古诗词

风流子·自笑

王夫之

老夫无藉处,问今古、更有几人知。lǎo fū wú jí chù,wèn jīn gǔ gèng yǒu jǐ rén zhī。
把红霞揉碎,挼成火枣,玉露团合,酿就冰梨。bǎ hóng xiá róu suì,ruá chéng huǒ zǎo,yù lù tuán hé,niàng jiù bīng lí。
饱餐罢、擎篮盛夜月,添炭煮冰凘。bǎo cān bà qíng lán shèng yè yuè,tiān tàn zhǔ bīng sī。
一掐中天,星随指落,还从残腊,花促春归。yī qiā zhōng tiān,xīng suí zhǐ luò,hái cóng cán là,huā cù chūn guī。
秋风落叶里,扪碧霄、敲响玻瓈。qiū fēng luò yè lǐ,mén bì xiāo qiāo xiǎng bō lí。
大笑天翁白雀,输我偷骑。dà xiào tiān wēng bái què,shū wǒ tōu qí。
金弹惊开,幽窗啼鸟,玉笙唤起,茅店荒鸡。jīn dàn jīng kāi,yōu chuāng tí niǎo,yù shēng huàn qǐ,máo diàn huāng jī。
且殷勤属望,绝调钟期。qiě yīn qín shǔ wàng,jué diào zhōng qī。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

暑过友人新斋六首

王夫之

古人不可知,今人我对君。gǔ rén bù kě zhī,jīn rén wǒ duì jūn。
有时发狂嗔,太和自氤氲。yǒu shí fā kuáng chēn,tài hé zì yīn yūn。

暑过友人新斋六首

王夫之

萧斋临古甸,绿香飞几席。xiāo zhāi lín gǔ diān,lǜ xiāng fēi jǐ xí。
一峰太极丸,居然自畴昔。yī fēng tài jí wán,jū rán zì chóu xī。

暑过友人新斋六首

王夫之

飞雨白四峰,人如云中坐。fēi yǔ bái sì fēng,rén rú yún zhōng zuò。
此势不可忘,当眉起顽懦。cǐ shì bù kě wàng,dāng méi qǐ wán nuò。

暑过友人新斋六首

王夫之

就子请一言,珍重言复止。jiù zi qǐng yī yán,zhēn zhòng yán fù zhǐ。
如彼冰上行,厚薄自知耳。rú bǐ bīng shàng xíng,hòu báo zì zhī ěr。

广落花诗三十首其三十

王夫之

昔日家园春始阑,祫衣爱点丹鳞蜿。xī rì jiā yuán chūn shǐ lán,xiá yī ài diǎn dān lín wān。
软尘从踏青门道,绀雪频侵霜剑寒。ruǎn chén cóng tà qīng mén dào,gàn xuě pín qīn shuāng jiàn hán。
渐老巳拚消槁木,送愁无那翻红湍。jiàn lǎo sì pàn xiāo gǎo mù,sòng chóu wú nà fān hóng tuān。
寒潮暄晕青皋路,干梦如泥不耐看。hán cháo xuān yūn qīng gāo lù,gàn mèng rú ní bù nài kàn。

广遣兴五十八首其一

王夫之

别峰烟水霭晴岚,病骨差池久罢参。bié fēng yān shuǐ ǎi qíng lán,bìng gǔ chà chí jiǔ bà cān。
短晷恰逢寒九九,佳期谁待后三三。duǎn guǐ qià féng hán jiǔ jiǔ,jiā qī shuí dài hòu sān sān。
藤枯树倒寻常得,月驶云移仔细勘。téng kū shù dào xún cháng dé,yuè shǐ yún yí zǎi xì kān。
败叶如蓑妨两翅,鹧鸪无藉忆天南。bài yè rú suō fáng liǎng chì,zhè gū wú jí yì tiān nán。

洞庭秋三十首

王夫之

潇湘北下巴江东,上蟠下际抟青空。xiāo xiāng běi xià bā jiāng dōng,shàng pán xià jì tuán qīng kōng。
天地忘忧消偪侧,凄清作意撩鸿蒙。tiān dì wàng yōu xiāo bī cè,qī qīng zuò yì liāo hóng méng。
夔子孤城悬太白,三苗馀垒挂残虹。kuí zi gū chéng xuán tài bái,sān miáo yú lěi guà cán hóng。
古今无那此俄顷,欹危歘尔生蘋风。gǔ jīn wú nà cǐ é qǐng,yī wēi chuā ěr shēng píng fēng。

洞庭秋三十首

王夫之

月似芦花烟似水,似如不似劳形容。yuè shì lú huā yān shì shuǐ,shì rú bù shì láo xíng róng。
喷雪凝寒犹清适,涵晖冷燄飞轻松。pēn xuě níng hán yóu qīng shì,hán huī lěng yàn fēi qīng sōng。
星汉相看交不昧,心魂欲之亦奚从。xīng hàn xiāng kàn jiāo bù mèi,xīn hún yù zhī yì xī cóng。
但觉晃煟透圆碧,不辨愁来忽已逢。dàn jué huǎng wèi tòu yuán bì,bù biàn chóu lái hū yǐ féng。

洞庭秋三十首

王夫之

大仪悬张覆釜幢,谁其至者弗心降。dà yí xuán zhāng fù fǔ chuáng,shuí qí zhì zhě fú xīn jiàng。
长天纤忽随泯泯,商飙骚屑入淙淙。zhǎng tiān xiān hū suí mǐn mǐn,shāng biāo sāo xiè rù cóng cóng。
浩瀚无馀一丝挂,清微欲将九鼎扛。hào hàn wú yú yī sī guà,qīng wēi yù jiāng jiǔ dǐng káng。
安得沐日仍浴月,东赪西皎晶荧双。ān dé mù rì réng yù yuè,dōng chēng xī jiǎo jīng yíng shuāng。

洞庭秋三十首

王夫之

洞䆗虚无净一规,惊涛相即不相疑。dòng yǎo xū wú jìng yī guī,jīng tāo xiāng jí bù xiāng yí。
精金大冶鍊幽蚃,俊鹘老鼍愁倾危。jīng jīn dà yě liàn yōu xiǎng,jùn gǔ lǎo tuó chóu qīng wēi。
炎心已改何洗涤,高旻受荡还清嬉。yán xīn yǐ gǎi hé xǐ dí,gāo mín shòu dàng hái qīng xī。
妙香浮动非蘋芷,水雾上摄开轻吹。miào xiāng fú dòng fēi píng zhǐ,shuǐ wù shàng shè kāi qīng chuī。

洞庭秋三十首

王夫之

乾坤倦游行将归,损山容益水光肥。qián kūn juàn yóu xíng jiāng guī,sǔn shān róng yì shuǐ guāng féi。
片云帆侧不能影,木叶天际知己飞。piàn yún fān cè bù néng yǐng,mù yè tiān jì zhī jǐ fēi。
游子去妻百交感,战伐渔樵双息机。yóu zi qù qī bǎi jiāo gǎn,zhàn fá yú qiáo shuāng xī jī。
驱除姝暖返肃爽,禁愁为惜素心违。qū chú shū nuǎn fǎn sù shuǎng,jìn chóu wèi xī sù xīn wéi。

洞庭秋三十首

王夫之

羁心劈破芥浮居,色色消沈远近如。jī xīn pī pò jiè fú jū,sè sè xiāo shěn yuǎn jìn rú。
险目不平夹韵度,凉魂小住姑安舒。xiǎn mù bù píng jiā yùn dù,liáng hún xiǎo zhù gū ān shū。
孙刘战争问沤沫,怀葛徂伏留萧疏。sūn liú zhàn zhēng wèn ōu mò,huái gé cú fú liú xiāo shū。
情知涕泗无栖泊,放浪磊砢任太虚。qíng zhī tì sì wú qī pō,fàng làng lěi kē rèn tài xū。

洞庭秋三十首

王夫之

翛然容与清泠都,何求不得须黄垆。xiāo rán róng yǔ qīng líng dōu,hé qiú bù dé xū huáng lú。
函盖双枢合骀宕,明暗半丝分有无。hán gài shuāng shū hé dài dàng,míng àn bàn sī fēn yǒu wú。
潜蛟旅雁忘兴废,疏云片月矜昭苏。qián jiāo lǚ yàn wàng xīng fèi,shū yún piàn yuè jīn zhāo sū。
缩为椰子沁心肾,幻计无忝移山愚。suō wèi yē zi qìn xīn shèn,huàn jì wú tiǎn yí shān yú。

洞庭秋三十首

王夫之

空有无垠铲径蹊,分明至极翻凄迷。kōng yǒu wú yín chǎn jìng qī,fēn míng zhì jí fān qī mí。
远视不正非野马,客心已窘聊木鸡。yuǎn shì bù zhèng fēi yě mǎ,kè xīn yǐ jiǒng liáo mù jī。
帆蝶卖眼惊天末,樯乌亡赖啼日西。fān dié mài yǎn jīng tiān mò,qiáng wū wáng lài tí rì xī。
阴光夕灼动绿气,?然鬼臂相牵携。yīn guāng xī zhuó dòng lǜ qì,rán guǐ bì xiāng qiān xié。

洞庭秋三十首

王夫之

碧落无疑鹏背揩,入寥天一绝安排。bì luò wú yí péng bèi kāi,rù liáo tiān yī jué ān pái。
邂逅不停增蹇产,虚空未破犹沈埋。xiè hòu bù tíng zēng jiǎn chǎn,xū kōng wèi pò yóu shěn mái。
略遣水光存芥蒂,想知天骨正厓柴。lüè qiǎn shuǐ guāng cún jiè dì,xiǎng zhī tiān gǔ zhèng yá chái。
鲸鲤可骑终未称,吾生箬笠双青鞋。jīng lǐ kě qí zhōng wèi chēng,wú shēng ruò lì shuāng qīng xié。