

王夫之

昨宵弦上晴天月,人日青开媚景烟。zuó xiāo xián shàng qíng tiān yuè,rén rì qīng kāi mèi jǐng yān。
柳带小吹摇露颗,红芽纤出破苔钱。liǔ dài xiǎo chuī yáo lù kē,hóng yá xiān chū pò tái qián。
胜常难问求凰意,怀旧空吟落雁篇。shèng cháng nán wèn qiú huáng yì,huái jiù kōng yín luò yàn piān。
为恼新莺惊午睡,不容梦蝶驻华年。wèi nǎo xīn yīng jīng wǔ shuì,bù róng mèng dié zhù huá nián。

秋雨同子直

王夫之

秋阴何来飞雨淙,杜陵叹之后尧江。qiū yīn hé lái fēi yǔ cóng,dù líng tàn zhī hòu yáo jiāng。
井桐已落不知数,水鸟无愁聊自双。jǐng tóng yǐ luò bù zhī shù,shuǐ niǎo wú chóu liáo zì shuāng。
游屐几曾过柳岸,青尊只少对兰缸。yóu jī jǐ céng guò liǔ àn,qīng zūn zhǐ shǎo duì lán gāng。
犹传锦字开幽独,湿月穿云上小窗。yóu chuán jǐn zì kāi yōu dú,shī yuè chuān yún shàng xiǎo chuāng。

又雨

王夫之

昨日馀暄黄稻天,轻雷斜过晚霞边。zuó rì yú xuān huáng dào tiān,qīng léi xié guò wǎn xiá biān。
林光留日犹多碧,暝色侵云不耐烟。lín guāng liú rì yóu duō bì,míng sè qīn yún bù nài yān。
凌藉晚红欺菡萏,风光苔色长连钱。líng jí wǎn hóng qī hàn dàn,fēng guāng tái sè zhǎng lián qián。
栖迟藋径经过少,几厌溪声柳外喧。qī chí diào jìng jīng guò shǎo,jǐ yàn xī shēng liǔ wài xuān。

王夫之

始夜枫林初下叶,清秋弦月欲生华。shǐ yè fēng lín chū xià yè,qīng qiū xián yuè yù shēng huá。
凉凝露草流萤缓,云断西峰大火斜。liáng níng lù cǎo liú yíng huǎn,yún duàn xī fēng dà huǒ xié。
藏壑馀生惊逝水,迷津天上惘星槎。cáng hè yú shēng jīng shì shuǐ,mí jīn tiān shàng wǎng xīng chá。
兴亡聚散经心地,高柳萧森隐荻花。xīng wáng jù sàn jīng xīn dì,gāo liǔ xiāo sēn yǐn dí huā。

元日过子直奕

王夫之

今日何年复岁朝,晓窗新梦试逍遥。jīn rì hé nián fù suì cháo,xiǎo chuāng xīn mèng shì xiāo yáo。
韶光流转谁消息,春赏殷勤久寂寥。sháo guāng liú zhuǎn shuí xiāo xī,chūn shǎng yīn qín jiǔ jì liáo。
竹径云深通绿霭,兰芽雨沁透红苗。zhú jìng yún shēn tōng lǜ ǎi,lán yá yǔ qìn tòu hóng miáo。
高斋奕散前溪路,回望炊烟隔小桥。gāo zhāi yì sàn qián xī lù,huí wàng chuī yān gé xiǎo qiáo。

刘若启为余兄弟排难已招泛虎塘叙其家乘会当六帙帨辰欢宴之下遂允贶室子敔儿

王夫之

此生相聚太从容,海徙山移梦后逢。cǐ shēng xiāng jù tài cóng róng,hǎi xǐ shān yí mèng hòu féng。
急难情深矰缴缓,根株心许茑萝封。jí nán qíng shēn zēng jiǎo huǎn,gēn zhū xīn xǔ niǎo luó fēng。
百年初识团圞相,双径从看偃盖松。bǎi nián chū shí tuán luán xiāng,shuāng jìng cóng kàn yǎn gài sōng。
拟煮丹砂回白首,年年吹笛上嵩峰。nǐ zhǔ dān shā huí bái shǒu,nián nián chuī dí shàng sōng fēng。

湖外遥怀些翁

王夫之

心心长不断湖天,满月孤星旧有缘。xīn xīn zhǎng bù duàn hú tiān,mǎn yuè gū xīng jiù yǒu yuán。
野烧三叉馀幸草,湘流九面惘胶船。yě shāo sān chā yú xìng cǎo,xiāng liú jiǔ miàn wǎng jiāo chuán。
寒深鹤带尧年雪,海阔龙分佛口涎。hán shēn hè dài yáo nián xuě,hǎi kuò lóng fēn fú kǒu xián。
闻说当机唯一指,皈心欲扣逆流舷。wén shuō dāng jī wéi yī zhǐ,guī xīn yù kòu nì liú xián。

故孝廉李一超以怀贞穷愁死不及有嗣息元配林孺人掖咡太孺人于痹病中十四年不舍榻右猝遘危疾临终悲咽以不得躬亲大事为憾啼声未绝而逝余于一超不浅视道路感泣者自逾涯量裁二诗以将哀尤为太孺人悯悼焉一

王夫之

怀清台上望孤忠,剩水馀山恨尽同。huái qīng tái shàng wàng gū zhōng,shèng shuǐ yú shān hèn jǐn tóng。
块肉无留犹赵氏,炊烟不热自梁鸿。kuài ròu wú liú yóu zhào shì,chuī yān bù rè zì liáng hóng。
亭亭宝婺邀残月,转转金轮御朔风。tíng tíng bǎo wù yāo cán yuè,zhuǎn zhuǎn jīn lún yù shuò fēng。
十四年来千种事,凄凉彤管不书功。shí sì nián lái qiān zhǒng shì,qī liáng tóng guǎn bù shū gōng。

故孝廉李一超以怀贞穷愁死不及有嗣息元配林孺人掖咡太孺人于痹病中十四年不舍榻右猝遘危疾临终悲咽以不得躬亲大事为憾啼声未绝而逝余于一超不浅视道路感泣者自逾涯量裁二诗以将哀尤为太孺人悯悼焉一

王夫之

从知生死一浮沤,大誓宏深不易酬。cóng zhī shēng sǐ yī fú ōu,dà shì hóng shēn bù yì chóu。
萱草幸留春百岁,桂轮难满月三秋。xuān cǎo xìng liú chūn bǎi suì,guì lún nán mǎn yuè sān qiū。
鸡声五夜闻遗语,鹤发千梳绾别愁。jī shēng wǔ yè wén yí yǔ,hè fā qiān shū wǎn bié chóu。
犹有寒荠青半亩,留调膏粥侍晨羞。yóu yǒu hán jì qīng bàn mǔ,liú diào gāo zhōu shì chén xiū。

寄怀青原药翁

王夫之

霜原寸草不留心,一线高秋入桂林。shuāng yuán cùn cǎo bù liú xīn,yī xiàn gāo qiū rù guì lín。
哭笑双遮∴字眼,宫商遥绝断纹琴。kū xiào shuāng zhē zì yǎn,gōng shāng yáo jué duàn wén qín。
情知死地非长夜,屡卜游魂得返吟。qíng zhī sǐ dì fēi zhǎng yè,lǚ bo yóu hún dé fǎn yín。
唯有寻思归计好,黄金装额怕春深。wéi yǒu xún sī guī jì hǎo,huáng jīn zhuāng é pà chūn shēn。