古诗词

眼儿媚·春深始见梅花

王夫之

不知深浅几春宵。bù zhī shēn qiǎn jǐ chūn xiāo。
犹自见春娇。yóu zì jiàn chūn jiāo。
暗藏红粟,斜分绿影,全罩冰绡。àn cáng hóng sù,xié fēn lǜ yǐng,quán zhào bīng xiāo。
当时曾有孤山约,客梦已迢遥。dāng shí céng yǒu gū shān yuē,kè mèng yǐ tiáo yáo。
馀香应惜,东风渐老,野水平桥。yú xiāng yīng xī,dōng fēng jiàn lǎo,yě shuǐ píng qiáo。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

洞庭秋三十首

王夫之

回头摇落悲群动,广大昌明亦自猜。huí tóu yáo luò bēi qún dòng,guǎng dà chāng míng yì zì cāi。
无触之声消梦晷,不寒而慄贮骚才。wú chù zhī shēng xiāo mèng guǐ,bù hán ér lì zhù sāo cái。
藏舟后夜同归壑,张楚初心冀缓哀。cáng zhōu hòu yè tóng guī hè,zhāng chǔ chū xīn jì huǎn āi。
驰骛清狂何所吝,寒潭降潦畏相催。chí wù qīng kuáng hé suǒ lìn,hán tán jiàng lǎo wèi xiāng cuī。

洞庭秋三十首

王夫之

弥弥盈盈不借春,千萧万瑟屯嶙峋。mí mí yíng yíng bù jiè chūn,qiān xiāo wàn sè tún lín xún。
水力未至溢浩淼,雄心仅可吞清贫。shuǐ lì wèi zhì yì hào miǎo,xióng xīn jǐn kě tūn qīng pín。
张乐鼓瑟凭慰藉,巫娥湘后惘逡巡。zhāng lè gǔ sè píng wèi jí,wū é xiāng hòu wǎng qūn xún。
自然难释虚无恨,斜月流霜非有因。zì rán nán shì xū wú hèn,xié yuè liú shuāng fēi yǒu yīn。

洞庭秋三十首

王夫之

目穷差别耳非闻,逼塞诸根但有云。mù qióng chà bié ěr fēi wén,bī sāi zhū gēn dàn yǒu yún。
触法大都无软美,宽饶何处着殷勤。chù fǎ dà dōu wú ruǎn měi,kuān ráo hé chù zhe yīn qín。
如浮今古谁为纽,尽费烟霄不受熏。rú fú jīn gǔ shuí wèi niǔ,jǐn fèi yān xiāo bù shòu xūn。
一笑中流夸定力,那知悽恻破三分。yī xiào zhōng liú kuā dìng lì,nà zhī qī cè pò sān fēn。

洞庭秋三十首

王夫之

西清启寒亦有门,扃魂不扃金水魂。xī qīng qǐ hán yì yǒu mén,jiōng hún bù jiōng jīn shuǐ hún。
方诸津润遂昌大,青女娥㜲失恭温。fāng zhū jīn rùn suì chāng dà,qīng nǚ é wěng shī gōng wēn。
孤云峰势向凌替,海天精彩捐烦冤。gū yún fēng shì xiàng líng tì,hǎi tiān jīng cǎi juān fán yuān。
空洞虽非万法侣,临之未易相贪吞。kōng dòng suī fēi wàn fǎ lǚ,lín zhī wèi yì xiāng tān tūn。

洞庭秋三十首

王夫之

随处波心着戏竿,刚森簇簇护轻安。suí chù bō xīn zhe xì gān,gāng sēn cù cù hù qīng ān。
充形暄气存黍米,大冶昭质任烹爨。chōng xíng xuān qì cún shǔ mǐ,dà yě zhāo zhì rèn pēng cuàn。
根株吾岂依坟埴,须发何庸非羽翰。gēn zhū wú qǐ yī fén zhí,xū fā hé yōng fēi yǔ hàn。
霏苍扬碧自生意,行与浑仪谋团栾。fēi cāng yáng bì zì shēng yì,xíng yǔ hún yí móu tuán luán。

洞庭秋三十首

王夫之

远行之感剧登山,壑断湍哀梦亦悭。yuǎn xíng zhī gǎn jù dēng shān,hè duàn tuān āi mèng yì qiān。
戍火祠烟荡精切,长天白雨怙痴顽。shù huǒ cí yān dàng jīng qiè,zhǎng tiān bái yǔ hù chī wán。
天涯交臂早无绍,去景凝眸暂不闲。tiān yá jiāo bì zǎo wú shào,qù jǐng níng móu zàn bù xián。
难与此怀觅止竟,征鸿一缕空飞还。nán yǔ cǐ huái mì zhǐ jìng,zhēng hóng yī lǚ kōng fēi hái。

洞庭秋三十首

王夫之

塞臆英多杜口宣,清歌难唤奈何天。sāi yì yīng duō dù kǒu xuān,qīng gē nán huàn nài hé tiān。
古人不见闲邀月,置我无从小学仙。gǔ rén bù jiàn xián yāo yuè,zhì wǒ wú cóng xiǎo xué xiān。
铁脊未妨聊旖旎,金轮犹恐不刚坚。tiě jí wèi fáng liáo yǐ nǐ,jīn lún yóu kǒng bù gāng jiān。
馀霞落日关何事,带影微茫起识田。yú xiá luò rì guān hé shì,dài yǐng wēi máng qǐ shí tián。

洞庭秋三十首

王夫之

法界孤微此泬寥,鲲游亦竦等鹪鹩。fǎ jiè gū wēi cǐ jué liáo,kūn yóu yì sǒng děng jiāo liáo。
环区不鲠鱼头乙,泓水方凝雀目椒。huán qū bù gěng yú tóu yǐ,hóng shuǐ fāng níng què mù jiāo。
浓露可怜添浥润,片云何恃得逍遥。nóng lù kě lián tiān yì rùn,piàn yún hé shì dé xiāo yáo。
穷涂收拾千年恨,虾国游谁出斗跳。qióng tú shōu shí qiān nián hèn,xiā guó yóu shuí chū dòu tiào。

洞庭秋三十首

王夫之

欱然敛精归元包,匀凝活汞停煎炮。hē rán liǎn jīng guī yuán bāo,yún níng huó gǒng tíng jiān pào。
穹窿舍此复何有,沆瀣相干故不交。qióng lóng shě cǐ fù hé yǒu,hàng xiè xiāng gàn gù bù jiāo。
稍觉丝缗牵静谧,非分玉笛喧淫咬。shāo jué sī mín qiān jìng mì,fēi fēn yù dí xuān yín yǎo。
神光四映飞芒角,讵倚星月相杂殽。shén guāng sì yìng fēi máng jiǎo,jù yǐ xīng yuè xiāng zá xiáo。

洞庭秋三十首

王夫之

弱骨凌乘一线操,未凭长目送雄豪。ruò gǔ líng chéng yī xiàn cāo,wèi píng zhǎng mù sòng xióng háo。
通身冰血争融结,伸臂烟霄试抑搔。tōng shēn bīng xuè zhēng róng jié,shēn bì yān xiāo shì yì sāo。
岂必人生方幻寄,足知厚载不功高。qǐ bì rén shēng fāng huàn jì,zú zhī hòu zài bù gōng gāo。
金风但鼓囊中籥,大费尖酸徒尔劳。jīn fēng dàn gǔ náng zhōng yuè,dà fèi jiān suān tú ěr láo。

洞庭秋三十首

王夫之

晶辉蠕影萦一窝,澄之荡之夫如何。jīng huī rú yǐng yíng yī wō,chéng zhī dàng zhī fū rú hé。
容裔积已成坚冽,鏦铮喧外绝烦苛。róng yì jī yǐ chéng jiān liè,cōng zhēng xuān wài jué fán kē。
绿非荇藻发谁浦,光带露霜自昨波。lǜ fēi xìng zǎo fā shuí pǔ,guāng dài lù shuāng zì zuó bō。
惊鸿亦知无闻见,抱意长鸣凌嵯峨。jīng hóng yì zhī wú wén jiàn,bào yì zhǎng míng líng cuó é。

洞庭秋三十首

王夫之

大圆不息翻河车,闪烁万顷吹银芽。dà yuán bù xī fān hé chē,shǎn shuò wàn qǐng chuī yín yá。
化汁一色混潇皛,青气双合通荒遐。huà zhī yī sè hùn xiāo xiǎo,qīng qì shuāng hé tōng huāng xiá。
无质可抟犹沐浴,有见不盈奚开遮。wú zhì kě tuán yóu mù yù,yǒu jiàn bù yíng xī kāi zhē。
何得丧耦此孤坐,谁邀明月觅芦花。hé dé sàng ǒu cǐ gū zuò,shuí yāo míng yuè mì lú huā。

洞庭秋三十首

王夫之

三秋三楚填淫荒,谁能不断忧思肠。sān qiū sān chǔ tián yín huāng,shuí néng bù duàn yōu sī cháng。
遥遥极浦浮云树,渺渺生洲迷荻蒋。yáo yáo jí pǔ fú yún shù,miǎo miǎo shēng zhōu mí dí jiǎng。
马殷南国飞星白,陆逊西垒落日凉。mǎ yīn nán guó fēi xīng bái,lù xùn xī lěi luò rì liáng。
咫尺千波杳向往,孰为大壑恣埋藏。zhǐ chǐ qiān bō yǎo xiàng wǎng,shú wèi dà hè zì mái cáng。

洞庭秋三十首

王夫之

浮槎无系巴邱城,缥渺之楼空若惊。fú chá wú xì bā qiū chéng,piāo miǎo zhī lóu kōng ruò jīng。
微霜覆蓑失残梦,远火照帆悲他情。wēi shuāng fù suō shī cán mèng,yuǎn huǒ zhào fān bēi tā qíng。
乘乘宇内既清澈,脉脉空际或经营。chéng chéng yǔ nèi jì qīng chè,mài mài kōng jì huò jīng yíng。
小范于此言忧乐,胸中无故横甲兵。xiǎo fàn yú cǐ yán yōu lè,xiōng zhōng wú gù héng jiǎ bīng。

洞庭秋三十首

王夫之

微风软縠退以听,濯濯平远拔昭灵。wēi fēng ruǎn hú tuì yǐ tīng,zhuó zhuó píng yuǎn bá zhāo líng。
吝俭物情不获巳,险阻大造故须经。lìn jiǎn wù qíng bù huò sì,xiǎn zǔ dà zào gù xū jīng。
馀霞半壁从明灭,征雁万双亦伶俜。yú xiá bàn bì cóng míng miè,zhēng yàn wàn shuāng yì líng pīng。
居然幻泡警凉魄,无数浮心一日扃。jū rán huàn pào jǐng liáng pò,wú shù fú xīn yī rì jiōng。