古诗词

谒金门·偶感

王夫之

千秋岁。qiān qiū suì。
只似而今滋味。zhǐ shì ér jīn zī wèi。
落日黄花衰草地。luò rì huáng huā shuāi cǎo dì。
有英雄残泪。yǒu yīng xióng cán lèi。
片月亭亭西坠。piàn yuè tíng tíng xī zhuì。
不管幽虫吟砌。bù guǎn yōu chóng yín qì。
未审碧霄何意绪。wèi shěn bì xiāo hé yì xù。
恁茫茫无际。nèn máng máng wú jì。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

谒金门·春怨

王夫之

云无数。yún wú shù。
遮断春光来处。zhē duàn chūn guāng lái chù。
更着廉纤千嶂雨。gèng zhe lián xiān qiān zhàng yǔ。
罩住和烟树。zhào zhù hé yān shù。
社燕佳期已误。shè yàn jiā qī yǐ wù。
他日归来应诉。tā rì guī lái yīng sù。
旧识垂杨芳草路。jiù shí chuí yáng fāng cǎo lù。
总被深寒妒。zǒng bèi shēn hán dù。

清平乐·鹧鸪

王夫之

但南无北。dàn nán wú běi。
费尽丁宁舌。fèi jǐn dīng níng shé。
说与天涯行不得。shuō yǔ tiān yá xíng bù dé。
也似欲啼清血。yě shì yù tí qīng xuè。
空山烟雨霏微。kōng shān yān yǔ fēi wēi。
离披败叶低飞。lí pī bài yè dī fēi。
乳燕莫夸轻俊,人间何处乌衣。rǔ yàn mò kuā qīng jùn,rén jiān hé chù wū yī。

眼儿媚·春深始见梅花

王夫之

不知深浅几春宵。bù zhī shēn qiǎn jǐ chūn xiāo。
犹自见春娇。yóu zì jiàn chūn jiāo。
暗藏红粟,斜分绿影,全罩冰绡。àn cáng hóng sù,xié fēn lǜ yǐng,quán zhào bīng xiāo。
当时曾有孤山约,客梦已迢遥。dāng shí céng yǒu gū shān yuē,kè mèng yǐ tiáo yáo。
馀香应惜,东风渐老,野水平桥。yú xiāng yīng xī,dōng fēng jiàn lǎo,yě shuǐ píng qiáo。

怨王孙送春

王夫之

野水,苍树。yě shuǐ,cāng shù。
落红飞絮,芳草长堤。luò hóng fēi xù,fāng cǎo zhǎng dī。
垂杨古渡,只是无人。chuí yáng gǔ dù,zhǐ shì wú rén。
解惜春归雁。jiě xī chūn guī yàn。
欲传云里字将谁。yù chuán yún lǐ zì jiāng shuí。
寄拚与。jì pàn yǔ。
闲愁死天远。xián chóu sǐ tiān yuǎn。
水远山远何处。shuǐ yuǎn shān yuǎn hé chù。
相逢梦魂中。xiāng féng mèng hún zhōng。

更漏子·本意

王夫之

斜月横,疏星烱。xié yuè héng,shū xīng jiǒng。
不道秋宵真永。bù dào qiū xiāo zhēn yǒng。
声缓缓,滴泠泠。shēng huǎn huǎn,dī líng líng。
双眸未易扃。shuāng móu wèi yì jiōng。
霜叶坠。shuāng yè zhuì。
幽虫絮。yōu chóng xù。
薄酒何曾得醉。báo jiǔ hé céng dé zuì。
天下事,少年心。tiān xià shì,shǎo nián xīn。
分明点点深。fēn míng diǎn diǎn shēn。

更漏子·本意二首

王夫之

嵩台泊,漓江柝。sōng tái pō,lí jiāng tuò。
剑吼匣中如昨。jiàn hǒu xiá zhōng rú zuó。
刘备垒,马殷坟。liú bèi lěi,mǎ yīn fén。
闲愁夜几分。xián chóu yè jǐ fēn。
灯烬灭。dēng jìn miè。
寒衾铁。hán qīn tiě。
只有归鸿悽切。zhǐ yǒu guī hóng qī qiè。
檐溜雨,远鸡声。yán liū yǔ,yuǎn jī shēng。
心知是五更。xīn zhī shì wǔ gèng。

鹧鸪天·杜鹃花

王夫之

锦国春从恨里裁。jǐn guó chūn cóng hèn lǐ cái。
云安涪万浅深开。yún ān fú wàn qiǎn shēn kāi。
山头万片□芳影,枝上三更结怨胎。shān tóu wàn piàn fāng yǐng,zhī shàng sān gèng jié yuàn tāi。
红泪滴,血函埋。hóng lèi dī,xuè hán mái。
他时化碧有馀哀。tā shí huà bì yǒu yú āi。
伤心臣甫低头拜,为傍冬青一树栽。shāng xīn chén fǔ dī tóu bài,wèi bàng dōng qīng yī shù zāi。

西江月·本意二首

王夫之

湘水悠悠北去,章江渺渺东流。xiāng shuǐ yōu yōu běi qù,zhāng jiāng miǎo miǎo dōng liú。
清光拂剑碧天秋。qīng guāng fú jiàn bì tiān qiū。
情寄一杯浊酒。qíng jì yī bēi zhuó jiǔ。
落月倩谁留住,长江又送新愁。luò yuè qiàn shuí liú zhù,zhǎng jiāng yòu sòng xīn chóu。
小孤潮阻散花洲。xiǎo gū cháo zǔ sàn huā zhōu。
露冷长堤衰柳。lù lěng zhǎng dī shuāi liǔ。

西江月·本意二首

王夫之

曾忆龙沙孤泊,将军祠下霜寒。céng yì lóng shā gū pō,jiāng jūn cí xià shuāng hán。
凉辉浅浅挂西山。liáng huī qiǎn qiǎn guà xī shān。
半破金枢拂岸。bàn pò jīn shū fú àn。
羌管声中鸟梦,藤花影里渔湾。qiāng guǎn shēng zhōng niǎo mèng,téng huā yǐng lǐ yú wān。
婵娟不管泪阑珊。chán juān bù guǎn lèi lán shān。
还送数行归雁。hái sòng shù xíng guī yàn。

虞美人·问月

王夫之

乍圆还缺相调弄。zhà yuán hái quē xiāng diào nòng。
也是如春梦。yě shì rú chūn mèng。
有形毕竟有消时。yǒu xíng bì jìng yǒu xiāo shí。
只是较人差久、少人知。zhǐ shì jiào rén chà jiǔ shǎo rén zhī。
迟回闲恋花闲影。chí huí xián liàn huā xián yǐng。
便道秋宵永。biàn dào qiū xiāo yǒng。
侬今何遽不风光。nóng jīn hé jù bù fēng guāng。
一晌清灵不散、万年长。yī shǎng qīng líng bù sàn wàn nián zhǎng。

忆江南·寒月四首一

王夫之

寒月迥,霜气护婵娟。hán yuè jiǒng,shuāng qì hù chán juān。
眼晕乍临秋水镜,眉黄初学远山烟。yǎn yūn zhà lín qiū shuǐ jìng,méi huáng chū xué yuǎn shān yān。
不尽使人怜。bù jǐn shǐ rén lián。
清赏处,犹自忆华年。qīng shǎng chù,yóu zì yì huá nián。
移几当轩添兽篆,卷帘呵手拂鸾笺,人在玉山前。yí jǐ dāng xuān tiān shòu zhuàn,juǎn lián hē shǒu fú luán jiān,rén zài yù shān qián。

踏莎行·与李治尹夜话致身录事有感而作

王夫之

几许兴亡,凭谁料理。jǐ xǔ xīng wáng,píng shuí liào lǐ。
血痕一缕留青史。xuè hén yī lǚ liú qīng shǐ。
从来白刃杀英雄,恹恹儿女丛中死。cóng lái bái rèn shā yīng xióng,yān yān ér nǚ cóng zhōng sǐ。
霜气飞空,星光堕水。shuāng qì fēi kōng,xīng guāng duò shuǐ。
闲宵半吐伤心字。xián xiāo bàn tǔ shāng xīn zì。
他年莫问草堂荒,萧萧落叶随风起。tā nián mò wèn cǎo táng huāng,xiāo xiāo luò yè suí fēng qǐ。

小重山·讯游人

王夫之

闻道韶光色色新。wén dào sháo guāng sè sè xīn。
青骢骄玉勒、踏芳尘。qīng cōng jiāo yù lēi tà fāng chén。
河桥嫩柳折殷勤。hé qiáo nèn liǔ zhé yīn qín。
全不管、叶叶翠眉颦。quán bù guǎn yè yè cuì méi pín。
莺语咒含嗔。yīng yǔ zhòu hán chēn。
子规催不转、未归人。zi guī cuī bù zhuǎn wèi guī rén。
东皇若肯惜馀春。dōng huáng ruò kěn xī yú chūn。
红药在、重染茜香匀。hóng yào zài zhòng rǎn qiàn xiāng yún。

蝶恋花·秋感

王夫之

檐帽风轻收早稻。yán mào fēng qīng shōu zǎo dào。
半卷黄云,半拥绿烟岛。bàn juǎn huáng yún,bàn yōng lǜ yān dǎo。
雪鲫如银膏满脑。xuě jì rú yín gāo mǎn nǎo。
爪肪切玉铺霜早。zhǎo fáng qiè yù pù shuāng zǎo。
袅袅长竿争打枣。niǎo niǎo zhǎng gān zhēng dǎ zǎo。
靺鞨珠圆,颗颗香甜饱。mò hé zhū yuán,kē kē xiāng tián bǎo。
受用苍天今已老。shòu yòng cāng tiān jīn yǐ lǎo。
掀髯一笑邯郸道。xiān rán yī xiào hán dān dào。

苏幕遮·暮春月夕

王夫之

雨初收,春已尽。yǔ chū shōu,chūn yǐ jǐn。
多幸婵娟,还照烟霄暝。duō xìng chán juān,hái zhào yān xiāo míng。
弱柳摇波波不定。ruò liǔ yáo bō bō bù dìng。
绿影层层,蹙损金枢晕。lǜ yǐng céng céng,cù sǔn jīn shū yūn。
尽闲愁,谁借问。jǐn xián chóu,shuí jiè wèn。
花落花开,难向今宵认。huā luò huā kāi,nán xiàng jīn xiāo rèn。
犹有馀香吹陈阵。yóu yǒu yú xiāng chuī chén zhèn。
珍重清辉,莫映残云隐。zhēn zhòng qīng huī,mò yìng cán yún yǐn。
1333«3456789»