古诗词

瑞龙吟·别恨

王夫之

天涯远,凝望迢递层阴,夕阳一线。tiān yá yuǎn,níng wàng tiáo dì céng yīn,xī yáng yī xiàn。
几番拚不相思,曾种情苗,待谁割断。jǐ fān pàn bù xiāng sī,céng zhǒng qíng miáo,dài shuí gē duàn。
初相见,也似轻薄杨花,随风飘转。chū xiāng jiàn,yě shì qīng báo yáng huā,suí fēng piāo zhuǎn。
无聊且付闲心,灯下香前,自寻幽愿。wú liáo qiě fù xián xīn,dēng xià xiāng qián,zì xún yōu yuàn。
漫道天台桃径,重逢刘阮,残红一片。màn dào tiān tái táo jìng,zhòng féng liú ruǎn,cán hóng yī piàn。
又随流水飘零,凋残故苑。yòu suí liú shuǐ piāo líng,diāo cán gù yuàn。
盈盈脉脉,烟锁芙蓉巘。yíng yíng mài mài,yān suǒ fú róng yǎn。
劳想像、扇影低回,佩声缱绻。láo xiǎng xiàng shàn yǐng dī huí,pèi shēng qiǎn quǎn。
梦里啼莺,似把游人唤。mèng lǐ tí yīng,shì bǎ yóu rén huàn。
又恐春期浅,辜负却、翩翩画梁双燕。yòu kǒng chūn qī qiǎn,gū fù què piān piān huà liáng shuāng yàn。
此情谁欣,一帘春晚。cǐ qíng shuí xīn,yī lián chūn wǎn。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

和梅花百咏诗古梅

王夫之

徼欢得向玉堂栽,油帟朱阑碧甃台。jiǎo huān dé xiàng yù táng zāi,yóu yì zhū lán bì zhòu tái。
断岸当年生长地,春云如絮野棠开。duàn àn dāng nián shēng zhǎng dì,chūn yún rú xù yě táng kāi。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

暮雨萧萧梦几忘,晨星落落意争狂。mù yǔ xiāo xiāo mèng jǐ wàng,chén xīng luò luò yì zhēng kuáng。
从教子结调羹用,不倚多金傲雒阳。cóng jiào zi jié diào gēng yòng,bù yǐ duō jīn ào luò yáng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

天涯迟暮岁寒心,浅着铅华远罩阴。tiān yá chí mù suì hán xīn,qiǎn zhe qiān huá yuǎn zhào yīn。
消渴文园相待久,黄金为买白头吟。xiāo kě wén yuán xiāng dài jiǔ,huáng jīn wèi mǎi bái tóu yín。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

试雨禁风始出胎,根苗忘尽旧亭台。shì yǔ jìn fēng shǐ chū tāi,gēn miáo wàng jǐn jiù tíng tái。
倡条冶叶轻前辈,庾信江南老自哀。chàng tiáo yě yè qīng qián bèi,yǔ xìn jiāng nán lǎo zì āi。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

舞衣不浪费冰绡,仰笑垂杨炫楚腰。wǔ yī bù làng fèi bīng xiāo,yǎng xiào chuí yáng xuàn chǔ yāo。
罗袜风生惊扬起,旋看缘带上头娇。luó wà fēng shēng jīng yáng qǐ,xuán kàn yuán dài shàng tóu jiāo。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

邻院新栽叶未滋,窗前无分慰相思。lín yuàn xīn zāi yè wèi zī,chuāng qián wú fēn wèi xiāng sī。
逢人把过石桥去,借问攀从晓露时。féng rén bǎ guò shí qiáo qù,jiè wèn pān cóng xiǎo lù shí。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

乍㬉初催朵朵齐,蛟冰风卷画楼西。zhà nuǎn chū cuī duǒ duǒ qí,jiāo bīng fēng juǎn huà lóu xī。
琉璃国土堪埋玉,不遣馀香上燕泥。liú lí guó tǔ kān mái yù,bù qiǎn yú xiāng shàng yàn ní。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

断岸欹危挂古藤,红泉瑞露饱何曾。duàn àn yī wēi guà gǔ téng,hóng quán ruì lù bǎo hé céng。
清羸百鸟衔来易,将供日中一食僧。qīng léi bǎi niǎo xián lái yì,jiāng gōng rì zhōng yī shí sēng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

玉鳞遍覆软条青,合殿金铺尽日扃。yù lín biàn fù ruǎn tiáo qīng,hé diàn jīn pù jǐn rì jiōng。
唯有楼东人睡起,垆烟移远水晶瓶。wéi yǒu lóu dōng rén shuì qǐ,lú yān yí yuǎn shuǐ jīng píng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

纤枝上与午烟齐,坠玉旁依乳雀栖。xiān zhī shàng yǔ wǔ yān qí,zhuì yù páng yī rǔ què qī。
冰溜夜悬三百颗,双邀斜月漾玻瓈。bīng liū yè xuán sān bǎi kē,shuāng yāo xié yuè yàng bō lí。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

生缘同在凅阴天,栗烈何因授记偏。shēng yuán tóng zài gù yīn tiān,lì liè hé yīn shòu jì piān。
为有临风观望客,迟迟春日拥黄绵。wèi yǒu lín fēng guān wàng kè,chí chí chūn rì yōng huáng mián。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

闻说犹疑耳亦贪,终年不食更何堪。wén shuō yóu yí ěr yì tān,zhōng nián bù shí gèng hé kān。
轻松脆软清泉味,池底夺将雪藕甘。qīng sōng cuì ruǎn qīng quán wèi,chí dǐ duó jiāng xuě ǒu gān。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

平塘梦断夕阳红,曲槛容遮五夜风。píng táng mèng duàn xī yáng hóng,qū kǎn róng zhē wǔ yè fēng。
一点春愁分不去,当阶斜睨锦熏笼。yī diǎn chūn chóu fēn bù qù,dāng jiē xié nì jǐn xūn lóng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

对色疑非香不非,迎暄莫问素心违。duì sè yí fēi xiāng bù fēi,yíng xuān mò wèn sù xīn wéi。
光风灼灼传新喜,残雪全消散落晖。guāng fēng zhuó zhuó chuán xīn xǐ,cán xuě quán xiāo sàn luò huī。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

从捐螺黛洗鸦黄,金母熏成姹女妆。cóng juān luó dài xǐ yā huáng,jīn mǔ xūn chéng chà nǚ zhuāng。
色坏为铅难似此,凌风九转更欺霜。sè huài wèi qiān nán shì cǐ,líng fēng jiǔ zhuǎn gèng qī shuāng。