古诗词

风流子·自笑

王夫之

老夫无藉处,问今古、更有几人知。lǎo fū wú jí chù,wèn jīn gǔ gèng yǒu jǐ rén zhī。
把红霞揉碎,挼成火枣,玉露团合,酿就冰梨。bǎ hóng xiá róu suì,ruá chéng huǒ zǎo,yù lù tuán hé,niàng jiù bīng lí。
饱餐罢、擎篮盛夜月,添炭煮冰凘。bǎo cān bà qíng lán shèng yè yuè,tiān tàn zhǔ bīng sī。
一掐中天,星随指落,还从残腊,花促春归。yī qiā zhōng tiān,xīng suí zhǐ luò,hái cóng cán là,huā cù chūn guī。
秋风落叶里,扪碧霄、敲响玻瓈。qiū fēng luò yè lǐ,mén bì xiāo qiāo xiǎng bō lí。
大笑天翁白雀,输我偷骑。dà xiào tiān wēng bái què,shū wǒ tōu qí。
金弹惊开,幽窗啼鸟,玉笙唤起,茅店荒鸡。jīn dàn jīng kāi,yōu chuāng tí niǎo,yù shēng huàn qǐ,máo diàn huāng jī。
且殷勤属望,绝调钟期。qiě yīn qín shǔ wàng,jué diào zhōng qī。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

和梅花百咏诗古梅

王夫之

清泉细点石硫黄,留得荀公几日香。qīng quán xì diǎn shí liú huáng,liú dé xún gōng jǐ rì xiāng。
蜡蒂涓涓升宿润,犹疑疏雨过银塘。là dì juān juān shēng sù rùn,yóu yí shū yǔ guò yín táng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

宜春燕子缕金花,抛掷偏拈紫玉芽。yí chūn yàn zi lǚ jīn huā,pāo zhì piān niān zǐ yù yá。
风味爱他林下好,妆成掬雪试烹茶。fēng wèi ài tā lín xià hǎo,zhuāng chéng jū xuě shì pēng chá。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

低回怕得近帘钩,宝髻当心五瓣收。dī huí pà dé jìn lián gōu,bǎo jì dāng xīn wǔ bàn shōu。
萼绿华传新样子,吴娃错道牡丹头。è lǜ huá chuán xīn yàng zi,wú wá cuò dào mǔ dān tóu。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

藤捎蔓惹怕清狂,收拾闲心寸步香。téng shāo màn rě pà qīng kuáng,shōu shí xián xīn cùn bù xiāng。
向日迎风千笑合,来回无影过东墙。xiàng rì yíng fēng qiān xiào hé,lái huí wú yǐng guò dōng qiáng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

裁素纫红半臂嵌,缝成知费手掺掺。cái sù rèn hóng bàn bì qiàn,fèng chéng zhī fèi shǒu càn càn。
新恩特赐加绯服,仍带银鱼旧日衔。xīn ēn tè cì jiā fēi fú,réng dài yín yú jiù rì xián。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

乡国原标大庾南,飘零偶籍百花潭。xiāng guó yuán biāo dà yǔ nán,piāo líng ǒu jí bǎi huā tán。
宗支的的吴门隐,指李荒唐笑老聃。zōng zhī de de wú mén yǐn,zhǐ lǐ huāng táng xiào lǎo dān。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

紫葆初含故叶稀,孤茎独秀绿茸肥。zǐ bǎo chū hán gù yè xī,gū jīng dú xiù lǜ rōng féi。
晴云润浥虬枝软,倒写溪光碧玉围。qíng yún rùn yì qiú zhī ruǎn,dào xiě xī guāng bì yù wéi。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

薄袂圆襟一式裁,骎骎旋接落英开。báo mèi yuán jīn yī shì cái,qīn qīn xuán jiē luò yīng kāi。
便娟为少新条绿,遥向日边掠彩来。biàn juān wèi shǎo xīn tiáo lǜ,yáo xiàng rì biān lüè cǎi lái。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

弱粉难支雪色侵,檀痕相倚赖知音。ruò fěn nán zhī xuě sè qīn,tán hén xiāng yǐ lài zhī yīn。
连床各梦还同调,冻蝶迷香记浅深。lián chuáng gè mèng hái tóng diào,dòng dié mí xiāng jì qiǎn shēn。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

妩媚檀栾共一时,鸭头新浴鹭飘丝。wǔ mèi tán luán gòng yī shí,yā tóu xīn yù lù piāo sī。
长疑剩粉归何处,密裹龙孙出箨枝。zhǎng yí shèng fěn guī hé chù,mì guǒ lóng sūn chū tuò zhī。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

减取琼花一片开,五铢轻较六铢裁。jiǎn qǔ qióng huā yī piàn kāi,wǔ zhū qīng jiào liù zhū cái。
亭亭小立雕楹外,白纻闲看舞袖回。tíng tíng xiǎo lì diāo yíng wài,bái zhù xián kàn wǔ xiù huí。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

轻梢无叶出空微,弱片多惊定影非。qīng shāo wú yè chū kōng wēi,ruò piàn duō jīng dìng yǐng fēi。
碧海胧胧烟似水,清晖略带一分肥。bì hǎi lóng lóng yān shì shuǐ,qīng huī lüè dài yī fēn féi。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

云痕乍裂袅孤烟,薄媚东君试一暄。yún hén zhà liè niǎo gū yān,báo mèi dōng jūn shì yī xuān。
背水独摇香阵阵,芳心透过柳枝边。bèi shuǐ dú yáo xiāng zhèn zhèn,fāng xīn tòu guò liǔ zhī biān。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

一片芳情悄自拘,未分明处不模糊。yī piàn fāng qíng qiāo zì jū,wèi fēn míng chù bù mó hú。
凭谁洗涤幽香魄,为倩绵山缟臆乌。píng shuí xǐ dí yōu xiāng pò,wèi qiàn mián shān gǎo yì wū。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

空明碧瀁粉离离,寒鹊寻香远不迷。kōng míng bì yàng fěn lí lí,hán què xún xiāng yuǎn bù mí。
野渡问津人共指,重来犹记折残枝。yě dù wèn jīn rén gòng zhǐ,zhòng lái yóu jì zhé cán zhī。